Editor: Qing Yun
Sổ tay du lịch màu sắc sặc sỡ bị khép lại, bờ biển chỉ có đẹp hơn chứ không có kém so với trong ảnh chụp tuyên truyền xuất hiện ở trước mắt.
Gió biển thổi tan toàn bộ oi bức của mùa Hè, đưa hương hoa ngào ngạt đến bên mũi, Miyazaki Chihiro kéo vành mũ rộng xuống, ngước mắt nhìn người bên cạnh.
"Sao đột nhiên lại nghĩ tới chuyện đến bờ biển du lịch vậy?"
Gojo Satoru đã thay sang bộ đồ thoải mái hơn, cậu vỗ đầu cô, cười nói: "Lúc trước đưa Amanai tới chỉ lo bảo vệ, không phải vẫn chưa chơi tận hứng à. Bây giờ dứt khoát thừa dịp nghỉ Hè bù lại luôn!"
Lại tới nữa.
Từ lần trước sau khi xác nhận quan hệ, Gojo Satoru như mèo con bùng nổ lòng hiếu kỳ, chỉ cần thấy cô là không nhịn được muốn chọc đông chọc tây, tiếp xúc cơ thể...
Miyazaki Chihiro bất đắc dĩ cùng bao dung liếc nhìn cậu, giơ tay nhét sổ tay du lịch vào trong tay cậu.
"Nếu du lịch thì đừng mãi quanh quẩn bên cạnh tớ, đi chơi cùng Suguru đi."
"Giọng điệu tống cổ con nít gì thế hả." Thiếu niên không vui cúi người, hai tay ôm vai cô ăn vạ không chịu đi.
Rút lại lời lúc trước. Cậu nặng hơn mèo, ít nhất là so được với hai mươi con mèo mướp mập mạp.
Miyazaki Chihiro chọc tay lên trán cậu, đẩy nhẹ nói: "Nóng quá, đừng sát gần như vậy."
Hiếm khi giọng điệu cô mang theo chút oán trách, nhưng khi thiếu niên ngẩng đầu lên, khóe miệng cậu hơi xệ xuống, giọng điệu cô lại trở nên mềm mại.
"Tớ cũng không chạy đi mất, nhé, nếu không du lịch sẽ không có ý nghĩa gì cả. Còn rất nhiều cơ hội ở bên nhau mà."
Trong khoảng thời gian này, có đôi khi nửa đêm cậu cũng hứng khởi gọi điện thoại cho cô, bây giờ nghe cô nói vậy cậu mới bĩu môi buông lỏng tay, đi tìm Geto Suguru đang ung dung nhìn hai người họ ở bên cạnh.
Hai DK ghé vào nhau, chỉ chốc lát đã tìm được trò tiêu khiển, bắt đầu xây lâu đài cát hình thù kỳ quái. Ieiri Shoko cũng đột nhiên bị kéo vào trận thi đấu ấu trĩ này.
Miyazaki Chihiro bật cười, cô không xem bọn họ thi đấu mà đi dạo một mình đến bờ biển, chậm rãi nhặt vỏ sò trên bờ cát, thế rồi vô thức nhặt được một đống lớn lúc nào không hay.
Đồ bơi trên người đương nhiên không có chỗ đựng, nhưng mà cô cũng không định mang đi hết, chỉ chọn một chiếc to nhất, xinh đẹp nhất để đưa cho Gojo Satoru.
Miyazaki Chihiro rải những chiếc vỏ khác xuống bờ cát, cô đang định quay về thì bông bị ai đó hắt nước lên người. Vì cảm nhận được hơi thể quen thuộc nên cô không hề đề phòng, bị hắt nước thì cầm vỏ sò ngây người đứng đó, vừa không biết nói gì vừa buồn cười quay đầu nhìn đầu sỏ gây họa.
Không biết 'trận chiến xây lâu đài cát' kết thúc từ khi nào, thiếu niên đứng ở vùng nước nông không quá eo cách đó không xa, cậu đã cúi xuống vốc lên vốc nước thứ hai rồi.
