Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 267



Ngày hôm nay, Giang Trường Thiên đào đất trồng trọt cùng khuê nữ.

Trồng trọt thì chuyên tâm trồng trọt, đừng đổi thành tìm kho báu.

Tần Lạc Hà nhìn thấy khuê nữ đào đào đào khắp nơi, lại có hơi chột dạ, cảm thấy điểm này của khuê nữ có lẽ lại giống nàng.

Nàng ấy từng chạy nạn cùng a nương, rất muốn tích trữ lương thực.

Đến một nơi nào đó liền muốn đào ngầm, tích trữ lương thực.

Mấy ngày nay cũng hơi bận, nàng ấy vẫn đang nghiên cứu địa hình, xem đào ở chỗ nào thì tốt.

Chẳng qua khuê nữ đào qua đào lại, ngược lại ngoài ý muốn giúp nàng ấy tìm được địa điểm.

Cả nhà đồng tâm hiệp lực, khai hoang một mảnh đất, nghiêm túc tự mình động tay, rắc hành dại mang theo xuống, sau đó rắc một ít hạt giống không rõ tên mà Miên Miên nhờ người đi mua trên phố.

Trồng một cách vừa nghiêm túc vừa ngẫu nhiên.

Miên Miên nghĩ rằng luôn phải tìm việc gì đó để làm, nàng không có thứ gì khác, chỉ có một dòng suối, mấy chục năm không thay đổi... không đúng, mấy năm không thay đổi, nàng còn chưa sống được mấy chục năm.

Chỉ là một dòng suối nho nhỏ.

Nàng nhỏ một giọt vào trong thùng nước, dùng để tưới mảnh rau mới khai hoang.

Rất nghiêm túc mà tưới đều.

Làm việc vô dụng, dù sao khai hoang một mảnh đất, trồng xong, một ngày lại trôi qua.



Ngày thứ tư.

Giang Trường Thiên hôm nay phải đi làm rồi.

Hôm qua cũng nhận được y phục làm việc.

Có lẽ bởi vì là cận thần của Thiên tử, nhận được rất nhanh, nếu là vị trí khác, ước chừng vẫn phải đi trình tự.

Màu nền của áo bào là màu xanh thẫm, ở giữa có một mảng thêu.

Có hươu con.

Có tiên hạc.

Có tường vân, linh chi.

Mũ nhẵn nhụi màu đen, mặt tơ lụa.

Trên đầu có viên ngọc thô.

Nếu như khuôn mặt không đẹp, đội mũ này dễ lộ ra khuôn mặt bóng dầu.

Trán của Giang Trường Thiên có mỹ nhân tiêm [3] , ăn mặc chỉnh tề, tóc dài phấp phới ở dưới mũ, đuôi tóc chỉnh tề gọn gàng, lông mày thanh tú, một đôi mắt ẩn tình trời sinh.

[3]

TBC

[3] chỉ phần tóc mái phía trước trán nhọn xuống thành hình chữ "V" ở giữa trán

Áo bào là loại cần thắt dây lưng.

Rất tôn dáng.

Chân đi ủng quan.

Một bộ đầy đủ.

Sau khi mặc vào, khiến cho dung nhan vốn dĩ đã anh tuấn càng thêm vài phần phong thái.

Giang Miên Miên cảm thấy a nương rất không nỡ để cha đi làm, đại khái là cảm thấy cha quá đẹp trai, không yên tâm.

Miên Miên và Tiểu Trùng đều dậy sớm tiễn cha đi làm.

Kiểu sống căn bản không thay đổi.

Cha đến chỗ nào cũng phải đi làm.

Tiễn cha xong, Giang Miên Miên liền đi tưới rau.

Nàng quyết định mỗi buổi sáng tưới một lần.

Hạ nhân trong phủ cảm thấy thiên kim tiểu thư này chính là mười ngón không dính nước mùa xuân, thê mà mùa đông lại muốn trồng rau, mỗi ngày còn chăm chỉ tưới nước, trồng vào thời điểm này, tưới thế nào cũng không có tác dụng.

Chẳng qua không có ai dạy chủ tử làm việc.



Giang Trường Thiên đi làm, đầu tiên đến nha môn báo cáo, bình thường báo cáo xong lẽ ra nên vào cung chờ chức.

