Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 266



Đại cô nương, không thể ăn nữa, mặc dù dáng vẻ bây giờ của cháu không xấu, nhưng cháu lại không tiết chế mà ăn tiếp, thân thể phát tướng, sẽ già nhanh, nam tử đến tuổi rồi, dáng vẻ không thay đổi quá nhiều, nữ tử sau khi sinh hài tử, nếu như không chú ý bảo dưỡng, rất dễ già, cháu ăn nữa, qua vài năm cháu đứng cùng một chỗ với tướng công, cháu sẽ già hơn một thế hệ."

Giang Du rụt tay lại.

Có chút ai oán nhìn điểm tâm trên mặt bàn.

Không có cách nào, phải cho b.ú sữa, sẽ không nhịn được mà ăn nhiều, ăn nhiều dạ dày lớn, bây giờ mỗi giờ mỗi khắc đều đói meo meo.

"A tỷ phục hồi rất tốt rồi." Miên Miên sờ eo của a tỷ, thịt vẫn chắc, không phải là xốp phồng phồng.

Chẳng qua thê tử ở thời đại này quả thật không dễ dàng.

Không chỉ quản gia sinh hài tử phục vụ bố mẹ chồng quản lý tình nghĩa qua lại ở bên ngoài, đáng sợ nhất chính là, đột nhiên bị tướng công đ.â.m sau lưng một nhát, ngươi bận đến mức muốn bay lên trời, ra được phòng khách vào được nhà bếp, xã giao qua lại, bên kia hắn đột nhiên dẫn tiểu thiếp về.

Còn trẻ hơn ngươi xinh đẹp hơn ngươi còn là danh chính ngôn thuận.

Chẳng qua xem trạng thái của a tỷ này, vẫn còn rất tốt.

Có thể chủ yếu là bầu không khí trong gia đình nhà tỷ phu đơn giản.

Vẫn luôn là gia đình đơn truyền nhiều đời, vậy mà cũng không có tiểu thiếp các loại gì cả, gia phong quả thực là quá tốt.

Cũng được xem là số một số hai trong Kinh Thành.

Đây cũng là lý do tại vì sao có nhiều tin đồn về Giang Du như vậy.

Bởi vì thanh niên Mạnh Thiệu Hà này, trong mắt nhạc mẫu ở Kinh Thành đứng hạng một trong ba chàng rể tốt nhất.

Gia cảnh ưu việt, địa vị cao, lại không có nạp thiếp.

Xách đèn lồng cũng không dễ tìm.

Nhìn a tỷ ở trong Mạnh gia nói chuyện cũng rất to tiếng, chắc là không chịu ấm ức.

"Tiệc trăm này của hài tử, cháu phải lộ mặt, hơi tiết chế một chút, cho dù không thể thành Du Đát Kỷ, cũng không thể thành Du Đại Kỷ [1] ."

[1]

[1] chơi chữ, Đại Kỷ này ý chỉ hỏi tuổi người trông hơn 30 tuổi.

Giang Du nghe cô bà nói Du Đát Kỷ, cười quạc quạc.

Lần đầu tiên nghe người ta nói về tin đồn ở bên ngoài, Giang Du đã cười không ngừng.

Ngàn vạn lần không nghĩ đến, có một ngày, loại tin đồn này lại có thể liên quan đến nàng ấy.

Nói đến xinh đẹp, Giang Du trong lòng biết rõ, nàng ấy trong nhà chắc là xếp cuối.

Chẳng qua nàng ấy từ nhỏ không quá quan tâm đến dung mạo, đồng thời đặt kem dưỡng da và màn thầu thước mặt nàng ấy, nàng ấy nhất định sẽ chọn màn thầu.

Mặc dù không quan tâm, nhưng nghe người ta đồn nàng ấy rất xinh đẹp, vẫn cảm thấy vui vẻ rất nhiều.

Ở Mạnh gia mấy ngày nay, cảm xúc lớn nhất của Giang Du vẫn là, giá vật phẩm ở Kinh Thành hơi cao.

Nàng giỏi nấu đồ ăn, tất nhiên cũng rất nhạy cảm với nguyên liệu thực phẩm, cũng nhạy cảm với giá cả của nguyên liệu thực phẩm.

