Lời Tỏ Tình Đẹp Nhất Thế Gian

Chương 64



Editor: Qing Yun

"Cho nên, đã hạ tuần tháng 12 rồi mà chúng ta cứ ngồi ngốc ở đây xem thế giới dung hợp à?"

Yamanbagiri Chougi bực bội bỏ quyển sách đọc giết thời gian sang bên, đi gọi Konnosuke đang ngậm đậu hủ ở bên lò sưởi vui đến quên trời quên đất.

Thức thần hồ ly nhai miếng đậu nuốt xuống, thở dài nói: "Cũng không có cách nào khác mà... Chính phủ bản địa bị Saniwa dọa sợ vỡ mật, ít nhất bọn họ sẽ không chủ động làm gì trước khi xác định có thể đối đầu được với cô ấy; bên dị năng giả thì số lượng quá ít, bận ứng phó chính phủ chèn ép, không rảnh đi quản cái khác; thế giới còn lại thì cảnh sát chỉ là người thường, chẳng lẽ trông cậy vào bọn họ đi xung phong?"

Kiểm kê từng bên có thể mượn sức, chỉ thấy kết quả cực kỳ bi quan. Trước mắt chính phủ Nhật Bản có thể tạm coi là đồng minh nhưng họ cũng chỉ cung cấp áo cơm hằng ngày, cái khác hoàn toàn không có, bọn họ muốn ra ngoài còn phải tự mình bỏ tiền đi xe chứ đừng nói những thế lực khác mới bắt tay hành động một lần đã tan rã trong không vui.

Nhóm linh hồn đao kiếm rơi vào hoàn cảnh chỉ có một mình chiến đấu hăng hái, đã vậy hai người còn bỏ trốn mất, chỉ còn lại có bốn người, đừng nói tìm Miyazaki Chihiro gây sự, Miyazaki Chihiro không đến xử lý bọn họ đã may mắn rồi.

Hakusan Yoshimitsu vuốt lỗ tai của Konnosuke, lạnh mặt trần thuật một sự thật: "Tiền tuyến căng thẳng, bên trên rất khó tăng thêm chiến lực, chỉ có thể dựa vào chúng ta."

"Chúng ta đến đây làm gì chứ." Yamanbagiri Chougi không còn gì để nói, anh ta đi đến ngồi xuống bên lò sưởi, chiếm cứ vị trí bên cạnh Yamanbagiri Kunihiro.

Vị trí đối diện anh ta không có ai ngồi, đồng đội duy nhất dư lại thì đang ngồi bên cửa sổ để bảo dưỡng bản thế, đoản đao sáng ngời lấp lánh, cảnh Đông tiêu điều ngoài cửa sổ lại có vẻ đặc biệt nổi bật.

"Yagen, cậu thấy sao?" Yamanbagiri Chougi cao giọng hỏi.

Yagen Toushirou chưa kịp trả lời thì Konnosuke bỗng nhiên nghiêm mặt bỏ miếng đậu hủ âu yếm xuống rồi nhảy lên bàn nói.

"Các vị! Có tin khẩn cấp!"

Các linh hồn đao kiếm lập tức chăm chú lắng nghe.

Thức thần hồ ly lớn tiếng nói: "Quân ngược dòng thời gian đã xâm lấn thế giới chính, trước mắt đang đóng quân ở thời đại Bình An!"

Yamanbagiri Chougi lắp bắp kinh hãi: "Quân ngược dòng thời gian có thể đến thế giới khác sao? Tôi cho rằng bọn họ chỉ có thể xuyên qua thời gian thôi..."

"Tình huống bình thường là không thể. Xâm lấn sang thế giới khác đều sẽ bị vách ngăn của thế giới đó ngăn cản, nhưng mà..."

Không chờ Konnosuke giải thích xong, Yamanbagiri Kunihiro đã lẩm bẩm nói ra đáp án.

"Thế giới dung hợp dẫn tới vách ngăn bị suy yếu...!"

"Không sai, bây giờ ba thế giới đang dung hợp chẳng khác nào mở cửa đối với kẻ xâm lấn, những Quân ngược dòng thời gian đó mới nắm lấy cơ hội thành lập trận địa mới..."

Yagen Toushirou nhạy bén bắt lấy trọng điểm, hỏi lại.

"Muốn chúng ta đi quét sạch Quân ngược dòng thời gian sao?"

Tạm thời không đề cập đến Chính Phủ Thời Gian còn dư lực để nhúng tay giữ gìn lịch sử của thế giới khác hay không, cho dù muốn xuất chinh thì ít nhất phải có một thanh đao cao cấp, các linh hồn đao kiểm phải đảm bảo có thể lập thành đội hỗ trợ lẫn nhau, hơn nữa phải có thiết bị để ra vào chiến trường bất cứ lúc nào, như vậy mới có thể ra trận được. Nếu chỉ có bốn người họ thì vừa ra trận là bị Quân ngược dòng thời gian xông lên xé nát ngay.

