Lời Tỏ Tình Đẹp Nhất Thế Gian

Chương 57



Editor: Qing Yun

Túi hồ sơ chỉ có một tờ giấy mỏng manh, Gojo Satoru duỗi tay rút giấy ra, nhìn chăm chú vào mấy dòng chữ vô cùng ngắn gọn trên giấy.

Nhân viên phụ trách sửa sang lại tài liệu mang đến đây nói: "Cao Chuyên chỉ có một chút thông tin về Miyazaki thế này, muốn chi tiết hơn có lẽ phải hỏi cao tầng..."

"Không cần, thế này là đủ rồi." Tầm mắt Gojo Satoru đảo qua mục năm sinh.

Nhân viên hậu cần nhìn thấy, lập tức bổ sung.

"A, phần đó vốn không có gì, lúc nhập học cao tầng nói Miyazaki '19 tuổi', tôi tự tính toán rồi thêm năm sinh vào."

Tin tức này làm Gojo Satoru hơi ngạc nhiên, cậu nhìn chằm chằm con số '19 tuổi', nhét tờ giấy trở lại túi hồ sơ, trả cho nhân viên hậu cần rồi đi ra khỏi phòng tài liệu.

Kỳ nghỉ ở bờ biển tựa mộng ảo đã trôi qua hai tháng, sinh viên năm hai của Cao Chuyên cũng bước vào học kỳ hai.

Tháng Mười, nhiệt độ không khí hạ xuống, gió Thu se lạnh, Gojo Satoru vừa đi xuống cầu thang vừa sắp xếp lại dòng suy nghĩ, lúc đi qua ngã ra, cậu bắt gặp Miyazaki Chihiro đang mua nước trong máy bán nước tự động sau khi rèn luyện xong.

Thiếu nữ ngồi xổm nhìn chằm chằm chai nước khoác dần trượt xuống ngoài cửa, như là đã chuẩn bị sẵn sàng để tiến hành 'sửa chữa' vật lý cho nó bất cứ lúc nào.

Ý cười tràn vào trong lòng, cậu nhẹ nhàng tăng tốc, khom lưng xoa loạn mái tóc đen mềm mại của cô.

Bình nước thuận lợi rơi ra ngoài, Miyazaki Chihiro lấy nó ra, thở dài đứng dậy.

"Satoru, năm nay cậu ba tuổi à."

Gojo Satoru đứng thẳng dậy, nhìn cô vuốt lại mái tóc, vặn chai nước vừa uống vừa nhìn xung quanh. Thông tin mới đọc được hiện lên trong đầu, cậu hỏi.

"Lại nói, tớ vẫn chưa biết Chihiro bao nhiêu tuổi đâu?"

Miyazaki Chihiro luôn luôn không đề phòng cậu, nghe vậy liền nói: "Tớ mười chín tuổi."

Không phải tính toán từ năm sinh trong tài liệu là '20 tuổi', mà là '19 tuổi' như khi mới nhập học.

Buổi tụ tập đi karaoke ở tháng Hai, nhớ lại lời cô rưng rưng mỉm cười tâm sự, tư duy chậm chạp vì tình cảm hơn nửa năm rốt cuộc bắt đầu vận chuyển, làm cậu loáng thoáng khâu ra một suy đoán.

Cậu đáp lại theo bản năng: "Thế mà lớn hơn tớ sao?"

"Tớ chỉ nhìn trẻ hơn tuổi thôi."

Người bị thử uống xong nước bèn ném chai rỗng vào thùng rác, cô bỗng nói với cậu.

"Cho nên Satoru nên gọi chị mới đúng."

Nếu là trước khi trở thành người yêu, Miyazaki Chihiro tuyệt đối sẽ không nói lời vui đùa này. Hiếm khi nhìn thấy một tính cách khác của cô, Gojo Satoru nhất thời ném hết nghi ngờ ra sau đầu, nắm lấy cơ hội hỏi lại.

"Nếu gọi thì có khen thưởng không?"

Miyazaki Chihiro cho rằng cậu có lòng hiếu thắng mạnh nên sẽ không làm theo, thấy cậu như vậy cô thoải mái đáp: "Vậy đồng ý với cậu một chuyện nhé, chỉ cần không trái với ý nguyện của tớ là được."

Nhưng mà ngay sau đó, Gojo Satoru quyết đoán mở miệng.

"Chị ơi."

Rõ ràng bình nước khoáng đã bị ném đi nhưng thiếu nữ lại đột nhiên bị sặc, cô ho khan kịch liệt, vẻ mặt hoảng hốt nhìn cậu, nói năng cũng lộn xộn.

