Editor: Qing Yun
"Tổng điểm của bạn đã là 300 rồi!"
Thức thần Kogane không dựa quá gần, nó bay trên không thông báo số điểm mới được ghi nhận lại, nhưng chủ nhân của nó hoàn toàn không cho nó một ánh mắt, chỉ tiếp tục ngồi bảo dưỡng chú cụ trước đống lửa.
Thanh wakizashi cô mang vào kết giới đã bị hư mòn qua nhiều trận chiến, bây giờ thanh đao cô đang cầm là đồ cướp được trong tay một người chơi khác, vải bố trắng cọ qua lưỡi đao, không biết thứ chiếu ra là ánh lửa hay là vết máu đã thấm vào sắt thép, bày ra màu đỏ nhạt khác thường.
Thức thần vỗ cánh thử bắt lời thêm hai câu nhưng đều không được đáp lại. Nó không dám nói thêm nữa, rốt cuộc lúc trước cô đã lấy do nó 'quá ồn ào' để thử đao mới, nếu không phải có quy tắc bảo vệ thì nó đã bị giết chết rồi, đây chính là lần đầu tiên có người chơi thật sự ra tay với thức thần của mình, thức thần làm cửa sổ của hệ thống Tử Diệt Hồi Du, cung cấp thông tin cho người chơi, bình thường nó luôn được người chơi coi là cùng phe, cho dù đôi khi người chơi không tiếp thu được hiện thực, cảm xúc rơi vào khủng hoảng thì cũng rất khó phá vỡ được phòng ngự của nó...
Nhớ lại ánh đao thê lương chấn động tâm thần kia, cả người nó run lên, yên lặng bay lên xa hơn, gần như rời khỏi phạm vi mà ngọn lửa chiếu đến.
Miyazaki Chihiro mặc kệ thức thần nói chuyện một mình, bay đi một mình, cô vẫn chăm chú bảo dưỡng chú cụ, làm xong thì cất nó vào vỏ rồi đứng lên.
Sắp vào tháng Một, Tokyo tiêu điều nghênh đón trận tuyết đầu mùa, bông tuyết trắng tinh lả tả rơi xuống trong bóng đêm thâm trần.
Có tiếng bước chân vội vàng truyền đến trong tiếng gió lạnh thấu xương.
"Có người chơi đang đến bên này!" Kogane ở trên cao cảnh báo.
Miyazaki Chihiro dắt đao vào bên hông, tay nhẹ nhàng nắm chuôi đao, quay người về phía người đang đến.
Trong ánh lửa bập bùng, hai thiếu niên tóc đen và tóc hồng kết bạn chạy ra khỏi bóng tối.
"Miyazaki!" Không đợi hơi thở ổn định lại, Itadori Yuji đã lớn tiếng nói: "Xin hãy nói cho chúng tôi...!"
Fushiguro Megumi lập tức tiếp lời: "Về chuyện của thầy Gojo..."
"Cậu ấy không phải thầy Gojo của các cậu..."
Miyazaki Chihiro ngắt lời bọn họ, cô đi xa khỏi đám lửa. Hai thiếu niên đuổi theo cô suốt nửa tháng nay không chịu từ bỏ, cũng đi theo bên cạnh nỗ lực thuyết phục cô.
"Cái này tạm thời không thảo luận," Giọng điệu của Itadori Yuji nghe rất khẩn thiết: "Trước mắt quan trọng nhất chính là kết thúc Tử Diệt Hồi Du... Đã chết rất nhiều người, hơn nữa còn tiếp tục để mặc thế này thì chỉ làm âm mưu của Kenjaku được thực hiện thôi...!"
"Các cậu chắc chắn tôi ở phe mình như thế à?" Cô lãnh đạm hỏi lại: "Sau khi tôi đã giết mấy chục người?"
Điểm số của Tử Diệt Hồi Du có được thông qua việc giết những người chơi khác, mỗi thuật sư có giá trị 5 điểm, người thường là 1 điểm. Cô đã tích lũy được 300 điểm, mạng người trong tay vượt quá 60 người, người chơi trong kết giới đầu tiên ở Tokyo gần như không còn bao nhiêu, mấy ngày nay nơi đây rơi vào bầu không khí yên tĩnh quỷ dị.
Itadori Yuji im lặng lúc rồi vẫn kiên định đáp: "Cậu là người mà 'Gojo Satoru' lựa chọn, tôi cảm thấy có thể tin cậu được."
"Đúng là bởi vì cậu giết những người này mới làm bọn tôi xác nhận chúng ta cùng một phe."