Đại khái bởi vì hắn cũng không nhét tiền không bày tỏ thái độ.

Giang Trường Thiên đến nha môn, liền có người dẫn hắn làm quen việc, sau đó đưa cho hắn rất nhiều điều lệ chế độ rất vụn vặt, bảo hắn trước tiên nhớ kỹ, nhìn dáng vẻ không tôi luyện một thời gian không thể vào cung được.

Có lẽ qua lại một khoảng thời gian nữa, Hoàng thượng sẽ quên người này.

Giang Trường Thiên ngồi trong phòng của nha môn.

Phòng này tốt hơn phòng nhỏ của Bị Dược Ti ở huyện Minh rất nhiều.

Thông qua cửa sổ có thể thấy cây cối trong viện, cây cối có lá vàng viền đỏ, còn có lá xanh, tương phản với nhau, rất xinh đẹp, như một bức tranh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Cửa sổ cũng rất sạch sẽ, không có ai khắc vẽ lung tung loạn xạ trên đó.

Hắn ngồi trong căn phòng nhỏ này, nhìn bên ngoài bận rộn vội vã, hôm nay người đến thỉnh an Lư Tướng lại xếp hàng dài.

Mà trước mặt hắn chính là một cái bàn, trên bàn bày đầy các loại điều lệ chế độ tế tắc.

Giang Trường Thiên không vội vàng, hắn mở quyển "Cung Quy" đầu tiên ra nghiêm túc đọc.

Hắn liếc mắt không quên, lật từng trang từng trang đọc, lật rất nhanh.

Bên kia Lư Tướng gặp hai vị quan viên xong, hỏi thủ hạ: "Giang thị lang mới đến kia đang làm cái gì?"

"Đang xem tế tắc, chẳng qua hắn lật rất nhanh, hình như cũng không xem vào." Thủ hạ đáp.

Lư Tướng gật đầu.

Có khôn ngoan, nhưng không nhiều.

Không sao, từ từ mài, tính tình của người trẻ tuổi cần phải mài, nếu không thật sự nghĩ rằng, chỉ dựa vào một khuôn mặt là có thể nổi bật ở Kinh Thành, mỹ nhân c.h.ế.t ở Kinh Thành này, nhiều dị thường.

Một ngày mới.

Trong cung.

Các cung nữ thái giám bên người Hoàng thượng.

Công việc hàng ngày chủ yếu của bọn họ là dỗ cho Hoàng thượng vui vẻ.

Dỗ cho Hoàng thượng vui vẻ cũng có cấp bậc.

Một loại là kể chuyện thị phi, phải vừa thú vị vừa không phạm cấm kỵ, loại này giống như thuỷ hữu [1] , cùng nhau trò chuyện, có cũng được không có cũng được, rất nhiều công công đều đang cạnh tranh vị trí này, có thể có nhiều người cùng tồn tại.

[1]

[1] bạn bè trực tuyến

Một loại là cho sự thỏa mãn về thể xác tâm hồn, ví dụ như các phi tần, nhưng Hoàng thượng có tuổi, bắt đầu theo đuổi dưỡng sinh, ham muốn về thể xác giảm mạnh, ưu thế của các phi tần cũng vì thế mà giảm mạnh.

Còn có một loại là tâm hồn đồng cảm, như Bá Nha và Chung Tử Kì.

Hiện tại chỉ có Nghiêm công công đạt được điểm này.

Nghiêm công công ở trước mặt Hoàng thượng không nói nhiều, nhưng mỗi một câu gần như đều rất có trọng lượng.

Một ngày mới, Hoàng thượng rời dậy, tương đối sớm.

Mặc dù không cần triều sớm, nhưng đôi khi không ngủ được.

Tỉnh dậy, rửa mặt dùng bữa, cơ thể tràn đầy cảm giác mệt mỏi.

Uống bữa thuốc đầu tiên xong, mới hơi tỉnh táo một chút.

Hôm nay không lạnh, nhưng cũng không quang đãng, trời âm u.

Hoàng thượng gần như hứng thú không nhiều lắm.

Liền có công công giỏi báo cáo tin tức bước ra khỏi hàng nói.

Lưu công công nói Liễu tiên tử không biết tại vì sao bị cảm lạnh mà ốm bệnh, có mấy thanh niên tài năng tuấn tiếu đến cửa thăm nàng ta, không nghĩ rằng nhi tử út của Lư Tướng là Lư Triệu Lân cũng đến, còn đánh nhau với nghĩa huynh Liễu công tử của nàng ta.

