Lý Đông Sinh chuẩn bao nhiêu thứ, thể tay trắng mãi.
Ta nghĩ nghiêm túc:
“Kiệu hoa cần thuê , nhà kho của phụ còn một cái kiệu cũ hỏng, sửa trang trí một chút là dùng .”
“Rượu cũng cần mua, nấu rượu, đem hết gạo trong nhà nấu rượu gạo, mùi vị thua gì rượu ngoài tiệm!”
Ta còn tháo chăn từng cho Hứa Liễm Dự, mua vải đỏ, may thành chăn cưới mới.
“Phải đó, sống chung là , phu thê đồng lòng, tằn tiện tiết kiệm, nước chảy đá mòn!”
Triệu đại nương nghìn và Lý Đông Sinh, vui vẻ rời .
10
Ta sắp thành .
Lần mặc hỷ phục thật , trùm khăn hỷ thêu uyên ương.
Cái kiệu cưới, từng chỗ từng chỗ đều do tỉ mỉ sửa , còn hái hoa dại xinh tươi kết thành vòng hoa treo lên.
Rượu gạo nấu xong, một nửa mời dân làng uống mừng, một nửa mang bến tàu kinh thành cho bạn bè của Lý Đông Sinh.
Từ hôm nay, sẽ rời làng, sống ở bến tàu kinh thành.
Chiêng trống vang rền, bốn khiêng kiệu từ từ nhấc lên.
Không vì , cái kiệu bỗng nện mạnh rơi xuống.
Ta thấy tiếng ngoài đồng loạt quỳ xuống, còn kính cẩn gọi:
“Hứa công tử…”
Rồi là tiếng gầm giận dữ của Hứa Liễm Dự:
“Tống Lan Hoa, ngươi đây cho !”
Ta vén khăn trùm đầu, thò đầu ngoài.
Một bàn tay to bất ngờ nắm lấy cổ tay , kéo khỏi kiệu.
Ta loạng choạng mấy bước, khó khăn lắm mới vững.
Hứa Liễm Dự hằn học đá mạnh kiệu hoa, mấy tên tiểu theo cũng nhào lên, bảy tay tám chân đập phá.
Lý Đông Sinh định chạy lên che cho kiệu, nhưng nắm đ.ấ.m của bọn liền rơi lên .
Một địch bọn đông , thể bắt nạt đến thế!
Ta sốt ruột đến , liền cắn mạnh tay Hứa Liễm Dự, lao qua chắn Lý Đông Sinh.
“Huynh rốt cuộc gì?!”
Là thấy xứng.
O Mai d.a.o Muoi
Là khinh , ghét .
Là giả hôn thư, đem đùa giỡn.
Giờ đến phá hoại đám cưới mà vất vả chuẩn .
Ta lau nước mắt:
“Ta chọc gì Huynh… Hứa Liễm Dự… chọc gì Huynh …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Vì cứ thể sống yên ?
Hứa Liễm Dự ôm tay cắn, ánh mắt sâu thẳm :
“Tống Lan Hoa, tới nửa tháng, ngươi vội tái giá ?”
“Ngươi thiếu nam nhân đến thế ? Ta là bỏ ngươi , ngươi dám tìm khác?”
Hắn tiến về phía .
Lý Đông Sinh che chắn mặt :
“Lan Hoa là thê tử của , sổ bộ quan phủ tên, là phu thê danh chính ngôn thuận.”
“Ngược là ngươi, lấy tư cách gì mà đến chất vấn nàng?”
Hứa Liễm Dự bước chân khựng , chẳng để ý , chỉ chằm chằm :
“Ngươi… hết ?”
Ta siết chặt vạt áo Lý Đông Sinh:
“Phải, hết . Huynh lợi dụng việc chữ, giả mạo hôn thư để lừa .”
“Rõ ràng Huynh hôn thư là giả, vì vẫn phụ ép cưới để báo ân? Vì cứ tổn thương hết đến khác?!”
Hứa Liễm Dự rõ ràng luống cuống.
Ba năm sống với , phần lớn đều lạnh lùng xa cách, hoặc ghét bỏ khinh miệt.
Có lúc tâm trạng , cũng sẽ mỉm với một chút.
đây là đầu tiên, thấy vẻ mặt hoảng loạn hiện gương mặt .
11
“Lan Hoa, giải thích…”
Giọng Hứa Liễm Dự run run:
“Ban đầu đúng là định giả hôn thư để lừa ngươi, đợi vết thương lành thì rời luôn.”
“ vết thương lành, năm qua năm khác, nỡ nữa…”
“Đến khi tin phụ phục chức, định thuê kiệu đón ngươi về, đó tổ chức hôn lễ, đàng hoàng hôn thư thật.”
“ hôm đó ngươi chẳng điều, dám từ chối . Ta chỉ trừng trị ngươi đôi chút, chứ nào thật lòng ngươi gả cho kẻ khác.”
“Thật ba năm qua… là động lòng…”
“…”
Ta ngẩng đầu lên, thấy tai Hứa Liễm Dự đỏ bừng.
Với tính cách cao ngạo như , để những lời chắc hẳn đấu tranh nội tâm lâu.
Ta chỉ thấy buồn :
“Vậy lúc đó Huynh cứ luôn hơn .”
“…”
Ta ngước mắt , thấy rõ trong mắt là hoảng hốt xen lẫn nghi hoặc.
“Khi Vương Nhị Cẩu cướp đất nhà , chỉ cần Huynh mở miệng là giải quyết xong, nhưng Huynh chẳng thèm giúp.”