Konnosuke xấu hổ nói.

"Chính Phủ ra lệnh làm chúng ta nghĩ cách phá bỏ trận doanh chính của địch..."

"Đây không phải chuyện chỉ nghĩ cách là làm được đi." Hakusan Yoshimitsu lạnh nhạt nói.

Đang lúc bàn bạc, cửa nhà bỗng bị gõ vang.

Người làm chịu trách nhiệm chăm sóc bọn họ đứng ngoài cửa nói: "Các vị, có khách đến thăm."

Nhóm linh hồn đao kiếm dừng nói liếc nhìn nhau, cuối cùng quyết định gặp vị khách đầu tiên ghé thăm hơn sau hơn hai tháng này. Nhưng mà khi người làm lui ra, người khách đi vào phòng, bọn họ lại có vẻ rất lạnh nhạt.

Người đàn ông tóc đen trên trán có vết khâu ngước đôi mắt lục sắc bén mỉm cười với nhóm linh hồn đao kiếm đang lộ rõ vẻ đề phòng, hắn ta thản nhiên nói.

"Các vị, tôi là thuật sư Kenjaku."

Ngày mà ba bên liên hợp bao vây tiêu diệt kẻ địch, hầu hết mọi người tham gia đều thấy được cảnh tượng 'đổi não tại chỗ', hơn nữa sau trận chiến, Gojo Satoru đã công bố rộng rãi về 'Thuật sư tà ác giết người đổi não cướp lấy cơ thể', bây giờ cái tên 'Kenjaku' đã trở nên cực kỳ quen thuộc đối với mọi người.

Yagen Toushirou đứng dậy, đoản đao chưa quay về vỏ bộc lộ mũi nhọn bức người.

"Chúng ta không có gì để nói với ngươi cả."

Không biết lại cướp được cơ thể của ai, Kenjaku cười tủm tỉm đáp: "Đừng nói vội vàng như thế, nghe lý do của tôi rồi quyết định cũng không muộn."

Hắn ta giơ tay gõ lên trán mình, giọng điệu thong dong.

"Gần đây, tôi có thêm một phần ký ức... Là ở thời đại Bình An."

Nhóm linh hồn đao kiếm vốn đang thờ ơ lập tức trở nên kinh ngạc.

Thuật sự thần bí sống cả ngàn năm mở miệng là nói toạc ra tung tích của Quân ngược dòng thời gian – nhóm Quân ngược dòng thời gian thay đổi lịch sử làm xáo động cả dòng sông thời gian, tuy rằng chưa thể thay đổi cục diện hiện tại nhưng kẻ sống ở thời đại Bình An như hắn ta cũng xuất hiện tình huống ký ức bị xáo trộn.

Nhưng mà vừa lúc hắn rất giỏi đọc vị cảm xúc của người khác, có thể dựa vào đó để phán đoán được đúng sai.

"Nếu các vị quyết định quay về thời đại Bình An đối kháng với Quân ngược dòng thời gian, vậy chắc cần có một người dẫn đường." Kenjaku khom người: "Mà ở thời đại này, không ai hiểu rõ thời đại Bình An hơn tôi."

Hắn ta đứng thẳng, mỉm cười vươn tay.

"Hợp tác cùng có lợi, ý các vị thế nào?"

Yamanbagiri Chougi lạnh lùng hỏi: "Tại sao ngươi muốn giúp bọn ta đối kháng Quân ngược dòng thời gian?"

Kenjaku nói rất chân thành.

"Tuy rằng bây giờ tôi đứng ở thế yếu nhưng càng không cho phép có người xóa bỏ công sức đã làm suốt ngàn năm qua, ít nhất đứng ở phương diện giữ gìn lịch sử thì chúng ta có chung lập trường. Tranh đấu tiếp theo có thể chờ giải quyết xong Quân ngược dòng thời gian lại nói."

Nhóm linh hồn đao kiếm im lặng trao đổi ánh mắt, sau đó Yagen Toushirou đại diện đứng ra nắm lấy tay hắn.

"Thành giao."

*

Miyazaki Chihiro ngồi chợp mắt bên cửa sổ.

Quá trình dung hợp của ba thế giới sắp vượt qua giai đoạn đầu, việc thao tác chú lực càng cần phải tinh tế hơn, cơ thể chịu tác dụng phụ làm cô càng ngày càng thích ngủ.

Mệt mỏi không cách nào biến mất liên tục tích lũy lại, thời gian cô tỉnh táo trong ngày giảm đi, thời gian mê mang nhiều hơn, đến cả việc đi ra khỏi ký túc xá cũng gần như không có.

