Livestream Xem Bói Chuẩn Không Cần Chỉnh, Chị Đây Giúp Cảnh Sát Phá Án Luôn!!!

Chương 164: Trên đời này thật sự có cha mẹ không bao giờ sai sao?



Nỗi uất ức và đau khổ trong lòng hóa thành nước mắt, không thể kiềm chế, dồn dập tuôn trào.

Bấy nhiêu năm nay, cô không có bạn bè, không người để tâm sự.

Nỗi đau, sự bất lực, tủi thân và trái tim tan vỡ như một ngọn núi lớn đè nặng lên lòng cô, khiến cô nghẹt thở.

Cô đã không biết bao lần tự dối mình rằng cha mẹ yêu cô, chỉ là không biết cách thể hiện.

Nhưng đến giờ phút này, ngay cả chính cô cũng không thể tự lừa mình được nữa rồi.

Cha mẹ cô – cha mẹ ruột – không hề yêu cô!

Ngô Chiêu Đệ gào khóc đến xé lòng.

Tô Nhiên chỉ yên lặng nhìn cô, không nói một lời an ủi.

Bởi cô biết, an ủi lúc này chẳng có ích gì. Có những nút thắt trong lòng, chỉ khi bản thân người đó tự mình nghĩ thông suốt, tự mình buông bỏ, mới có thể thật sự được giải thoát.

Nghe xong câu chuyện của Ngô Chiêu Đệ, cư dân mạng giận sôi máu, phẫn nộ lên án cha mẹ cô.

【Không có tiền thì tự đi kiếm! Dùng con gái đổi lấy tiền, quá độc ác!】

【Thị vệ đâu rồi? Mang cha mẹ súc sinh kia ra chém!】

【Có thể tôi hơi lạnh lùng, nhưng nếu cha mẹ không yêu tôi, tôi cũng chẳng cần yêu lại họ, với bạn bè cũng vậy.】

【Em bị ngốc à? Sao không báo công an? Loại cha mẹ này giữ lại để chơi mạt chược chắc?】

【Ngoài đời có không ít kiểu như vậy, thật không hiểu nổi. Tình cảm nào cũng vậy thôi, không yêu thì rút ra đi, sống tốt cuộc đời của mình không tốt hơn à?】

【Không biết là do tôi vô tâm hay quá hạnh phúc, mà tôi thật sự không thể hiểu được kiểu cảm xúc này. Trên đời này thiếu ai mà sống không được? Không có tiền mới là thật sự không sống nổi.】



Sau khi trút ra được tất cả, Ngô Chiêu Đệ thấy lòng nhẹ nhõm hơn nhiều, cảm xúc cũng dần ổn định.

Cô dừng lại một lúc, lau khô nước mắt rồi tiếp tục:

“May mà em mạng lớn, tài xế chiếc xe phía sau bất chấp nguy hiểm, xông vào chiếc xe đang bốc cháy kéo em ra ngoài.

Khi vào viện, bác sĩ nói chân em bị thương nặng, phải phẫu thuật ngay lập tức, nếu không sẽ lỡ thời điểm vàng, có thể phải cắt bỏ.

Bố mẹ và em trai em thì lại thoái thác, bảo không có tiền, không chịu ký giấy phẫu thuật, chọn từ bỏ điều trị.

Tài xế kia nhìn không nổi nữa, móc tiền ra giúp em chi trả viện phí. Nhưng vì đã chậm trễ quá lâu, nên chân phải của em không thể giữ được nữa, buộc phải cắt bỏ…”

“Trong suốt thời gian nằm viện, em trai – người từ nhỏ đã được nuông chiều, muốn gì có nấy – không hề đến thăm em một lần. Bố mẹ em cũng không buồn liếc em lấy một cái, chỉ quan tâm đến tiền bồi thường có được bao nhiêu.

Không ai quan tâm em có đói không, có đau không.

Chỉ có tài xế đó, rảnh là đến thăm em, mang cơm đến cho em.

Người xa lạ còn quan tâm em hơn cả người thân ruột thịt.

Đôi khi em tự hỏi, tại sao vậy? Em cũng là con của họ mà?

Từ nhỏ đến lớn, đồ ăn ngon đều là của em trai. Em chỉ cần ngửi thôi cũng bị tát. Em trai mặc đồ vài trăm, vài ngàn, còn em thì sao? Lúc nhỏ mặc lại đồ họ hàng, lớn rồi thì mặc lại đồ em trai không dùng nữa.

Việc nhà từ lớn đến bé đều là em làm, còn em trai chỉ cần chạm vào nước là họ xót như bị chém.

Lúc nhỏ, em từng ước có thể mặc một chiếc váy mới, buộc một sợi dây nơ xinh, nhưng chưa bao giờ được. Lớn lên rồi, em cũng chưa từng đeo đồ trang sức nào, không khuyên tai, không vòng tay, không dây chuyền, đến mấy cái rẻ vài đồng cũng không có, vì họ nói em không xứng.