Fushiguro Megumi biết rõ tính cách của Gojo Satoru hồi trẻ có phần vô pháp vô thiên, cậu ấy không nghĩ rằng thầy của mình sẽ không bao giờ mắc lỗi như sự tin tưởng của Itadori Yuji, đáp án cậu ấy đưa ra lại ngoài dự đoán của cô.
"Những người chơi bị cậu giết đều có tổng điểm không thấp, bọn họ đã giết không ít người, gọi là 'tên côn đồ' cũng không quá." Nam sinh bình tĩnh tới mức vô tình nói: "Thân ở hoàn cảnh này, muốn ngăn chặn giết chóc thì lấy cách của Miyazaki mới là hiệu quả nhất."
Miyazaki Chihiro liếc nhìn cậu ấy, khóe miệng nhẹ nhàng cong lên tạo ra nụ cười phức tạp khó hiểu.
"Những lời nói ra từ người chưa từng giết ai... Thật là châm chọc."
Không đợi Fushiguro Megumi biện bạc, cô đã thu lại tất cả cảm xúc, hờ hững nói.
"Tôi và các cậu không phải một đường. Đừng vướng chân, tránh ra."
"Miyazaki...!"
Che chắn tiếng gọi thất thanh của hai người họ, cô dừng bước ngước mắt nhìn.
"Satoru."
Chú oán linh đặc cấp hiện thế theo lời kêu gọi, bước lên sóng vai cùng cô, cậu vươn tay ra với kết giới màu đen nhánh mà cô đang nhìn. Ánh sáng màu xanh lóa mắt của 'thương' bay trẳng ra, biến mất trong kết giới như đá chìm đáy biển.
Ngay lập tức, 'ban ngày' bị rút đi, Miyazaki Chihiro suy tư ngăn cản chú linh đang định tấn công lần nữa.
Cho dù đã gặp mấy lần nhưng Itadori Yuji và Fushiguro Megumi vẫn không nhịn được liếc nhìn Gojo Satoru, cũng tiến gần lên vài bước.
"Màn không hạn chế ra vào, chỉ là có thêm điều kiện khó có thể tiếp thu cho nên không ai dám đi ra ngoài thôi... Dùng chú lực tấn công đương nhiên không có tác dụng với nó." Fushiguro Megumi giải thích.
Đi vào kết giới coi như đồng ý trở thành người chơi của Tử Diệt Hồi Du, đại khái sẽ chết trong trận chiến giữa các người chơi; đi ra ngoài kết giới coi như từ bỏ trò chơi, bị cướp đoạt thuật thức, đồng nghĩa với tử vong. Hai quy tắc này cộng lại mới làm cho kết giới không hạn chế xuất nhập trở thành lạch trời đáng sợ trong lòng mỗi người.
Thử một lần không có kết quả cũng không làm Miyazaki Chihiro uể oải, cô gọi thức thần ra: "Kogane."
Cuối cùng cũng chờ đến lúc mình phát huy tác dụng, thức thần sui sướng vội vàng bay tới: "Bạn có yêu cầu gì sao?"
"Thêm quy tắc, công khai sự tồn tại của chú oán linh đặc cấp 'Gojo Satoru' và thông tin về thuật thức của tôi, cũng truyền lời cho Kenjaku luôn."
Các kết giới của Tử Diệt Hồi Du không liên thông với nhau, muốn thông báo cho toàn bộ người chơi thì chỉ có dựa vào việc thêm quy tắc. Thức thần của mỗi người chơi sẽ báo lại nội dung quy tắc cho bọn họ, hơn nữa cũng có không ít người cố gắng truyền tin ra bên ngoài, Kenjaku chú ý tới tiến độ trò chơi chắc có thể kịp thời thu được tin tức này.
Nhưng mà, không thu được cũng không sao. Cùng lắm thì ở lâu hơn một chút vậy.
Miyazaki Chihiro không đáp lại nghi vấn 'Nhưng mà Kogane còn không biết thuật thức của bạn là gì', cô chỉ lạnh nhạt dặn tiếp: "Chuyển hết số điểm dư lại của tôi cho Fushiguro Megumi."
Thức thần ngoan ngoãn chuyển hết 200 điểm của cô đi, thấy cô đi đến ngoài kết giới, nó liền nhắc nhở một câu.
"Nếu đi ra ngoài thì sẽ bị cướp đoạt thuật thức đấy!"
"Miyazaki, tùy tiện rời đi sẽ chết đó!"
Itadori Yuji và Fushiguro Megumi ở bên cạnh kinh hãi muốn ngăn cản nhưng bị 'vô hạ hạn' của Gojo Satoru ép lui, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô bước qua hỏi tấm màn đen...