Lúc này, tâm trí hoảng hốt đi qua chú lực tiến ra ngoài thế giới, loáng thoáng cảm nhận được cảm giác khác thường, nhưng cẩn thận cảm nhận lại thì không thu hoạch được gì, như là gợn sóng tiến đến từ xa xôi rồi bỗng không thấy tăm hơn.

Cô nhíu mày mở mắt, vừa mới rút tay khỏi cửa sổ, trên vai đã bị đè nặng.

Đầu lông mày vô thức giãn ra, cô thở dài, giọng điệu bất đắc dĩ.

"Không khó chịu sao, còn ở đây mãi."

Chú oán linh hiện ra thật thể ôm cô từ phía sau, tựa đầu vào vai cô.

Từ sau khi lấy được quyền khống chế chú oán linh đặc cấp, Gojo Satoru thường sẽ thả ý thức xuống chú linh, còn cơ thể của mình thì để trống: bởi vì linh hồn chỉ có một, không thể nào điều khiển cả hai cơ thể cùng lúc, một khi ý thức tiến vào một trong hai, một cái còn lại mất đi linh hồn chỉ còn lại phản ứng của bản năng, dù có thể dùng ý thức điều khiển từ xa thì cũng không làm việc gì phức tạp được.

Cơ thể chú linh được cấu thành từ tình cảm của vô số lần luân hồi, ý thức tiến vào sẽ phải thừa nhận tình cảm nặng như núi, nếu ý chí thiếu một chút là có lẽ tâm trí sẽ bị phá hủy ngay.

Nhưng hành động của Gojo Satoru rất tự nhiên, hoàn toàn không nhìn ra bản thân anh đang bị dày vò chút nào cả.

"Cũng muốn đồng cảm như bản thân cũng bị với Chihiro một chút. Không phải lo lắng, anh rất kiên cường đấy."

Lòng bàn tay nhẹ nhàng áp vào khuôn mặt lạnh lẽo của anh, Miyazaki Chihiro không hề khuyên bảo nữa.

Hai người lẳng lặng dựa sát vào nhau một lát, Gojo Satoru buông tay ra, giận nói: "Nhiệm vụ ở đâu mà nhiều thế, giới chú thuật chỉ còn một mình anh có thể làm việc à, lần sau nhất định phải đẩy Suguru ra."

Geto Suguru còn đang ở trong thời kỳ giám thị nghiêm ngặt, lần sau có thể kéo anh ấy ra làm nhiệm vụ hay không còn chưa biết, nhiệm vụ lần này cũng chỉ có mình anh đi được.

Gojo Satoru khó chịu cởi bỏ hình thái chú linh, ý thức quay về cơ thể mình. Miyazaki Chihiro nói tạm biệt với anh, đang chuẩn bị tiếp tục chợp mắt thì bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa.

Là Panda.

Cô cũng không thấy bất ngờ. Hơn hai tháng nay mọi người lục tục lấy về mấy trăm hồi ký ức, ngày càng lo lắng không yên tâm để cô ở một mình hơn. Mỗi khi không có việc gì là Gojo Satoru đều sẽ chú ý tình huống của cô thông qua cộng hưởng với chú linh, nếu anh đi làm nhiệm vụ, bọn học sinh nhất định sẽ chọn người đến ở bên cô. Cô cũng chấp nhận sự sắp xếp này.

Chú hài ngây thơ đi vào ký túc xá, cậu ấy hỏi: "Chihiro, cậu chuẩn bị đi ngủ rồi à?"

Mọi người đều biết cơ thể của cô đang xấu đi, Panda thấy cô gật đầu liền kéo ghế tới ngồi xuống bên mép giường. Cô rửa mặt quay về giường, cậu ấy lập tức mở một quyển truyện cổ tích ra.

Panda hắng giọng: "Đều là truyện mới, tớ đọc thử một lần rồi, bọn Maki Yuta đều nói hiệu quả siêu thần kỳ, không nghe hết một truyện đã hôn mê..."

Cái này đại khái không thể coi là khích lệ.

Miyazaki Chihiro cười nhẹ, im lặng nhắm mắt. Chú hài nhẹ nhàng dịch góc chăn cho cô, cậu ấy bắt đầu thong thả đọc nội dung của truyện.

Khoảnh khắc mệt mỏi lôi kéo tinh thần rơi vào mộng đẹp, cô mông lung nhớ tới, nếu theo tiến độ ký ức quay về của hiện tại thì tiếp theo sẽ là...

Nhưng mà suy nghĩ 'bụp' một tiếng, nó đã bị buồn ngủ nuốt trọn rồi.