Hoàng thượng vẫy vẫy tay, biểu thị không muốn nghe loại tin tức tranh đoạt tình nhân này.

Còn nhớ lại mình đã từng còn muốn triệu kiến Liễu tiên tử, còn may mà bị đống phân kia của Mạnh lão phu nhân giội cho tỉnh, không thì danh tiếng bị hại.

Liễu tiên tử này khoảng thời trước không phải còn nói đi lại gần gũi với lão Đại nhà y, kết quả lão Đại nhảy nhót vui vẻ, bây giờ bị y quát mắng đóng cửa suy nghĩ, luôn cảm thấy vận khí của Liễu tiên tử này hơi tà môn, chẳng lẽ thật sự là người tính mệnh cho người khác là vận mệnh của mình đều không tốt sao, nghĩ như vậy, Hoàng thượng liền cảm thấy đừng có dính đến lão tử, không thể nói đến người này nữa.

Y là có hơi tin, sau cùng y muốn trường sinh, y cũng tin vận khí.

Đoan công công ngay lập tức tiếp nhận câu chuyện.

Cười nói: "Hoàng thượng, mấy ngày nay nói đến còn có một chuyện vui, Giang đại nhân kia, đã dọn đến bên cạnh Liễu tiên tử, ngài không phải đã ban chức quan cho hắn sao, Hoàng môn Thị lang, hắn có ba ngày nghỉ, ngài đoán trong ba ngày này hắn làm cái gì?"

Bên cạnh Hoàng thượng có rất nhiều người rất nhiều chuyện, mỗi một người đều tranh nhau thể hiện chính mình.

Đoan công công này không nhắc, y còn thật sự quên mất chuyện này.

"Đi giao thiệp xã giao thôi."

Đám thần tử này, y vẫn biết, Hoàng môn Thị lang mặc dù là quan nhỏ, nhưng gần y, có quyền lợi ra vào cung, những quan viên vì chức vị này mà có thể đánh đến vỡ đầu.

Hôm đó chỉ là đột nhiên đầu óc nhất thời co rút, nghĩ muốn sắp xếp một người ngoài đến.

Ít nhất sắp xếp một người vui mắt vui tai dễ nhìn đến.

Chức vị này đối với ai hẳn đều là bánh từ trên trời rơi xuống đi.

"Ngày đầu tiên, Giang đại nhân đến Mạnh gia, thăm khuê nữ và hai người đại ngoại tôn của hắn. Giang đại nhân nhận nuôi cô nhi của Tí Lục, hài tử đó có tật não, cùng dẫn đi." Đoan công công khéo léo dẫn qua chủ đề này, tiếp tục nói:

"Ngày thứ hai, Giang đại nhân ở nhà tiếp đãi rất nhiều khách nhân, khi hắn đến nha môn hỏi chức quan của mình, quen biết được rất nhiều đồng liêu đang chờ phân phối, để lại địa chỉ cho mọi người, ngày hôm đó có rất nhiều người đến, Giang đại nhân tiếp đãi từng người một, tặng không ít tiền bạc cho người gặp khó khăn, mọi người đều biết, Giang đại nhân khi ở Kinh Châu đã bị người ta nhiều lần tố cáo tham tiền, đại khái là tặng tiền ra ngoài quá đau lòng, hắn đào ba thước trong viện nhà mình, vậy mà đào được hai hòm bạc, một hòm gốm sứ, một hòm sách cổ, còn có một bộ xương cốt, trạch tử này trước đây từng có một vị Hoàng thương ở."

Hoàng thượng có hứng thú rồi.

Đào đất có thể đào được bảo bối, trên người Giang Nhị này có chút vận khí.

Hơn nữa còn đào được xương cốt.

"Có án oan gì không?"

"Không rõ, niên đại của bộ xương đó lâu rồi, ước chừng là ngoài ý muốn, Giang đại nhân cẩn thận rửa sạch bộ xương cốt đó, xếp lại thành hình người, mang an táng." Đoan công công nói.

Nói đến đây, cảm xúc của các công công cung nữ khác bỗng nhiên từ nghe chuyện cười đến một loại cảm động không tên.