"Nếu lấy được thì cứ đến mà lấy." Miyazaki Chihiro cười khẩy bước ra ngoài, cô nói tiếp: "Nói cho Kenjaku, ngày mùng 1 tháng 1 tôi chờ hắn ở Hoăng Tinh Cung!"
Thức thần nghe lời thêm câu này vào quy tắc, truyền lại cho tất cả người chơi, rồi sau đó người nó bỗng cứng lại.
"Cướp đoạt thuật thức, thất bại, thử lại lần nữa." Tiếng nói của thức thần trở nên khô khan, sau đó dẫn hỗn loạn: "Thất bại... Thử lại lần nữa... Thất bại..."
Chú linh đã đi xuyên qua kết giới quay trở lại bên cạnh thiếu nữ, chỉ còn Fushiguro Megumi và Itadori Yuji mặt đầy kinh ngạc, cùng với thức thần đang lảo đảo rơi xuống.
"Không thể cướp đoạt thuật thức! Người chơi Miyazaki Chihiro rời khỏi Tử Diệt Hồi Du! Cảnh cáo, quy tắc xuất hiện sai lầm! Cảnh cáo, quy tắc xuất hiện sai lầm!"
Tựa như cây cối đột nhiên mất đi chất dinh dưỡng, thức thần rơi xuống đất dần dần trở nên khô quắt, âm thanh phá thành mảnh nhỏ bị gió tuyết che lấp.
Ngay sau đó, kết giới nối liền với bầu trời ở Tokyo ầm ầm rách nát!
*
Ngày 1 tháng 1 năm 2019.
Ngày đầu tiên của năm mới, trường chú thuật Tokyo nghênh đón thiếu nữ đến thăm đúng như lời hẹn trước.
Chú thuật sư đóng giữ chung quanh Hoăng Tinh Cung kết đội bày thế phòng ngự, nhưng ai nấy cũng đều cứng người không dám nhúc nhích, trợn tròn mắt khiếp sợ nhìn thiếu niên đi ở phía sau cô.
Thần tử tóc trắng mắt xanh, vẻ mặt trống rỗng lạnh nhạt, cậu lẳng lặng đi lên bậc thang, cùng đi xuyên qua cổng Torii to lớn theo thiếu nữ.
Hôm nay trời đổ tuyết, màu trắng che trời lấp đất bao phủ núi rừng, hai người im lặng vào màn sương mù.
Rõ ràng là ban ngày nhưng bầu trời u ám nặng nề đen kịt như ban đêm, trong thế giới màu trắng xám, cổng Torii đỏ tới bắt mắt, thiếu nữ đi ở bên dưới chúng nó cũng là màu đỏ.
Chiếc áo trắng bị nhuộm đỏ hết lần này đến lần khác, cho dù được giặt sạch cẩn thận thì màu đỏ nhợt nhạt kinh tâm động phách vẫn còn đó, cô mặc chiếc áo trắng tựa như anh đào, tựa như ánh nắng này đi qua đất trời tiêu điều, coi các hộ vệ như không khí, một đường đi thẳng đến cổng vào.
Chú thuật sư bị bỏ lại phía sau nhìn nhau, cuối cùng vì kinh sợ với uy danh của 'Gojo Satoru' nên không dám đuổi theo, chỉ đành rối ren báo cáo tình huống lên cho cấp trên.
*
Hoăng Tinh Cung, điện chính.
Miyazaki Chihiro đi xuyên qua từng tòa nhà kiến trúc cổ, đến trước mặt gốc cây cổ thụ thì dừng lại.
Bởi vì có 'Miền đất lý tưởng' nên cảm giác của cô với thế giới mạnh hơn người thường rất nhiều, không có được tinh tương thể làm Tengen trở thành một phần của thế giới, có lẽ những người khác không phát hiện được, nhưng cô lại có thể dễ dàng tìm thấy khe hở của kết giới.
Rút đao ra khỏi vỏ, một nhát chém xuyên qua khe hở kia, tiếng kẽo kẹt làm người ê răng vang lên, cánh cửa hư ảo bỗng dưng mở rộng!
Cô cầm đao bước vào, Tengen sắc mặt nặng nề và 'Geto Suguru' yên lặng xuất hiện hình thành thế kiềng ba chân.
Kenjaku chiếm cứ cơ thể của chú linh thao thuật, mặc dù trên mặt hắn mỉm cười nhưng ánh mắt đánh giá cô lại tràn ngập kiêng kị.
