Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 256



Mười ngày mới thượng triều một lần, các quan viên tất nhiên là có việc.

Cho dù là việc lớn việc nhỏ, đều phải đến bẩm báo một chút.

Cho dù là không có việc, cũng phải tìm việc để bẩm báo một chút, nếu không chẳng phải hiện rõ rằng ngươi không làm việc, rất không cần cù sao.

Từng tờ từng tờ tấu chương đưa lên.

Quả nhiên cơ bản chính là mấy vị thần tử đứng đầu nói chuyện.

Đại đa số mặt sau đều là phông nền, chỉ có tác dụng làm ấm nơi này.

Đến cả khuấy động không khí cũng không làm được, bởi vì không được phép tùy tiện mở miệng.

Hoàng thượng nhìn họ nói lời sáo rỗng, nói đi nói lại đều là những vấn đề đó.

Đối với y mà nói là không có gì mới mẻ.

Mùa đông thì bẩm báo nơi nào đó chịu thiên tai.

Hoặc là phản đối y muốn xây dựng địa phương gì đó, y dùng tiền của phủ nội vụ, những người này đều phải quản, thể hiện họ có địa vị.

Còn có chính là kẻ gan lớn không sợ chết, còn ở đó kiến nghị lập Thái tử.

Lần này có chút khác biệt, chính là vậy mà có hai ba quan viên lần lượt đều tiến cử Đại hoàng tử làm Thái tử.

Theo Hoàng thượng thấy.

Đây chính là không thể đợi được muốn y chết, để Đại hoàng tử lên ngôi.

Xem ra lão Đại gần đây rất không thành thật.

Nhảy lên nhảy xuống cũng thôi đi.

Thế mà còn liên kết triều thần, phạm đại kỵ rồi.

Ngày giỗ của Thái tử còn chưa qua được bao lâu, đồ súc sinh bất hiếu bất đễ không có tình huynh đệ thủ túc, không tình phụ mẫu này.

Mà theo biểu cảm không vui của Hoàng thượng.

Thân thể của mấy quan viên đề cử đó cũng run rẩy sợ hãi.

Không đúng.

Họ vốn dĩ không có ý định tiến cử cùng một lúc.

Loại chuyện này hẳn nên tách riêng.

Sẽ không tấu cùng nhau.

Tấu cùng nhau như vậy chính là rõ ràng ép Hoàng thượng, nói với Hoàng thượng bọn họ là phe Đại hoàng tử.

Trong này chắc chắn có một hai người là kẻ gian, là cố ý.

Nhưng trước mắt, có miệng cũng không nói rõ được, Hoàng thượng sẽ không nghe biện giải.

Người chân chính thuốc phe đại hoàng tử thật sự, Vương tể tướng, giờ khắc này đầu rũ xuống đất, lòng nghĩ, xong rồi.

Đại hoàng tử gặp nguy, ông ta cũng xong rồi.

Lần đầu tiên thượng triều.

Giang Trường Thiên một câu cũng không nói.

Chỉ thấy người vừa đứng phía trước nhất, ngẩng cao đầu ưỡn ngực, ai chào hỏi cũng không thèm đáp lại ai, Vương tể tướng giỏi bức người không ai bì nổi kia.

Lúc này run rẩy sợ hãi, cả người nằm rạp xuống đất, bị lột quan bào ngay tại chỗ.

Mà Đại hoàng tử cũng bị bắt buộc đóng cửa suy nghĩ, không được lại ở bên ngoài gây chuyện thị phi nữa.

Xử lý người xong.

Hoàng thượng mới cảm thấy dịu cơn giận một chút.

Thấy phía dưới không còn ồn ào huyên náo nữa, rất yên tĩnh.

Y rất hài lòng quét mắt qua các chúng thần.

Sau đó nhìn thấy bên cạnh Mạnh Thanh Xà vừa đen vừa khỏe mặt vừa vuông có một nam tử xuất chúng như tiên đang đứng.

Quan bào người khác mặc, vừa thận trọng vừa căng thẳng.

Quan bào hắn mặc, dài một phân thì quá dài, ngắn một phân thì quá ngắn, rộng một chút thì quá béo, hẹp một chút thì quá gầy, quả thật là như quan bào được đo đạc kỹ lưỡng chuyên thiết kế cho hắn.

Hắn đứng ở đó, dung mạo như ngọc, tư thế như liễu, cả người như suối mát nơi khe núi, khiến ngươi nhìn nhiều thêm một cái, đều cảm thấy trong lòng vui vẻ, phiền muộn tan biến hết.

Thế gian vậy là có người trông như vậy, cái nhìn đầu tiên đã cảm thấy thân thiết.

Giống như đã từng gặp qua ở trong mơ.

Chẳng lẽ đây chính là nhất kiến khuynh tâm?

Hoàng thượng đột nhiên nghĩ đến lời sáng nay Văn Tâm nói, tỷ tỷ gả cho nam tử đó, bởi vì nam tử đó trông đẹp trai.

Lang diễm độc tuyệt, thế vô kỳ nhị [1] .

[1]

[1] Lang quân đẹp nhất, thế gian không người thứ hai (trích thơ "Bạch Thạch Lang Khúc" - Quách Mậu Thiến)

Là người đã cưới tỷ tỷ vai to mặt tròn, cao lớn khỏe mạnh?

Là nam tử trước mặt này.

Gần như ngay lập tức.

Hoàng thượng đã nghĩ đến chuyện thị phi này.

Y một ngày trăm công ngàn việc, tiếp xúc quá nhiều việc.

Chuyện có thể khiến y ghi nhớ rất ít.

Hơn nữa theo tuổi tác càng lớn, cả người đã sống tùy tâm sở dục.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Từ năm thứ mười mới bắt đầu làm Hoàng thượng.