Mới đến Mạnh gia, với sự hỗ trợ của cô bà, lặng lẽ giảm giá cả ở nhà bếp xuống.

Bất hiển sơn bất lộ thủy [2] , chỉnh đốn lại hậu trạch của Mạnh gia một lần.

[2]

[2] làm việc không rầm rộ, nói chuyện không lộ cảm xúc

Mạnh gia không có chuyện tiểu thiếp các loại, nhưng là có vấn đề khác.

Mạnh phu nhân quản lý thô sơ, Mạnh lão phu nhân không quản, hạ nhân vẫn có thể tìm cách chui lỗ hổng.

Tóm lại với sự giúp đỡ của Ân cô, vừa đến Mạnh gia đã xử lý con mối mọt mua chác lớn.

Cầm được quyền lớn của nhà bếp.

Xây dựng quyền uy của tức phụ quản gia đời thứ ba của Mạnh gia.

Kinh Thành không có bí mật.

Lại thêm một tầng mặt nạ lợi hại cho Du Đát Kỷ.

Quả nhiên là nữ tử lợi hại.

Này dẫn hai nhi tử vào cửa, ba ngày đã giành được quyền quản gia, đuổi đi một lão nô đã hầu hạ hơn hai mươi năm.

Trên trên dưới dưới Mạnh gia còn phải khen Thiếu phu nhân tốt.

Miên Miên ở Mạnh gia, cảm thấy hạ nhân Mạnh gia quả thật hình như cung kính hơn lần trước lần chút.

Ở chỗ này nói chuyện xong, ăn một chút điểm tâm trà nước, lại phải cùng đi ăn trưa.

Miên Miên cảm thấy a tỷ ngốc nghếch, cảm giác ở Mạnh gia mấy ngày đã trở nên nhanh trí hơn một chút.

Cảm thấy a tỷ ở nhà mình mãi mãi đều là a tỷ mềm mại.

Ở nhà người khác, đột nhiên đứng vững, giống như người lớn rồi.

Giang Du đứng dậy, dắt Miên Miên, cô bà bảo người đi ôm hai tiểu thiếu gia.

Miên Miên và Trùng ca đi sau người a tỷ.

Nhìn nha hoàn chạy nhanh đi mở cửa, bên ngoài từng hạ nhân một xếp hàng hô chào Thiếu phu nhân.

Hoành tráng!

Ngày thứ hai, Giang Trường Thiên ở nhà cùng người nhà.

Miên Miên lại phải chịu sự giáo dục đầy yêu thương của thân cha.

Còn nhiều thêm giáo dục so sánh với một ca ca học xuất sắc nữa.

Ban đầu chỉ có một học sinh, có thể là hạng nhất cũng có thể là hạng chót, không có so sánh thì không có áp lực.

Mỗi người đều là tiểu công túa [1] trong thế giới của riêng mình.

[1]

[1] cách đọc cute

Kết quả bây giờ lại có thêm một học sinh, ngươi mãi mãi rớt lại phía sau, cạnh tranh bắt đầu.

Loại đồ vật như trí tuệ, phần lớn thời gian đều là bất biến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhưng tâm nhãn có thể bén rễ nảy mầm lại lớn lên.

May mà trong nhà đột nhiên có rất nhiều khách nhân đến.

Giang - không thích xã giao - nhút nhát - Trường Thiên hôm đó đến nha môn xoay một vòng, trao đổi địa chỉ phương thức liên lạc với một đám người chờ quan.

Trong hai ngày này liên tục có người tới cửa.

Có người là nghe thấy tin tức hắn được bổ nhiệm làm Hoàng môn Thị lang, đặc biệt đến tặng quà.

Cũng có người thật sự sống không nổi nữa, tiền thuê nhà cũng không trả nổi, cảm thấy Giang tiên sinh này rất chân chất, đến bước đường cùng, tới xem xem có đường ra nào không.

TBC

Cũng có người là mang dụng tâm riêng đến thăm dò tin tức.

Giang gia đều khách khí tiếp đón.

Mà Giang Uyển bỗng nhiên phát hiện nhà hàng xóm của hàng xóm của hàng xóm đột nhiên đông như trẩy hội.

