Mãi Mãi Là Mặt Trời Của Anh

Chương 9



13.

Sau giờ học, tôi gọi điện cho Cố Diên, rủ anh ấy ra quán cà phê gần trường gặp mặt.

Cố Diên đến, tôi nhận ra băng trên đầu anh ấy đã tháo rồi, mặc áo khoác dáng dài, trông khá chỉn chu.

Anh ấy ngồi đối diện tôi, nhìn chằm chằm, hỏi: “Em... gọi tôi có việc gì à?”

Tôi gật đầu: “Ừ, có chuyện.”

Trên mặt Cố Diên lộ vẻ như đang cố giấu sự hồi hộp: “Chuyện gì thế?”

Mà sao không phải tôi mới đúng chứ?

Tôi hít một hơi sâu, cố gắng che giấu cảm giác bối rối: “Tôi... tôi muốn nói là, tôi có chút thích anh.”

Tôi lén ngước mắt nhìn Cố Diên, anh ấy thở ra một hơi rồi nhìn lại tôi: “Anh cũng thích em, vậy thì mình hẹn hò đi.”

“Ừ... ừm.”

Trong không khí căng thẳng ấy, tôi và Cố Diên chính thức trở thành một đôi.

Khi ra về, anh ấy kéo nhẹ tay tôi, tôi cảm nhận lòng bàn tay anh ấy ướt đẫm mồ hôi.

Tôi nhìn anh không thể tin nổi, thường ngày anh ấy cứ tỏ vẻ ngầu lòi, đánh nhau còn chảy máu, vậy mà giờ lại nhạy cảm thế này?

 “Cố Diên, chắc anh cũng hồi hộp phải không?”

“Hả? Anh không đâu.” Anh chối, cổ cứng ngắc.

Tôi nhìn xuống tay anh: “Tay anh đổ mồ hôi rồi kìa.”

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

Cố Diên đáp: “Anh nóng.”

“Ờ, thôi anh nói nóng thì nóng vậy.”

“Anh vốn đã nóng rồi mà.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

“Mà hôm nay mới hơn mười độ, sao lại ra mồ hôi được...”

“Lục Yên, em mà nói nữa anh hôn em đấy, anh không hồi hộp đâu!”

“...”

Thôi được rồi tôi im lặng.

...

Tin tôi và Cố Diên yêu nhau nhanh chóng lan khắp trường.

Yêu đương chỉ là một phần, tôi còn phải học, cố gắng lấy học bổng, làm thêm, mỗi ngày đều rất bận rộn.

Cố Diên trách tôi không dành đủ thời gian cho anh ấy, nhưng tôi cũng không có cách nào khác, phải tự lo cho bản thân trước đã.

Có một hôm làm thêm muộn, tôi không kịp về ký túc xá, Cố Diên đón tôi xong dẫn thẳng về nhà anh ấy.

Tới nơi mới thấy, Cố Diên không chỉ mua dép đi trong nhà, mỹ phẩm, nước tẩy trang cho tôi mà còn mua cả đồ lót…

Tôi cầm lên một bộ ren màu đen.

Cố Diên mặt đen thui: “Anh cũng không biết sao, anh nói mua cho bạn gái anh, nhân viên bán hàng lại lấy cho cái này.”

Tôi tưởng tượng cảnh anh ấy đi mua đồ lót cho tôi, không nhịn được cười.

Tôi chỉ vào mấy món mỹ phẩm: “Đấy cũng là nhân viên tư vấn gợi ý cho anh à?”

Cố Diên gật đầu.

Tôi bảo thôi chắc anh ấy đi siêu thị lớn mua, có cả nước thần, cả loại kem xịn, tính ra cũng phải mấy chục triệu, chỉ riêng lọ kem của thương hiệu đắt đỏ đó cũng hơn chục triệu.

“Đồ lót anh giữ lại, mấy thứ kia cậu trả lại đi.”

Cố Diên: “Bạn gái anh, anh có lý do nghi ngờ em đang dụ dỗ anh đấy.”

“...”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com