Cô nhìn cậu chằm chằm vài giây sau đó tháo mũ che nắng xuống lao vào trong biển trước khi bị hắt nước lần nữa.
Để đề phòng tình huống bất ngờ xảy ra sau khi 'Miền đất lý tưởng' khởi động lại, cô đã từng học bơi một thời gian, khả năng bơi không tồi, bây giờ vừa vào biển là như cá gặp nước, nhanh nhẹn lặn xuống bơi đến bên cạnh Gojo Satoru, sau đó ngoi lên mặt biển dùng mũ đựng nước hắt lên người cậu trước khi cậu kịp hành động.
Tóc đen ướt dầm dề bị cô tùy tiện gạt ra sau, để lộ hoàn toàn khuôn mặt trắng nõn tới trong suốt. Bọt nước chảy xuống người bị ánh mặt trời chiếu vào giống như trân châu tỏa sáng mông lung.
Thiếu niên vốn đang định phản kích liếc nhìn cô một cái, thế rồi bỗng nhiên dừng lại.
Miyazaki Chihiro không chú ý tới vẻ mặt của cậu, một tay đội chiếc mũ che nắng lên đầu, một tay ấn vỏ sò lên mặt cậu, làm xong cô cười lặn xuống biển bơi đi mất, để lại Gojo Satoru ngơ ngác như mới bị người cá quẫy đuôi bỏ đi.
Cô ngoi lên mặt biển cách đó một đoạn, quay trở lại bờ cát vừa lúc gặp được Ieiri Shoko tản bộ. Hai người bèn cùng nhau đi dọc theo bờ biển.
Cầm điếu thuốc chưa châm lửa, Ieiri Shoko đón gió nhìn ra nơi giao nhau nữa biển và trời.
"Miyazaki, rốt cuộc cậu đang lo lắng gì vậy?" Giọng điệu của nữ sinh nhàn nhạt, đề tài nhắc tới đến vượt ngoài dự đoán: "Tên Gojo ngu ngốc kia đã sầu tới mức thỉnh thoảng lại tới quấy rầy tớ và Geto vào nửa đêm rồi."
Miyazaki Chihiro ngẩn ngơ, cô hoàn toàn không biết việc này.
Cô vô thức quay đầu nhìn thiếu niên vừa mới quay trở lại bên cạnh Geto Suguru lần nữa, cậu cười to giơ vỏ sò nói gì đó, nụ cười của cậu vẫn luôn khí phách bồng bột, cũng không hề kiêng nể, không nhìn ra bất cứ khói mù gì cả.
Ngơ ngác quay đi, cô lẩm bẩm: "... Rõ ràng như vậy sao, tớ xin lỗi..."
"Xin lỗi tớ cũng vô dụng đi."
Hai người đi đến trước một đám đá ngầm, Ieiri Shoko xoay điếu thuốc, tầm mắt nhìn về phía hai nam sinh đang ghé vào nhau ở nơi xa.
Miyazaki Chihiro cũng nhìn theo, ý cười thường trực trên khóe miệng nhạt đi, vẻ mặt ngẩn ngơ.
Ieiri Shoko liếc nhìn cô, cô ấy châm điếu thuốc, phun ra một hơi khói như thở dài, cắn điếu thuốc dừng bước nói.
"Cậu đi trước đi, tớ hút xong sẽ đến."
Miyazaki Chihiro không biết phải làm sao, cô đi vài bước rồi quay đầu lại. Ieiri Shoko hờ hững vẫy tay.
Do dự một lát, cô nói nhỏ: "Luôn cảm thấy... Mỗi một ngày đều giống như nằm mơ."
Gió biển thổi tới từ phía sau, thổi bay mái tóc đen đã khô một nửa của cô. Ieiri Shoko hơi nhướng mày, bật cười, sương khói giữa môi bị gió xé rách cuốn lên tận trời.
"Những lúc thế này chỉ mong cậu học Gojo. Cậu ấy quá thừa lòng tự tin, chia cho cậu một nửa là đẹp."
Miyazaki Chihiro mỉm cười, cảm xúc bình ổn lại: "Không phải nằm mơ, tớ hiểu... Cảm ơn, Shoko."
