Chương 56: Cảnh Tượng Bên Trong Long Mộ
Trong khi các môn phái đang tranh đấu kịch liệt trên không, gây ra những tiếng nổ vang trời, Trần An lại bình thản bước xuống mép nước.
Anh lẩm nhẩm một câu thần chú trong Long Xà Thủy Kinh. Thân hình anh từ từ trở nên trong suốt, rồi hòa vào làm một với nước biển. Anh đã thi triển Thủy Độn, một pháp thuật ẩn thân và di chuyển dưới nước cao cấp.
Anh như một bóng ma, lặng lẽ bơi dưới mặt nước, dễ dàng vượt qua chiến trường hỗn loạn trên trời. Không một ai phát hiện ra sự tồn tại của anh.
Con đường biển dẫn vào Long Mộ vô cùng kỳ lạ. Nước ở đây mang một luồng năng lượng hỗn loạn của cả thần thánh và ma quỷ. Dưới đáy biển, anh nhìn thấy vô số xác của những con hải quái khổng lồ và những chiếc thuyền chiến cổ xưa bị đắm.
Cuối cùng, anh cũng đã đến được đích. Anh trồi lên khỏi mặt nước, và một cảnh tượng hùng vĩ đến mức không thể tin nổi hiện ra.
Anh đang ở trong một không gian hình tròn khổng lồ, được bao bọc bởi chính bức tường của cơn bão sương mù. Ở đây không có biển, mà là một vực sâu không đáy. Xung quanh vực sâu, là những hòn đảo đá lơ lửng, và những tàn tích của một công trình kiến trúc cổ xưa.
Và ở giữa vực sâu, vắt ngang qua không trung, là hai bộ xương khổng lồ, đang quấn vào nhau trong một tư thế tử chiến cuối cùng.
Một bộ xương màu trắng ngọc, tỏa ra thánh khí uy nghiêm của loài rồng – bộ xương của Bạch Long.
Một bộ xương màu đen kịt, tỏa ra ma khí oán độc của yêu ma – bộ xương của Hắc Xà.
Năng lượng đối nghịch của chúng chính là thứ đã tạo ra cơn bão vĩnh cửu.
Trần An nhìn thấy thứ mà tất cả mọi người đang tìm kiếm. Ở vị trí tim của bộ xương rồng, có một viên Long Châu màu trắng sữa đang tỏa sáng. Và ở vị trí tim của bộ xương rắn, có một viên Xà Đan màu đen kịt đang đập như một trái tim.
Chúng là hiện thân của hai nguồn năng lượng đối nghịch, đang ở một trạng thái cân bằng mong manh.
Đúng lúc đó, các tu sĩ của các môn phái khác cũng đã đến nơi. Họ đáp xuống những hòn đảo xung quanh, mắt sáng rực lên vì tham lam khi nhìn thấy hai món bảo vật.
"Long Châu!"
"Ma Mạch Xà Đan!"
Nhưng trước khi họ kịp ra tay, một luồng ma khí đen kịt từ bộ xương của con Hắc Xà bỗng nhiên ngưng tụ lại. Một bóng người mặc áo giáp làm bằng vảy rắn, tay cầm một cây trường thương, từ từ hiện ra.
Đó không phải là yêu thú, mà là một Xà Tướng, oan hồn của con Hắc Xà, là người canh giữ của ngôi mộ này.
Nó đã bị sự xuất hiện của những kẻ ngoại lai đánh thức.