Miyazaki Chihiro giơ đao tỏa định vào hắn, đồng thời ra hiệu cho Gojo Satoru đi đến chỗ Tengen.
"Xin hãy chờ ta một lát, ta và cô không phải kẻ địch, không bằng bắt tay đối phó Kenjaku..." Tengen giật mình nói.
Miyazaki Chihiro cười khẩy nhìn bọn họ.
"Các ngươi là cá mè một lứa, chẳng qua có khác ở ai là kẻ chủ đạo... Thúc đẩy loài người tiến hóa? Thất bại lớn nhất trong tiến hóa của loài người chính là có loại mặt hàng như hai ngươi!"
Lời còn chưa dứt, ba bên đã lao vào đánh nhau!
Chú oán linh đặc cấp giơ tay lên, lĩnh vực mới vừa thành hình trước khi chết được mở ra lần đầu tiên, 'Vô lượng không xứ' hơi trúc trắc đối đầu với thuật kết giới của Tengen, còn Miyazaki Chihiro thì nhằm vào Kenjaku đang bắt đầu thả chú linh ra!
Ánh sáng luân chuyển xé rách Hoăng Tinh Cung đã yên tĩnh suốt trăm nghìn năm.
'Vô lượng không xứ' bày ra quang cảnh như vũ trụ, kết giới mang sắc thái như hàng vạn mảnh kính, vô số chú linh lao ra như bầy cá kích động, cùng với ánh đao sáng lạn như sao trời thiêu đốt.
Miyazaki Chihiro xuyên qua vùng sáng hỗn loạn này, áo trắng nhiễm màu loang lổ dần dần trở thành màu đỏ mãnh liệt. Chú lực bàng bạc xông ra như thủy triều mỗi lần cô vung đao, vạn vật bên người đều vặn vẹo...
Nhà cửa sụp đổ, cây cối sụp đổ, đá vụn rơi xuống kích động bụi đất, một trận nổ tung tràn ra như sóng thần!
'Keng keng', thanh đao bị gãy đôi rơi xuống mắt đất đang nứt nẻ không ngừng. Miyazaki Chihiro dừng bước ở cách Kenjaku mấy mét, nhìn hắn ta dùng 'Chú linh thao thuật' hấp thu Tengen đang bị thương nặng.
Một mình cô giết hơn phân nửa chú linh, trên người vết thương trầm trọng, chú oán linh đặc cấp vì bại lui mà hóa thành vô hình lần nữa, rõ ràng đang rơi vào hoàn cảnh xấu nhưng cô lại nở nụ cười khinh miệt trào phúng.
Đất rung núi chuyển, toàn bộ không gian đều sụp đổ, đại thụ trầm xuống để lại một cái hố sâu không thấy đáy trên mặt đất.
Kenjaku cưỡi lên con chú linh biết bay phân tâm tiêu hóa Tengen, khoảnh khắc hắn ta và thế giới thành lập cộng hưởng vi diệu, hắn đột nhiên ngẩn ra, sau đó cúi đầu nhìn Miyazaki Chihiro đang dần rơi xuống.
Sâu trong thời không có một chiếc đồng hồ, nó loáng thoáng xuất hiện trước mắt hắn ta, giây phút ấy hắn ta biết được sự tồn tại của 'Miền đất lý tưởng', điều này làm khóe mắt hắn ta muốn nứt ra.
Thiếu nữ người dính đầy máu mở rộng hai tay như muốn bay lượn, nghênh đón hắc ám vô biên bên dưới, tiếng nói phiêu đãng bay lên.
"Ngươi mãi mãi đừng hòng thắng được, ta, đang nhìn chằm chằm vào ngươi đấy!"
Tầng tầng nham thạch trên đầu sụp đổ, gió tuyết bên ngoài đã ngừng, tà dương hiện ra, ánh mặt trời chói mắt cuối cùng cũng chiếu vào được nơi sâu thẳm này.
Chiều hôm đỏ thắm như máu, đồng hồ hư ảo tích tắc quay người. Thế giới đang khởi động lại, Tengen vốn đã được hấp thu vào người bỗng dần tách ra, làm Kenjaku vừa kinh vừa giận.
"Ngươi...!"
Miyazaki Chihiro cười to, cô lật người ra sau, hoàn toàn đi vào hố đen không thấy đáy.
"... Gặp lại sau!"
*
Cô lại quay về trước đồng hồ to lớn.
Ý thức trôi nổi nghe tiếng chuyển động bình tĩnh quyết tuyệt 'tích tắc', 'tích tắc' của kim đồng hồ...
Đây là tiếng chuông tang, cũng là tiếng trống trận của cô!