Kiếp Trước Bi Thảm Kiếp Này Cầu Bình An

Chương 286



Mặc dù bên ngoài không hiển thị xa hoa, nhưng bên trong mọi người ăn mặc đều cực tốt, dùng đồ cũng đều là nhất đẳng.

Các loại đồ vật khó làm mà Miên Miên yêu cầu, Tần cô cô sẽ sai người làm, hơn nữa không ngại phiền hà mà làm.

Cho nên mới sống vài ngày, đã cảm thấy mọi nơi đều rất thích hợp, rất thuận tâm, yên tâm.

Cùng Miên Miên xem pháp sự một lúc, phát hiện bọn họ không cắt xén hoà thượng, còn tăng thêm rất nhiều hoà thượng, niệm kinh cũng rất nghiêm túc, Tí Tòng Hoành liền dẫn Miên Miên đi ra ngoài.

Hai người lại cùng đi xem đèn trường minh, thấy đèn đầy tường, tỉ mỉ từ trên cả bức tường chữ, tìm được hai chữ Tí Lục, lại cảm thấy rất tốt.

Quỷ có người nhớ tới, mới là quỷ chứ.

Quỷ mà không người nhớ tới, sẽ biến mất.

Xem xong đèn trường minh, hai người tiếp tục đi dạo.

Lần này, rất tự nhiên đi đến trong hậu viện kia.

Miên Miên và Trùng ca đi một lúc, không gặp phải bà bà lần trước, cả chặng đường thông suốt.

Tí Tòng Hoành có chút ngạc nhiên.

Phong cảnh trong này quá đẹp.

Các loại cây cối, màu sắc tầng lớp chia rõ, đỏ vàng xanh.

Mỗi một con đường đi dường như đều có cảnh đẹp tuyệt vời, mỗi một góc nhìn đều như một bức tranh.

Đi rồi lại đi, liền đi đến trước một hồ nước cực lớn.

Nhìn mặt hồ xanh biếc, cảm giác như một tấm gương phỉ thúy.

Sau đó Miên Miên thấy bên hồ còn có một chiếc xích đu rất cao.

Trên xích đu có người.

Hình như là bà bà lần trước.

Bà bà thật có nhã hứng, vậy mà còn chơi xích đu.

Nhưng còn chưa cảm khái xong, liền thấy cơ thể của bà bà kia bay ra khỏi xích đu, bay rất cao rất cao, ít nhất cũng vượt qua khung của xích đu, sau đó xoay người ba trăm sáu mươi độ, rồi cắm đầu vào trong nước, mặt nước nổi lên cột nước nhỏ xíu.



Miên Miên há miệng to, ai có thể nói cho nàng biết, tại sao ở thời cổ đại, có thể thấy nhảy cầu nước nghệ thuật, nương ơi.

Đây là quỷ gì.

Tí Tòng Hoành đã cảm thấy có hơi đau đầu.

Đây là "xích đu nước", bay ra khỏi xích đu, rơi xuống nước.

Qua một lúc, bà bà đó từ trong nước bơi đến bên bờ.

Nhìn bà ấy mặc một bộ đồ bơi rất chuyên nghiệp.

Chẳng qua cũng không lạ, thời đại này có người chuyên thu ngọc trai, những người này không chỉ biết bơi, còn biết lặn sâu, lặn sâu xuống nước để thu thập ngọc trai.

Nhưng rủi ro rất cao, c.h.ế.t rất nhiều người.

Đồ người thu ngọc trai mặc chính là đồ bơi chuyên nghiệp.

Chỉ là quý nữ bình thường sẽ không mặc như vậy.

Đến bên bờ, có nha hoàn tới quấn áo choàng cho Tuệ Vân công chúa.

Tóc bà ấy ướt sũng, nhưng vẻ mặt lại đầy nụ cười, rõ ràng rất hưởng thụ quá trình này.

Chẳng qua ra khỏi nước thực sự rất lạnh, gió thổi qua, buốt đến mức không kiềm được mà run rẩy.

Tuệ Vân công chúa có chút xấu hổ, hiếm có khi chơi xích đu nước lại bị tiểu bối nhìn thấy.

Đại khái lại phải cằn nhằn.

Hôm nay trận pháp kia sao lại mất hiệu lực.

Chẳng lẽ đối với thân thích không có tác dụng sao? Không có lý nào, Hoàng huynh không có sự cho phép của bà ấy cũng không thể vào được.