— đang đứng ở bên trong 'Miền đất lý tưởng', tớ hạnh phúc vô cùng.
"Chihiro..."
Gojo Satoru đang gọi cô, Miyazaki Chihiro bước qua thủy triều chạy vội về phía người yêu.
Hải âu sát vai cô bay về cuối trời, ở nơi chân trời xa xôi kia, tà dương đang dần chìm vào xanh thẳm vô biên.
*
Vào mùa Hè, khắp nơi trong cả nước đều có truyền thống tổ chức lễ hội pháo hoa, khu vực bọn họ du lịch cũng không ngoại lệ.
Địa điểm tổ chức lễ hội trùng hợp là chính bãi biển nơi khách sạn bọn họ đang ở, đồng thời ở đây cũng tổ chức một buổi tế lễ nho nhỏ.
Hiếm khi gặp được dịp náo nhiệt thế này, bọn họ đương nhiên sẽ không bỏ qua, vì thế thừa dịp ban ngày cả nhóm kéo nhau đến khu mua sắm để chuẩn bị cho lễ hội pháo hoa vào buổi tối.
Nói đến lễ hội mùa Hè, cái đầu tiên mọi người nghĩ đến chính là yukata. Nhà Gojo có một cửa hàng quen biết ở đây, Gojo Satoru gọi điện hỏi rõ vị trí xong bèn dẫn cả nhóm đến đó chọn đồ.
Đích đến là một cửa hàng lâu năm, vì ở đây chỉ nhận thiết kế riêng cao cấp cho nên có vẻ rất an tĩnh. Ông chủ thấy bọn họ đi vào liền sắp xếp nhân viên đến tiếp đón Geto Suguru và Ieiri Shoko, chính mình thì đi theo bên cạnh Gojo Satoru, dẫn cậu đi xem những thiết kế mới đang được trưng bày.
Bởi vì chủ yếu là thiết kế riêng nên yukata có sẵn không nhiều, nhưng mỗi loại đều rất tinh xảo, Miyazaki Chihiro bị cậu nắm tay dạo quanh một vòng hoa cả mắt, cảm thấy tất cả đều không tồi, nhưng Gojo Satoru vẫn luôn không lên tiếng.
Ông chủ suy nghĩ, gọi một nhân viên đến hỏi: "Mẫu mới nhất kia hoàn thành chưa?"
Nhận được câu trả lời khẳng định, ông ta lập tức nói.
"Sửa sang lại mang ra đây, để cậu Gojo nhìn xem."
Nhân viên cửa hàng im lặng lùi ra, lúc sau quay lại với một bộ đồ mới. Ông chủ kéo giá treo đến mở bộ yukata mới nhất này ra, cười tủm tỉm nói.
"Mời chuyên gia thêu thùa nổi tiếng cả nước, mất hơn nửa năm mới hoàn thành. Cậu cảm thấy thế nào?"
Gojo Satoru nhìn yukata được thêu họa tiết mặt trời lặn dưới dòng sông, khẽ kéo Miyazaki Chihiro rồi đẩy cô lên.
"Cái này không tồi." Cậu vừa lòng gật đầu: "Cậu đi đổi đi."
Miyazaki Chihiro nghe lời đi vào phòng thay đồ cùng nhân viên, cô mặc đồ mới đi ra, đang lúc cúi đầu sửa lại ống tay áo có thêu hoa, bỗng cảm thấy đầu chợt nặng.
Là nhân viên cửa hàng thuận tiện búi kiểu tóc đơn giản cho cô, lúc này đã cắm một cây trâm hoa lên.
Bông hoa quỳnh bằng ngọc lẳng lặng nở rộ giữa những sợi tóc đen nhánh, hoa ưu đàm bát la nhỏ vụn điểm xuyết quanh nó như từng điểm sáng long lanh.
Gojo Satoru chỉnh lại cây trâm 'Mỹ nhân dưới trăng' này, đầu ngón tay cọ qua khuôn mặt ửng hồng của Miyazaki Chihiro, cậu vui vẻ cười rộ lên.
"Để đáp lại, cậu cũng chọn giúp tớ một bộ yukata đi!"