Long Mạch Thức Tỉnh

Chương 108: Trận Chiến Đỉnh Cao



Chương 106: Trận Chiến Đỉnh Cao

Cả chiến trường im lặng. Bốn người Trần An nhìn Lão Tửu Quỷ, người vừa cứu mạng họ, với ánh mắt không thể tin nổi. Họ không thể ngờ, vị tiền bối say rượu này lại có một thân phận và thực lực kinh khủng đến như vậy. Tửu Kiếm Tiên!
"Ngươi vẫn chưa chết!" Huyết La Ma Tôn gầm lên, giọng nói đã không còn vẻ tự tin nữa.
"Ngươi chưa chết, làm sao ta dám chết trước?" Lão Tửu Quỷ cười ha hả. "Ngươi muốn chơi, lão già này sẽ chơi với ngươi."
Một trận chiến đỉnh cao thực sự nổ ra. Nhưng nó không kéo dài. Đao pháp của Lão Tửu Quỷ lúc thì như gió thoảng mây bay, lúc lại như sóng dữ cuồng nộ, hoàn toàn không theo một quy tắc nào, nhưng mỗi một chiêu đều ẩn chứa một loại Đạo pháp của đất trời, dễ dàng khắc chế mọi ma công của Huyết La.
Sau mười chiêu, Huyết La Ma Tôn đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong. Hắn ta biết, bản thân đang bị thương, không thể nào là đối thủ của kẻ này.
"Tửu Kiếm Tiên! Ngươi bảo vệ được chúng nó lần này, nhưng không bảo vệ được mãi mãi!" Hắn ta hét lên một tiếng đầy căm hận. "Ván cờ này, chúng ta còn chơi dài!"
Nói rồi, hắn ta hóa thành một luồng huyết quang, dẫn theo tàn quân, chui trở lại vào trong vết nứt không gian, rút về Ma Giới.
Hiểm họa lớn nhất đã được giải quyết.
Lão Tửu Quỷ quay lại nhìn bốn người. Lão ta không còn vẻ say xỉn nữa, mà là một sự uy nghiêm của một bậc cao nhân.
"Làm tốt lắm," lão ta nói với Trần An. "Nhiệm vụ của các ngươi ở đây đã hoàn thành. Hãy trở về, xây dựng thế giới của các ngươi, làm cho nó mạnh mẽ hơn. Bởi vì, đây mới chỉ là sự khởi đầu."
Lão ta giải thích, việc linh khí bị phong ấn từ ngàn xưa, là một hành động cuối cùng của các bậc tiền bối để bảo vệ Trái Đất sau một trận đại chiến. Giờ đây, khi linh khí hồi phục, Trái Đất một lần nữa sẽ bị các thế lực trong vũ trụ chú ý đến. Cuộc chiến với Ma Giới, chỉ là trận chiến đầu tiên.
"Ván cờ này," lão ta nói, "là ván cờ của cả một thế giới. Và ngươi, Trần An, chính là một trong những quân cờ quan trọng nhất."
Nói rồi, lão ta vung tay áo, mở ra một cánh cổng không gian ổn định, dẫn thẳng về Thất Sơn.
Đạo quân tiên phong, do năm người anh hùng (bây giờ là năm, không phải bốn) dẫn đầu, bước qua cánh cổng, trở về trong sự chào đón và tung hô của toàn bộ Tiên Minh. Họ đã thắng một trận chiến không tưởng, đã mang về hy vọng cho cả một thế giới.
Trần An đứng trên đỉnh Thiên Cấm Sơn, nhìn về phía quê hương. Anh biết, con đường của anh còn rất dài. Một ván cờ lớn hơn rất nhiều, đã được bày ra. Và anh, sẽ không bao giờ lùi bước.