Đôi mẫu tử này quá kỳ quặc.

Tuệ Vân công chúa nhìn hai người một lớn một nhỏ mặc bạch y.

Nam hài tử nhìn kỹ có chút giống chất tử Thái tử, nữ hài trông khá giống bà ấy, cảm thấy còn xinh hơn một chút.

Miên Miên rất kích động bước đến nói: "Bà bà, bà thật lợi hại, bà vậy mà bay được vài vòng, sau đó mới nhảy xuống nước, bà nhảy rất đẹp, bọt sóng bà tạo ra rất xinh đẹp, căn bản không có bao nhiêu nước b.ắ.n lên, quán quân, bà bà lần sau bà nhảy, cháu có thể ở cùng bà không?"

Tuệ Vân công chúa có hơi kỳ lạ, tiểu cô nương này quả nhiên rất giống bà ấy, người khác nhìn thấy cái này là kinh hoảng sợ hãi, nàng vậy mà vẻ mặt đầy sùng bái, háo hức muốn thử, dáng vẻ hưng phấn.

TBC

Tí Tòng Hoành đứng một một bên mặt không cảm xúc nói: "Ngươi không được học, a nương sẽ đánh ngươi."

Giang Miên Miên giải thích: "Không không không, ta không học, nhảy nước rất khó, ta cũng sợ, ta muốn ở cùng là bởi vì đây là động tác có độ khó cao, khi nhảy nước phần đầu tiếp xúc với mặt nước trước, mắt thường xuyên ma sát với mặt nước, võng mạc rất dễ rơi ra."

Nàng khua tay múa chân một động tác nhãn cầu rơi ra ngoài, tiếp tục nói: "Nhảy nước rất dễ tổn thương thắt lưng, gãy chân, vặn đứt cổ, nếu như không cẩn thận để bụng tiếp xúc với mặt nước trước, ngũ tạng lục phủ có xác suất bị vỡ, nếu ta ở đây, có thể cứu chữa ngay lập tức."

"Bà bà, bà tin cháu đi, y thuật của cháu rất giỏi, cho dù nội tạng của bà bị vỡ, cháu cũng có cách, cháu có thể cắt mở bụng bà ra kiểm tra, đảm bảo và không c.h.ế.t ngay lập tức."

Tuệ Vân công chúa:... Người đâu đến xiên tiểu hài c.h.ế.t tiệt này ra ngoài...

Tháp nệm ấm áp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Trà ngòn ngọt.

Rất nhiều hoa quả trái mùa.

Miên Miên và Trùng Ca cùng được sắp xếp trong căn phòng này, uống trà ăn điểm tâm ăn hoa quả.

Trong phòng còn chất đống một ít sách.

Miên Miên cảm thấy cách bài trí của căn phòng này có hơi quen thuộc.

Không hiểu sao cảm thấy giống như kiểu tửu điếm dân cư mà nhàng làm ở Kinh Châu.

Lúc ban đầu cho rằng bà bà xỏ chuỗi hạt châu là ma ma gì đó, bây giờ xem ra, bà ấy hẳn là chủ tử.

Trong thời đại này rất hiếm gặp khi được nữ tử ở độ tuổi này mà vóc dáng còn đẹp như vậy.

Nếu là dân nghèo ở tuổi này đã già không còn ra dáng vẻ gì nữa, làm này làm nọ, đừng nói là vóc dáng, đứng thẳng đi đường thật ra rất khó.

Nếu là quý phu nhân, bởi vì sinh đẻ nhiều, còn có ngồi nhiều, không vận động, bụng rất dễ trở nên to tướng, vóc dáng cũng biến dạng hoàn toàn.

Dù sao thì đây cũng là thời đại rất tàn khốc với nữ tử. Cho dù ngươi là quý nữ, sau khi ngươi sinh nhiều hài tử như vậy, mất đi vóc dáng của mình, mất đi bản thân mình, vẫn còn phải cười tươi mà nạp thiếp cho tướng công, đưa tới những nữ tử có vóc người tưới mới xinh đẹp.

Cũng có nữ tử phản nghịch, không sinh con, giữ gìn vóc dáng, nhưng chung quy cũng sẽ bị chỉ trích.

Tóm lại, có thể già đến tuổi này, còn sống tiêu sái như này, tìm đường c.h.ế.t như này, không phải người bình thường.

