Livestream Đoán Mệnh: Dám Chọc Tôi? Đóng Cửa, Thả Quỷ!

Chương 32



Trong ánh mắt Hứa Nhất Minh nhìn Tô Nhiên thêm một chút chán ghét.

Anh ta vừa mới xác định quan hệ với tiểu thư tập đoàn Lương thị, việc hai nhà kết thông gia sẽ giúp ích rất nhiều cho việc kinh doanh của gia đình.

Bố đã dặn dò rồi, tuyệt đối không được để xảy ra bất kỳ rắc rối nào, vì vậy anh ta phải thoát khỏi sự đeo bám của Tô Mạt Mạt.

Tô Nhiên hờ hững nhìn anh ta: "Vậy thì tốt quá rồi, tôi cũng không có sở thích ở trong ổ chó."

"Cô…"

Hứa Nhất Minh tức nghẹn, nghĩ rằng có lẽ cô ấy vì quá yêu mình, không chịu nổi cú sốc chia tay nên mới nói năng lung tung, liền dịu giọng lại.

Một ngày tốt lành

"Thế này đi, tôi biết tôi rất ưu tú, để cô rời xa tôi rất khó, nhưng đó là hiện thực. Xem như chúng ta quen biết nhau một thời gian, nếu cô chê một triệu ít quá, tôi có thể cho cô hai triệu, nhưng đó là giới hạn lớn nhất của tôi rồi, nhiều hơn nữa tôi cũng không lấy ra được. Cô suy nghĩ kỹ, đừng quá đáng."

Tô Nhiên nghe mà trong lòng cứ chậc chậc, sao anh ta có thể mặt dày nói ra những lời như vậy chứ, tưởng mình là hoàng đế tuyển phi tần à, còn không có tư cách, cái thứ gì vậy, trên cổ chắc là cái bể phốt chứ gì.

Đầu óc trồng cỏ, tiểu não nuôi cá.

Bệnh, bệnh nặng, loại phải cắt cụt từ dưới lông mày trở xuống.

Nghĩ lại ký ức cô vừa thấy, Tô Mạt Mạt đã nói về anh ta như thế nào, anh ta cười một cái, cả thế giới đều ấm áp theo.

Nghe kìa, đây là thiết bị tự phát nhiệt à? Mùa đông chắc tiết kiệm được khối tiền sưởi ấm nhỉ?

Loại đồ ngu ngốc không có não này, cho không cũng thấy ghê tởm.

Nguyên chủ chắc chắn bị cận thị nặng, mắt có vấn đề, nếu không sao có thể để ý đến anh ta được?

Hứa Nhất Minh thấy Tô Nhiên nhìn mình chằm chằm với ánh mắt kỳ quái, cũng không nói gì, tưởng cô bị mình mê hoặc, liền vuốt tóc, đổi sang một tư thế đứng mà anh ta cho là rất đẹp trai, mím môi không vui nói:

"Tô Mạt Mạt, tôi biết cô yêu tôi c.h.ế.t đi được, chuyện quá khứ đã qua rồi, cô quên tôi đi. Cũng đừng ỷ vào việc tôi có chút tình cảm với cô mà được voi đòi tiên. Chuyện của hai chúng ta mà truyền đến tai bố tôi, không chừng ông ấy sẽ nói những lời khó nghe với cô đấy. Cô tốt nhất là ngoan ngoãn đồng ý điều kiện của tôi, đừng đeo bám tôi nữa, như vậy tốt cho cả cô và tôi."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

"Anh – là – cái – thá – gì – vậy?"

Tô Nhiên không thể nhịn được nữa, nói từng chữ một, sợ tên đầu óc úng nước này không hiểu.

"Còn nói tôi đeo bám anh? Đầu óc bị lừa đá rồi à, đồ vô ơn bội nghĩa, thấy lợi quên nghĩa như anh, tôi thà thích một con lợn còn hơn thích anh. Hai triệu, mau đưa đây, chúng ta cắt đứt hoàn toàn, nếu không ngày mai tôi sẽ đi tìm bạn gái mới của anh để nói chuyện."

"Cô… cô… cô, sao lại biến thành một con đàn bà chua ngoa thế này?"

Hứa Nhất Minh bị cô chỉ thẳng vào mặt chửi một trận, lập tức nổi khùng.

Bây giờ ai mà không gọi anh ta một tiếng Hứa đại thiếu gia, làm gì có ai dám chửi mình như vậy.

Ngay cả Tô Mạt Mạt, trước kia cũng răm rắp nghe lời anh ta, ngay cả một lời nặng cũng không dám nói, làm gì có chuyện dám chửi mình như bây giờ?

Điên rồi, chắc chắn điên rồi.

Hứa Nhất Minh tức đến mặt mày tái mét, giơ tay định đánh Tô Nhiên, thì bị Tô Nhiên nắm lấy huyệt hổ khẩu, đau đến mức nhăn mặt.

"Đau, đau…"

"Mau đưa tiền đây, nhìn anh thêm hai giây nữa tôi cũng thấy ghê tởm."

"Con khốn… đưa, đưa, tôi đưa tiền cho cô ngay, cô buông tay ra." Hứa Nhất Minh đau đến mức ngũ quan méo xệch, suýt nữa thì không nhịn được buột miệng chửi thề.

Tô Nhiên buông tay ra, ghét bỏ lau tay vào người.

Hứa Nhất Minh xoa xoa bàn tay phải đau nhức, trong lòng ngạc nhiên về sự khác lạ của Tô Mạt Mạt hôm nay, suy nghĩ rằng có lẽ cô ấy yêu mình quá sâu đậm, nhất thời không chấp nhận được nên cảm xúc mới trở nên nóng nảy như vậy.

Hay là do mình quá quyến rũ, nếu Lương tiểu thư biết cô ấy còn đeo bám mình, chắc chắn sẽ tức giận. Thôi vậy, bây giờ mình không thiếu tiền, đưa thì đưa vậy, dù sao trước kia cô ấy đối xử với mình cũng không tệ.




Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com