Mang Cả Kho Lương Thực Xuyên Về Thập Niên 50

Chương 66



Triệu Lai Đệ cầm lấy củ khoai lang trên bàn, kéo em gái rời đi.

Vẻ mặt tủi thân của hai chị em bị Triệu lão đầu đi tìm diêm nhìn thấy: "Này, ăn đi."

Triệu Nam Đệ nhìn thấy hai quả lê đông lạnh trong tay ông nội, vui mừng nhận lấy: "Cảm ơn ông ạ."

"Ăn nhanh đi, kẻo lát nữa mẹ các con nhìn thấy." Triệu lão đầu cầm diêm rời khỏi bếp, tuy ông thích cháu trai hơn, nhưng cũng không thể thấy cháu gái bị ngược đãi, thỉnh thoảng ông sẽ lén cho hai chị em chúng ít đồ ăn.

Không phải ông chưa từng mắng con dâu cả, nhưng Lưu Chiêu Đệ trước mặt ông một kiểu, sau lưng lại càng quá đáng với hai đứa con gái hơn.

"Quả thật ngọt hơn rất nhiều, nhưng không bị ngọt gắt." Triệu Tuế Tuế hớp một ngụm nước lê, vốn tưởng sẽ rất ngọt, không ngờ lại ngọt thanh.

"Ngon cũng chỉ được ăn một quả một ngày thôi." Trần Tú Hòa ăn xong một quả lê đông lạnh trong ba hai miếng, rửa tay sạch sẽ rồi bắt đầu đan khăn quàng cổ cho hai con trai.

Mũ mà chồng gửi về tuy hai con trai đội vẫn hơi rộng, nhưng may là chúng đã có mũ rồi, bà đan thêm khăn quàng cổ che mũi cho chúng là được.

"Sai rồi, doanh trưởng không thể ăn đoàn trưởng." Triệu Lập Văn khôi phục hai quân cờ bị em trai ăn mất đến vị trí cũ.

"A, em lại nhớ sai rồi, là tiểu binh, trung sĩ, thiếu úy, trung úy, thiếu tá, trung tá, thượng tá, đại tá, tướng quân, tổng tư lệnh, đúng không?" Triệu Lập Võ bẻ ngón tay bắt đầu học thuộc lòng trình tự.

"Đúng vậy, cha hiện tại là Thiếu tá." Triệu Tuế Tuế ở vị trí đầu phụ họa.

Tiếp theo, ba anh em tiếp tục đ.á.n.h cờ, nghe thấy ngoài sân có âm thanh, Triệu Lập Võ nhảy xuống giường đi ra ngoài xem, phát hiện ra bác hai Triệu Quảng Trọng đang đẩy xe gỗ và mọi người của nhị phòng.

"Bác hai, mọi người sao lại trở về?"

Giọng Triệu Lập Võ vui mừng truyền về phòng, Triệu Lập Văn đứng dậy mặc quần áo tử tế, lại giúp em gái mặc áo khoác cùng nhau đi ra ngoài.

Cửa sân nhị phòng mở ra, Triệu Lập Văn dẫn em gái đi vào,"Bác hai, bác hai gái."

"Lập Văn và Tuế Tuế đến đây." Tiền Xuân Phân chăm chú đ.á.n.h giá Triệu Tuế Tuế, buông khăn lau trong tay xuống: "Tuế Tuế, đến chỗ bác gái nào."

"Bác gái ạ." Triệu Tuế Tuế biết bà muốn kiểm chứng xem mình đã khỏe hẳn chưa.

"Ôi, tốt quá." Tiền Xuân Phân muốn xoa đầu cô bé trước mặt, nhưng tay mình đang bẩn, chỉ có thể từ bỏ.

"Tuế Tuế, còn nhớ chú là ai không?" Triệu Quảng Trọng ngồi xổm trước mặt Triệu Tuế Tuế, nhìn cô bé.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nhìn người đàn ông trước mắt giống hệt cha mình, cha cô bé có làn da rám nắng, Triệu Quảng Trọng thì da vàng còn hơi trắng, Triệu Tuế Tuế không nhịn được cảm thán, đây là gương mặt được copy-paste: "Nhớ ạ, bác hai."

Trên tay Triệu Quảng Trọng cũng lấm lem, muốn véo má cô cháu gái mũm mĩm chỉ có thể từ bỏ: "Ài, vào bếp đi, anh trai con và chị Chi Chi, anh Lập Minh đang ăn đồ ngon đấy, vào đi."

Triệu Lập Văn dẫn theo em gái đi vào bếp, trong đó ba đứa trẻ đang vây quanh bếp lửa sưởi ấm.

"Chị Chi, Lập Minh." Triệu Lập Văn chào hỏi hai người.

"Chị Chi Chi, anh Lập Minh." Triệu Tuế Tuế đi ra từ sau lưng anh trai, cũng chào hỏi theo. Trong ký ức của cô bé, hai người rất thân thiết với mình, Triệu Chi Chi đôi khi còn dẫn cô bé đi chơi.

"Tuế Tuế, lại đây sưởi ấm." Triệu Chi Chi vẫy tay, để cô em họ qua sưởi ấm.

Triệu Tuế Tuế bước chân đi qua, đã bị Triệu Chi Chi ôm chặt, đưa một miếng bánh đậu xanh cho cô bé.

Triệu Tuế Tuế nhận lấy, bắt đầu ăn từng miếng nhỏ, chỉ là bị hai đứa trẻ nhìn chằm chằm khiến cô bé hơi ngại ngùng.

"Thật sự khỏi rồi, trước đây Tuế Tuế đâu có tự ăn được." Triệu Lập Minh nói xong, đưa tay muốn véo má phúng phính của cô em họ.

Chưa kịp chạm vào Triệu Tuế Tuế, đã bị Triệu Lập Võ ở bên cạnh hất tay,"Tuế Tuế không thích bị người khác véo má."

"Vậy... sờ thì được chứ?" Triệu Lập Minh chuyển sang yêu cầu khác, cô em họ này mềm mại đáng yêu, trước đây cậu thường xuyên véo.

TBC

"Cũng không được." Triệu Tuế Tuế trực tiếp xoay lưng về phía Triệu Lập Minh.

Triệu Chi Chi nhìn cô em họ có chút giận dỗi, rốt cuộc cũng tin tưởng cô bé thật sự đã khỏi,"Mặt con gái không được tùy tiện sờ, Tiểu Minh, cho dù là anh trai cũng không được tùy tiện sờ, biết chưa?"

"Biết rồi." Triệu Lập Minh nhận được lời cảnh cáo của chị gái, lập tức đảm bảo.

Năm người ngồi vây quanh bếp lửa vừa sưởi ấm vừa ăn vặt.

"Chị Chi, sao mọi người lại về đây?" Triệu Lập Văn đang nghĩ, không phải công việc của bác hai cũng có vấn đề chứ.

"Thành phố lạnh quá, tiêu chuẩn than của cha không đủ dùng, nhân dịp trường học nghỉ đông, chúng em về quê tránh rét." Triệu Lập Minh giải thích ngắn gọn lý do trở về.

"Anh còn tưởng bác hai cũng như chú tư, mất việc mới về nhà." Triệu Lập Võ ăn xong bánh quy trong tay, phủi phủi vụn bánh trên tay.

"Chú tư mất việc sao?" Triệu Chi Chi nghi ngờ hỏi.