Miên Miên thậm chí còn nghĩ liệu có phải đồng hương hay không.

Nhưng trong lúc nói chuyện, hình như không phải, đối phương không get được ý của nàng.

Đợi đến khi bà bà sửa soạn xong bước ra ngoài.

Ô hô!

Đại mỹ nhân.

Lại còn là kiểu đại mỹ nhân có xăm mình trên mặt!

Xăm mình chắc chắn không thể béo hoặc là gầy, bởi vì nếu ngươi béo lên gầy đi, xăm mình sẽ bị căng ra hoặc co lại, hoa văn sẽ thay đổi, sẽ trở thành một cục, rất xấu xí.

Làm một mảng xăm mình trên mặt, cũng không nên gọi là xăm mình, xăm mặt?

Cẩn thận nhìn kỹ hẳn là đã từng bị thương, giống như huynh trưởng.

Có vết thương sau đó mới xăm lên, che đi vết thương.

Với trình độ tìm đường c.h.ế.t của bà bà này, sẽ bị thương cũng không kỳ quái.

"Bà bà tháp nệm này quá thoải mái, còn có sàn sưởi, nóng hầm hập." Miên Miên ăn uống thoải mái, cảm thán nói.

Tuệ Vân công chúa nào biết tháp nệm, sàn sưởi cái gì, chỉ là bởi vì bà ấy rất tuỳ tính, thích bơi lội, lo lắng bà ấy bị lạnh, Hoàng huynh phái người của Công bộ tới lắp đặt chỗ bà ấy ở. Giá thành chắc hẳn không rẻ, bởi vì cũng chỉ có căn phòng của bà ấy có, nghe nói còn phải có người liên tục đun nước nóng.

"Nếu ngươi thích, có thể dọn đến sống cùng với ta, còn có đừng gọi ta là bà bà, ngươi có thể gọi ta là công chúa."

"Phụt!" Miên Miên đang uống nước, sau đó phun ra.

Bởi vì đầu óc đột nhiên nối đến thời hiện đại.

Nàng lau lau miệng, nhìn thấy bà bà ngồi đối diện bị nàng phun đầy một mặt nước, vội vàng lấy khăn tay ra.

"Công chúa mời lau đầu."

Tuệ Vân công chúa:...

Không biết tại vì sao, Công chúa gọi ra từ miệng tiểu hài tử c.h.ế.t tiệt này luôn cảm thấy cực kỳ có thâm ý.

Vẫn rất muốn đánh nàng, phải làm sao đây?

Tiếp theo nhìn thấy tiểu thí hài, mang gương mặt rất giống mình, nhảy tới nhảy lui.

"Công chúa mời uống trà."

"Công chúa mời ăn trái cây."

"Công chúa mời..."

"Đủ rồi." Tuệ Vân công chúa nghiến răng. "Ngươi vẫn gọi ta là bà bà đi."

"Uhm." Bà bà này tính tình đúng thật là thay đổi thất thường, rất giống Công chúa.

Nghĩ lại thời đại này, là thật sự có Công chúa.

Miên Miên thành thật một chút.

Bà bà này vẻ mặt rất hiền hậu, tính tình trông có vẻ rất tốt, lần đầu gặp mặt đã tặng nàng một chuỗi hạt châu lộng lẫy, nàng còn rất thích.

Không biết tại vì sao, cảm giác ở trước mặt bà bà này, nàng không hiểu sao rất muốn tìm đường chết.

Tí Tòng Hoành ngồi ở một bên, nghe được người trước mặt tự xưng là Công chúa, đã giống như lão tăng nhập thiền.

Nhìn Miên Miên không ngừng tìm đường chết.

Nghĩ xem chính mình nói thân phận ra, Trưởng công chúa sẽ tha cho bọn họ không c.h.ế.t không.

Cha ở dưới âm phủ có dập đầu không? Đầu đau hay không?

"Bà bà, bà thật sự là công chúa sao, bà bà thật tốt, cha cháu bảo cháu ở Kinh Thành cố gắng ra ngoài càng ít càng tốt, ở Kinh Thành có quá nhiều đại nhân vật, động một chút là phải quỳ lạy, không tốt."

Tuệ Vân công chúa ban đầu xiên tiểu hài tử này ra ngoài, đúng thật là đau đầu.