Mười năm đầu, cẩn thận chăm chỉ, củng cố địa vị, đấu trí đấu dũng với các triều thần, chải chuốt hoàn cảnh bên ngoài, ổn định đoàn kết bên trong.

Lòng có muôn dân bách tính thiên hạ.

Sau năm thứ mười.

Mọi thứ đều thay đổi.

Đột nhiên một ngày như chợt ngộ ra.

Y đều là Hoàng thượng rồi, mỗi ngày cẩn thận chăm chỉ vì cái gì.

Muốn ăn ngon một chút, còn bị đại thần tố cáo một bản.

Muốn ngủ với một nữ nhân, đại thần còn phải dâng tấu khuyên can.

Cho bọn họ mặt mũi rồi.

Hoàng thượng bắt đầu cuộc sống phóng túng bê tha của y, không ngừng hạ thấp giới hạn của cuộc sống.

Hơn nữa y phát hiện, không có ai có thể chân chính quản lý y.

Y dựa vào sở thích mà sống.

Từ năm thứ mười đến năm thứ mười lăm suốt năm năm đó, là năm năm Hoàng thượng truỵ lạc nhanh nhất.

Cũng là năm năm nước Sở c.h.ế.t nhiều người nhất.

Năm năm bất ổn lớn nhất.

Có một lần y suýt chút nữa tìm đường cho chính mình chết, mới thu liễm lại một chút.

Sau năm thứ mười lăm, lại bắt đầu kiếp sống dưỡng sinh.

Ổn trọng hơn nhiều.

Tất nhiên năm năm đó những việc hôn quân làm qua, y đều đã làm qua.

Thậm chí còn hoang đường hơn.

May mà Hoàng vị vẫn chưa thay người.

Sau khi bắt đầu con đường dưỡng sinh, không hoang đường như trước nữa, nhưng khi người phóng túng bê tha rồi, thư thái rồi, thực tế phần lớn thời gian là không thể thu lại.

Dù sao thì cũng khái phá các loại sở thích.

Ngoại trừ triều chính, thứ khác đều cảm thấy thích thú.

Tất nhiên thực ra lòng nghị kị của y càng nặng hơn.

Từ khi lần suýt c.h.ế.t lần đó, đối với ai cũng mang lòng nghi ngờ rất nặng.

Nhưng chỉ cần là người y không nghi ngờ, y lại rất hào phóng.

Giờ khắc này thấy trong từng cái từng cái đầu phía dưới, không ngờ có một cái đầu vượt trội hơn người như vậy, đặc biệt như vậy.

Hoàng thượng muốn ngáp cũng nuốt cái ngáp xuống.

Y lại cẩn thận nhìn nhiều cái đầu kia hai cái.

Công công bên cạnh đã chu đáo dâng cho y thông tin của cái đầu đó.

Hoàng thượng phải gặp thần tử như vậy, chắc chắn không thể nhớ hết được tên họ thông tin gì đó.

Công công chu đáo đều sẽ chuẩn bị tốt bất cứ lúc nào.

Còn chuyên nghiệp hơn thư ký.

Hoàng thượng mở trang giới thiệu, nhìn thấy một cái tên quen thuộc.

Nhi nhi út Giang Trường Thiên của Giang Bạch Thái phó tiền Thái tử.

Mẫu tố cáo tử bất hiếu bất đễ, đuổi ra khỏi gia môn.

Tạo phản được chiêu an.

Nhậm chức Tư Mã Kinh Châu.

Tài năng xuất chúng, trị an Kinh Châu xuất chúng, nhậm chức ba năm, vụ án ác tính giảm mạnh.

Bách tính an lạc, tốc độ xử lý thiên tai động đất nhanh chóng, cực có hiệu quả, tránh được tổn thất cho bách tính.

Điểm bị đồng liêu chỉ trích, rất thích vơ vét của cải, mượn dịp tổ chức sinh nhật cho tiểu bối thê nữ trong nhà để kiếm tiền, mỗi năm sinh nhật của tất cả mọi người trong nhà đều phải tổ chức một lần, ngay cả sinh nhật của con rể cũng phải tổ chức lớn để thu quà.

Hoàng thượng nhìn những thứ này, biểu cảm không nhịn được muốn cười.

TBC

Chẳng trách đứng cùng chỗ với Mạnh Thanh Xà.

Hắn là thông gia của Mạnh Thanh Xà.

Mạnh Thanh Xà thượng triều trước nay không thích đứng phía trước, mấy lần chen lên phía trước, vẫn là muốn nói với mọi người về hai tôn tử to béo của mình.

Công công cũng bị ông ấy kéo phổ cập khoa học hai lần.

Tàn nhẫn không thôi.

Hoàng thượng thấy người này, cũng nghĩ đến tin đồn trước đó.

Truyền thuyết Mạnh Thiếu Hà bị một nữ tử xinh đẹp như Đát Kỷ hấp dẫn, nhất kiến chung tình, không lo không quản, ở lại, thậm chí còn không về nhà, khăng khăng cưới nữ tử kia.

Nếu như nữ tử kia là khuê nữ của người này, vậy lời đồn đó có thể là thật.

Một nam tử đã tuấn tú như vậy, nếu là nữ tử thì chẳng phải xinh đẹp như thiên tiên sao.

Tư duy của Hoàng thượng tản mạn hơi xa, triều chính chủ yếu thậm chí không nhớ nổi một việc, chuyện thị phi thì vừa nhắc là có thể nhớ ra.

Đây là bị Mạnh Thanh Xà lôi kéo lên đi.

Theo cấp bậc, không thể đứng ở chỗ đầu này.

Lần này vào Kinh, là phải phân chia lại chức quan.