"Tớ, không đúng, sao cậu lại...!"

Gojo Satoru thản nhiên đắc ý cười nói: "Muốn nghe Chihiro tỏ tình."

Đáng tiếc, dù đầu óc trống rỗng vì kinh ngạc thì Miyazaki Chihiro vẫn trả lời theo phản xạ có điều kiện: "Cái này không được!"

Khóe miệng thiếu niên sụp xuống, cậu nhìn cô chằm chằm, hai người dây dưa biện luận xem rốt cuộc 'tỏ tình' có vi phạm ý nguyện của cô hay không.

Cô kiên trì nói: "Tóm lại cái này không được!"

"Thật vậy sao, chị?"

"Không, không được gọi nữa! Tớ sẽ không đồng ý!"

Miyazaki Chihiro che lỗ tai kêu to, cô bỏ chạy để lại Gojo Satoru ở phía sau.

*

Căn phòng họp nhỏ ngồi đầy người, bọn họ đang tiến hành thảo luận.

"... Thân phận không rõ, quá khứ mơ hồ, được chúng ta tiếp nhận mới có thể tự do sinh hoạt, vậy mà lại không hề có lòng biết ơn."

"Liên tục kháng lệnh, đặc biệt là trong sự kiện 'tinh tương thể', thái độ kiêu ngạo, hoàn toàn làm lơ mệnh lệnh của cao tầng!"

"Căn cứ phản hồi của giáo thị, người này vẫn luôn lén sưu tập chú vật đặc cấp 'ngón tay của vua lời nguyền Ryomen Sukuna', rõ ràng có rắp tâm hại người..."

Người tham dự hội nghị anh một câu tôi một câu bổ sung 'chứng cứ' phạm tội, cuối cùng ông lão ngồi ở ghế đầu dứt khoát nói.

"Tóm lại, thuật sư đặc cấp Miyazaki Chihiro đã không thể được tha thứ, lập tức bắt về hỏi tội..."

*

Bên cao tầng đại khái cũng đã nhẫn nại đến cực hạn rồi.

Bóng đêm thâm trầm, Miyazaki Chihiro đứng ở ngoài cửa sổ lẳng lặng nhìn sân trường ngoài ký túc xá một hồi sau đó xoay người.

Cô cầm quyển lịch trên bàn lật đến tháng 11, nghĩ đến tin tức mới nghe được mấy ngày gần đây, cô nhắm mắt vài giây, khi mở mắt lần nữa ánh mắt trở nên rõ ràng hơn, trong lòng thầm hạ quyết tâm.

Yaga Masamichi đã lên làm hiệu trưởng, nếu cô còn ở đây thì ông ấy sẽ phải đối đầu với cao tầng nếu bảo vệ cô, trước khi Gojo Satoru chưa trở thành 'mạnh nhất', cho dù nhà Gojo và Cao Chuyên hợp tác cũng chưa chắc chịu được áp lực của cao tầng, so với việc chờ đến lúc đó làm liên lụy một đám người thì bây giờ đi luôn vẫn hơn.

Huống chi, số ngày 'vận rủi' xảy ra ngày một nhiều, càng ngày càng mạnh, cô mơ hồ cảm thấy không thể ở lại một chỗ quá lâu...

Mấy ngày này đều không gặp được Gojo Satoru, điều này khiến cô cảm thấy nhẹ nhõm hơn bởi cô cũng không biết nên từ biệt cậu thế nào.

Miyazaki Chihiro vừa thu dọn đồ đạc vừa nghĩ, sau khi đi khỏi thì gọi điện thoại xin lỗi cậu, điện thoại... Không, viết thư tốt hơn.

Cảm xúc dâng trào khiến cô cảm thấy chua xót, đầu ngón tay xẹt qua chiếc áo tắm kim hồng trong tủ quần áo, ngón tay hơi cuộn lại, cô gấp nó bỏ vào hộp gỗ cùng trầm cài chứ không bỏ vào ba lô.

Cô từng trải qua những cuộc lữ hành một mình rất nhiều lần, cho dù tâm tư không tập trung thì cũng sửa soạn rất nhanh. Nhìn căn phòng không còn nhiều dấu vết của người ở, cô thở sâu, nhấc ba lô lên.

Đúng lúc này, cánh cửa sổ lách cách mở ra, một người lưu loát nhảy vào phòng.

Miyazaki Chihiro kinh hãi, cô quay sang, thiếu niên tóc trắng xâm nhập tầm mắt.