Đi làm rồi, mỗi tháng lương ba nghìn, em phải nộp hai nghìn rưỡi làm chi phí gia đình, chỉ còn lại năm trăm, dè xẻn lắm cũng không đủ sống. Mà khi có việc gấp cần tiền, hỏi bố mẹ, họ lại viện đủ lý do không cho, nói để dành cho em trai cưới vợ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Đôi khi em nghĩ, giá mà họ không phải cha mẹ ruột của em thì tốt biết mấy. Như thế, em cũng đỡ đau lòng thế này.”

Có một bộ phận cư dân mạng nhạy bén phát hiện ra điểm “nộp tiền sinh hoạt cho gia đình” mà Ngô Chiêu Đệ vừa nhắc đến.

Câu chuyện của cô khiến nhiều người c.h.ế.t lặng. Xưa nay chỉ nghe nói cha mẹ vì con cái có thể hi sinh tất cả, chưa từng nghe có loại cha mẹ nhiều lần tìm cách hại c.h.ế.t con mình.

【Cô gái này tốt quá mà, còn đưa tiền sinh hoạt cho bố mẹ mỗi tháng. Vậy mà họ vẫn không biết đủ, còn lấy cô ra để kiếm tiền? Đúng là lòng người khó dò!】

【Từ “tiền sinh hoạt” nghe lạ quá? Là cái gì thế?】

【Dân miền Bắc như tôi nghe mà muốn chui xuống đất. Ai hiểu được cảm giác đó không? Đi làm rồi mà vẫn ăn bám bố mẹ. Không ở cùng thì cứ Tết nhất lại như xách túi về làng, ăn uống xong xuôi xách túi về.】

【Ra ngoài đi làm, không ăn bám bố mẹ, không vòi vĩnh là tốt lắm rồi! Nếu còn nhớ mua quà biếu bố mẹ dịp lễ Tết thì đúng là con ngoan trò giỏi rồi!】

【Ủa, mấy bạn bị gì vậy? Giờ đang nói về “tiền sinh hoạt” hả? Vấn đề là cha mẹ cô ấy đó mấy người!】

【Trung tâm hôn nhân Hạnh Phúc Nhất Đời: Thông tin nam nữ độc thân chất lượng, giúp bạn tìm được tri kỷ, xây dựng gia đình hạnh phúc!】

【Thằng trên kia cút đi, đừng để tao lần theo IP!】

【Hạnh Phúc Nhất Đời: Trời xanh xanh, đồng cỏ mênh mông, ăn miếng đào đào, mát lạnh lạnh…】

【Đào Đào: Biết vậy đã chọn cây thối rồi. Lọ thủy tinh: Biết vậy đã đập nát rồi. Tôi: Biết vậy đã không đọc comment…】



Cư dân mạng mỗi người một câu, chủ đề từ việc phẫn nộ cha mẹ Ngô Chiêu Đệ dần chuyển hướng sang tranh luận về “tiền sinh hoạt”.

Tô Nhiên không để ý tới bình luận, mà Ngô Chiêu Đệ lúc này cũng không còn tâm trí đâu để xem.

Sau khi trút hết nỗi lòng, tâm trạng cô đã dịu hơn nhiều. Cô lau mặt, nói tiếp:

“Dù bị đối xử vậy, em cũng chưa từng oán trách. Em nghĩ trái tim ai cũng làm bằng thịt, chỉ cần mình ngoan ngoãn, sớm muộn gì họ cũng sẽ nhận ra em tốt, sẽ yêu thương em nhiều hơn một chút.

Nhưng không có!

Trà Đá Dịch Quán

Bất kể em làm gì, họ cũng thấy đó là điều đương nhiên.

Em cố gắng bao nhiêu cũng không đổi được lấy một câu quan tâm từ họ.

Em đúng là ngốc, hy vọng những người chưa từng yêu em sẽ đột nhiên thương em.

Trong mắt họ, em không bằng cả người lạ. Dù gì người lạ họ còn không dám hại, còn em thì vì em trai mà họ sẵn sàng mấy lần muốn em chết.

Chị nói xem… họ quên mất em cũng là con ruột sao? Cũng là do mẹ em mang nặng đẻ đau sinh ra, sao lại nhẫn tâm đến vậy? Họ được gì khi làm thế với em chứ?”

Từng giọt nước mắt to như hạt đậu lăn dài trên má cô.

Cô đưa tay lau đi, nhưng lau mãi cũng không hết.

“Sau này em mới hiểu ra… bởi vì trong mắt họ chỉ có em trai.

Sự tồn tại của em từ đầu đã là để lót đường cho nó.

Em chỉ là con gái, c.h.ế.t thì c.h.ế.t thôi. Con trai mới là người nối dõi.

Giờ thằng em em có bạn gái, muốn kết hôn, mà nhà em lại nghèo, chẳng đủ tiền mua nhà. Không có nhà thì bên gái không đồng ý cưới.

Thế là… họ nhắm vào em.”

Nói đến đây, cô một lần nữa bật khóc nức nở.

Có lẽ nhận ra bản thân quá mất kiểm soát, cô dùng hai tay che mặt, quay đầu sang bên, tiếng khóc nghẹn ngào cùng đôi vai run lên nhè nhẹ vang lên trong livestream…