Sau khi trở về, Úc Tương nghỉ ngơi hai ngày, cơ thể đã hồi phục, lại trở thành một tên ngốc ngếch chuyên gây rắc rối.
Khương Từ Quân đang bệnh, Cảnh Tu Bạch bận rộn chế thuốc, anh ta rảnh rỗi không có việc gì làm nên luôn tìm đến làm phiền Trì Tâm.
"Trì Tâm, hôm nay có đội thám hiểm muốn ra ngoài, tôi định hỏi xem cô có muốn tham gia không." Úc Tương trưng ra nụ cười tươi rói, để lộ hàm răng trắng bóng hoàn hảo như minh tinh quảng cáo kem đánh răng.
Trì Tâm: "Tôi không đi, không hứng thú, tạm biệt."
Cô đóng sầm cánh cửa lại trước hàm răng sáng bóng của Úc Tương.
Không phải cô không muốn ra ngoài, mà là cô đã gây sự nghiêm trọng với hệ thống. Lúc này mà gần gũi với nhóm nhân vật chính, không ai biết chuyện gì sẽ xảy ra.
"Vậy tôi tự đi nhé."
Giọng nói của Úc Tương ở ngoài cửa xa dần. Trì Tâm suy nghĩ, bây giờ ba nhân vật chính đều có việc riêng, hẳn sẽ không đụng độ trong căn cứ. Vì vậy cô đơn giản thu dọn một chút, ra ngoài tìm chút không khí trong lành.
Khí hậu của thời mạt thế rất bất thường, thời tiết giữa mùa hè khắc nghiệt này đã kéo dài nhiều tháng nhưng vẫn không có dấu hiệu thay đổi. Những người khác đều cho rằng đây là hiện tượng tự nhiên bình thường, nhưng nhờ biết trước cốt truyện, Trì Tâm không khỏi cảm thấy nặng lòng.
Khi cái nóng này qua đi, cái lạnh cắt da cắt thịt sẽ bao trùm.
Trong điều kiện khí hậu đột biến, động vật cũng lặng lẽ biến dị.
Thời tiết khắc nghiệt và thú dữ biến dị cùng ập đến, con người không hề chuẩn bị nên thương vong thảm trọng.
Trì Tâm đưa tay che nắng, nhìn lên bầu trời xanh ngắt.
Ai mà ngờ được, dưới bầu trời tưởng chừng bình yên như thời tiền mạt thế này, một thử thách sinh tồn mang tính hủy diệt chưa từng có sắp sửa ập đến.
Cô vừa định hạ tay xuống thì đột nhiên có tiếng ầm ầm vang vọng, trầm thấp từ xa vọng lại, ngày càng gần căn cứ.
Tai cô khẽ giật, nhìn về hướng phát ra âm thanh. Trong tầm mắt của cô, một chấm nhỏ dần hiện ra là một chiếc trực thăng, đang dần dần bay về phía này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Cái gì vậy, bây giờ vẫn còn ai có thể sử dụng trực thăng sao?
Trì Tâm phỏng đoán hướng hạ cánh của trực thăng, bước nhanh về phía đó.
Dù sao cô cũng chạy không nhanh bằng trực thăng. Khi cô đến nơi, luồng gió dữ dội từ cánh quạt trực thăng bay thấp tạt thẳng vào mặt cô. Trì Tâm đưa tay che mặt, nheo mắt nhìn qua kẽ hở giữa các ngón tay.
Trực thăng không hạ cánh, người bên trong cũng không xuống. Họ mở cửa, một cánh tay từ bên trong ném một thứ gì đó xuống.
Tào Nham đang đứng bên dưới, vội vàng vươn tay đỡ lấy, đồng thời lớn tiếng cảm ơn người trên trực thăng.
Hắn vẫy tay ra hiệu, mấy người đàn ông trong căn cứ khiêng một chiếc thùng lớn ra. Trực thăng thả một sợi dây thừng xuống, mọi người liền buộc chặt chiếc thùng vào đó.
Người trên trực thăng không lộ ra bất kỳ biểu cảm nào. Thấy thùng đã buộc chặt, liền kéo cần điều khiển bay lên trời. Trì Tâm nhìn cảnh này, trong lòng dấy lên nghi vấn.
Trong phim không có cảnh này.
Mèo Dịch Truyện
Thấy trực thăng đã bay đi, cô đi tới, vỗ vai Tào Nham đang phấn khích ra mặt: "Đang làm gì thế?"
Tào Nham quay đầu lại thấy là cô, hơi sửng sốt: "Trì Tâm? Hôm nay cô không tham gia đội nhiệm vụ à?”
Trì Tâm: ...
Rõ ràng là nhiệm vụ đội liên quan đến sự sống còn, sao trong miệng Tào Nham lại nói như thể cô sắp đi du ngoạn vậy?
Tào Nham dường như cũng nhận ra mình lỡ lời, ông ta ngượng ngùng ôm chiếc hộp vừa nhận được: "Nghe Úc Tương nói dạo này số lượng thây ma bên ngoài thưa thớt hơn, việc ra ngoài thu thập sẽ bớt nguy hiểm hơn nhiều."
"Anh ta đã đến tìm tôi, tôi không đi." Ánh mắt Trì Tâm dừng lại trên chiếc hộp trong tay ông ta: "Đây là gì, những người giao hàng đó là ai?”
"Ồ, cái này à." Tào Nham mở hộp, cho cô xem bên trong: "Lần trước không phải vì Hàn Y Y phát hiện ra máy dò của chúng ta có thể có vấn đề sao, tôi đã liên lạc với Tobira mua thêm một cái, vừa mới giao đến."
Trì Tâm đã từng nghe nói đến công ty sản xuất máy dò này nhưng không ngờ họ lại phô trương đến vậy, giữa thời mạt thế mà lại điều động trực thăng vận chuyển hàng hóa.