"Đêm nay đi luôn à?" Sự bình tĩnh quá mức của cậu làm cả người có vẻ khó tiếp cận hơn.

Cô ấp úng: "... Ừm."

Vô thức nắm chặt quai ba lô, cô co quắp bất an, Gojo Satoru liếc nhìn cô một cái, cậu đi tới nhận lấy ba lô, giọng điệu thản nhiên.

"Vậy đi thôi. Còn muốn lấy cái gì nữa không?"

"Một mình tớ..."

"Nói gì vậy." Cậu ngắt lời cô: "Tớ là kẻ sẽ để mặc bạn gái bị đuổi giết à?"

Miyazaki Chihiro cố gắng tìm từ: "Nhưng mà..."

"Không có nhưng nhị gì cả, có tớ cũng không muốn nghe."

Ngoài lúc mới gặp nhau thì chưa từng thấy cô chuyên quyền độc đoán lần nào nữa, nhưng bây giờ cái bản tính ấy lại bộc lộ hoàn toàn, Gojo Satoru nắm chặt tay cô, kéo cô nhảy ra ngoài từ cửa sổ rồi rơi xuống đất yên lặng không tiếng động.

Ánh trăng ảm đạm, hai người một trước một sau đi ra cổng trường.

Im lặng đi một đoạn, Gojo Satoru nhẹ nhàng nói: "Thử làm mấy quả quýt thối ở cao tầng thu hồi mệnh lệnh nhưng bị từ chối. Thật ra đã định dứt khoát giết luôn, nhưng Chihiro sẽ giận nhỉ."

Miyazaki Chihiro ngẩn ngơ, nhất thời không trả lời. Gojo Satoru ngoái đầu nhìn lại, bước chân hơi khựng.

"Sẽ không giận sao? Vậy tớ đi giải quyết bọn họ."

"Vẫn thôi đi thì hơn... Sẽ lộn xộn."

Nói lời vô pháp vô thiên, bầu không khí giữa hai người nhẹ nhàng hơn chút. Vẻ mặt của Gojo Satoru cũng nhẹ nhàng hơn, thoát khỏi vẻ lạnh lùng khó có thể nói rõ khi này.

"Haizz, đạo đức của Chihiro không như tớ nghĩ cho lắm."

"... Đạo đức cũng phải xem đối tượng chứ. Trước kia tớ cũng trải qua rất nhiều chuyện khác người mà."

Đi đến cổng trường, bảo vệ khác đêm thấy là bọn họ nên quay về phòng tiếp tục ngủ gật.

"Bây giờ còn có thể quay đầu..." Cô lẩm bẩm.

Gojo Satoru lười nhác hỏi lại: "Tớ là người sẽ đổi ý sao?"

Miyazaki Chihiro ngửa mặt nhìn cậu, đôi mắt dần đỏ lên. Gojo Satoru chớp mắt, cúi người cho cô một cái ôm, cậu vỗ lưng cô như đang dỗ đứa trẻ.

"Cô nương to gan 'trải qua rất nhiều chuyện khác người', dù có bước chân trái ra cổng trường cũng không bị mắng."

Miyazaki Chihiro nhịn khóc mỉm cười, hai tay vòng qua cổ cậu, áp mặt lên khuôn mặt cậu.

Gojo Satoru mỉm cười nhẹ giơ tay sờ đầu cô.

"Chắc chắn Suguru và Shoko sẽ rất chấn động, không chụp được có hơi đáng tiếc."

"Sau khi giật mình sẽ bị dạy dỗ một hồi nhỉ."

"Ha ha, không đánh được tớ!"

Hai người đi ra cổng trường, sóng vai bước vào bóng đêm yên tĩnh. Trước khi cánh cửa khép lại, Gojo Satoru giơ điện thoại vẫy tay với phía sau.

Trên núi xa xôi, hai người ở sân thượng ký túc xá nhìn bọn họ rời đi cùng nhận được một tin nhắn.

[Người gửi: Gojo Satoru

Đi du lịch, quay về sẽ mang đặc sản cho các cậu ~

mèo con đeo kính râm.jpg]

"... Lo lắng cho tên này đúng là thừa hơi, chỉ có Miyazaki là thật sự sầu lo đi."

"Đúng vậy... Oáp, ngày mai tớ có nhiệm vụ, Shoko, ngủ ngon."

*

Hôm sau.

Cao tầng chú thuật có lệnh: Thuật sư đặc cấp Miyazaki Chihiro bỏ trốn, xử phạt tử hình; Gojo Satoru đồng phạm, cùng tiến hành truy bắt.