Mới biết được tin tức.

Ngàn vạn lần không nghĩ tới, Giang Nhị thế mà đến Kinh Thành rồi.

Còn trở thành Hoàng môn Thị lang.

Nàng ta nhớ đời trước cha nàng ta sau khi đến Kinh Thành, cũng trở thành Thị lang, chỉ là là thuộc Lễ bộ.

Bây giờ cha xuất gia rồi, nàng ta chỉ dẫn theo tổ mẫu bên người vào Kinh.

Thị lang biến thành Giang Nhị.

Còn là hàng xóm của nàng ta.

Giang Nhị đối với nàng ta mà nói, như một cơn ác mộng.



Trong nhà người đến người đi, cha nương cũng không cho Miên Miên ra ngoài.

Miên Miên quyết định tự mình tìm việc gì đó để làm.

Trồng trọt thôi.

Kéo theo Trùng vào trong viện ca cùng đào đất trồng trọt.

Miên Miên làm cái gì cũng phải kéo theo Trùng ca.

Bởi vì nếu như Trùng ca thật sự trầm cảm, làm việc nhiều di chuyển nhiều, căn bản sẽ không có thời gian trầm cảm nữa.

Viện đang tốt đẹp, được Miên Miên yêu cầu một mảnh đất riêng, để Hắc Tháp đại ca Ngỗi Bưu đại ca và Phán Nha cùng đào.

Xới đất.

Kết quả đào rồi lại đào, thế mà đào được một hòm bạc ở trong viện.

Miên Miên không nghĩ tới chính mình có tài vận như vậy.

Vậy nên còn chưa bắt đầu trồng trọt, biến thành cả nhà đào đất.

Miên Miên dẫn theo Giang Tiểu Thụ, đến lúc phát huy tác dụng của nó rồi.

Để Tiểu Thụ thăm dò đường.

Tiết kiệm chút thời gian.

Bên này Miên Miên dẫn người ầm ầm đào đất.

Bên kia hàng xóm Giang Uyển nghe thấy đủ loại tiếng động lạ vang lên ở viện tử cách vách, nghi ngờ chính mình nghe nhầm.

Bởi vì Giang Nhị là cách vách của cách vách của cách vách.

Nhưng nàng ta luôn nghe thấy cạnh cách vách có đủ loại tiếng động vang kỳ quái.

Giang Uyển sợ đến mức đêm đó làm tổ trong chăn, phát sốt cao.



Ngày thứ ba.

Giang Trường Thiên ở nhà cùng người nhà.

Hôm qua bởi vì tiếp đón khách nhân, không có cách nào ở cùng tiểu khuê nữ.

Kết quả chỉ một ngày, nhà sắp bị đào thành mộ địa rồi, chỗ này một đống, chỗ kia một đống.

Đại khái là bởi vì có Trùng ca ở, Miên Miên tránh được trận đánh.

Bởi vì nàng kéo Trùng ca cùng đào.

Thu hoạch cũng tràn đầy.

Không chỉ đào được hai hòm bạc, còn đào được một bộ xương cốt, còn có một hòm sách cổ, còn có một hòm bình bình lọ lọ.

Nếu không phải cha nương không cho, Miên Miên hôm nay vẫn có thể tiếp tục đào.

Bạc và sách không có gì.

Niên đại của xương cốt cũng rất lâu rồi.

Là một bộ xương của người trẻ tuổi.

Cuối cùng vẫn thu liệm lại, tìm chỗ chôn.

Tí Tòng Hoành không sợ, chính là không hiểu sao Miên Miên cũng không sợ.

Hai người không gì kiêng kỵ.

Nếu không phải người trong nhà không cho, Miên Miên thậm chí còn muốn giấu bộ xương đó.

Sinh viên y khoa đều biết, đại thể lão sư [2] không dễ dàng.

[2]

[2] cách xưng hô tôn trọng cho người hiến di thể của mình

Nhưng Giang Trường Thiên kiên quyết không cho.

Trong lòng hắn nghĩ hẳn là vì nguyên nhân kia mà Phong nhi nói.

Dẫn đến khuê nữ thân thiết dị thường với những thứ được đào ra từ trong đất.