Không đúng, chắc chắn có thứ gì đó đến gần.
Cảm giác của cô chưa từng sai.
Toàn thân Trì Tâm căng lên, sẵn sàng như một mũi tên đặt trên dây cung.
Cô lặng lẽ vỗ lên chân Cảnh Tu Bạch, ra hiệu anh cảnh giác.
Sự nguy hiểm vô hình khiến cô không khỏi cảnh giác cao độ. Toàn bộ cơ thể cô run lên nhẹ, đủ để Cảnh Tu Bạch nhận ra và hiểu ngay ý cô.
Trong khi đó, đoàn xe vẫn đều đều tiến về phía trước, không hề hay biết bất cứ điều gì. Trong cơn căng thẳng đến tột độ, một suy nghĩ lóe lên trong đầu Trì Tâm. Đồng tử cô co lại.
Không phải từ xung quanh. Chỉ có thể là... trên trời
"A——a——I"
Một tiếng kêu chói tai xé toạc bầu trời, vang vọng khắp hoang mạc.
Theo phản xạ, Trì Tâm chụp lấy tay nắm cửa xe, nhưng nó đã bị khóa. Bực bội, cô giơ chân định đá cửa.
Chính trong khoảnh khắc ấy!
"Két——I"
Một vật sắc bén rạch qua kim loại, tiếng kim loại bị cắt vang lên chói tai. Trì Tâm lập tức nhào qua, đè Cảnh Tu Bạch xuống sàn xe, cả hai cùng lăn xuống khoảng trống giữa các ghế ngồi.
Ngay lúc họ vừa lăn xuống, một cái móng vuốt khổng lồ lóe sáng như lưỡi d.a.o đã xuyên thủng nóc xe, cào nát chiếc ghế nơi Trì Tâm vừa ngồi.
Lớp da ghế bị xé toạc, lòi ra cả đống mút xốp bên trong.
"Chết tiệt!"
"Thứ quái quỷ gì vậy?"
Hai người đàn ông ngồi trước hét lên đầy kinh hãi. Tên tài xế vội xoay vô-lăng, chiếc xe địa hình lảo đảo trên con đường gồ ghề, vẽ một vòng cung ngoằn ngoèo. Trì Tâm và Cảnh Tu Bạch bị kẹt trong khoảng không gian chật hẹp giữa các ghế. Mặc dù mặt đối mặt ở khoảng cách gần, cả hai đều không có chút suy nghĩ lãng mạn nào.
Trì Tâm ngẩng đầu, nhìn thấy mái xe giờ đây giống như một miếng bánh giòn bị bóc vỏ, dễ dàng bị xé rách.
Qua khe hở, cô nhìn thấy một lớp lông vũ dày, trông đồ sộ khủng khiếp.
Cái gì vậy?
Sinh vật này quá lớn, chỉ với phần nhìn thoáng qua, cô không thể nào hình dung được toàn bộ. Chỉ dựa vào âm thanh của cánh võ, cô đoán rằng đó là một loài chim khổng lồ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
"Ra ngoài trước đã." Cảnh Tu Bạch nghiến răng nói.
Trì Tâm định bật dậy, nhưng chiếc xe lại rung mạnh. Cô vội bám chặt vào ghế, tránh khỏi việc ngã đè lên người Cảnh Tu Bạch lần nữa.
Không ổn!
Cái móng vuốt khổng lồ từ khe hở ép vào trong, móc chặt lấy nóc xe.
Cả chiếc xe nghiêng ngả bất thường, rồi từ từ bị nhấc bổng lên.
Qua cửa sổ, cảnh vật bên ngoài đang dần lên cao, Trì Tâm cứng đờ người, quay đầu nhìn ra ngoài.
——Cả người lẫn xe, họ đã bị con chim khổng lồ này nhấc bổng lên bầu trời.
Nhờ từng có kinh nghiệm chiến đấu trên không, Trì Tâm cố giữ bình tính, nhưng hai người đàn ông phía trước đã hoảng loạn. Họ rút súng, vừa hét vừa b.ắ.n liên tục vào móng vuốt.
Việc này khiến Trì Tâm chỉ biết cúi thấp người, tránh để viên đạn lạc bẳn vào mình.
"A——I"
Con chim khổng lồ dường như bị chọc tức, nó lập tức nâng cao độ cao. Ngay cả Trì Tâm vốn không sợ độ cao cũng cảm thấy choáng váng.
Đột nhiên, một lớp băng mỏng xuất hiện, đông cứng hai người đàn ông trong giây lát, khiến họ hóa thành "hai cây kem" nằm ngửa trên ghế.
"Họ cần phải bình tĩnh lại một chút."
Cảnh Tu Bạch vừa khó khăn đẩy tóc Trì Tâm ra khỏi mặt mình, vừa đáp, ánh mắt vẫn dán chặt vào khe hở trên nóc xe.
Trì Tâm cẩn thận đứng dậy, tránh xa cái móng vuốt khổng lồ.
"Kền kền."
Cô thì thầm, ánh mắt sáng rực.
Trì Tâm tránh khỏi việc chắn tầm nhìn của Cảnh Tu Bạch, anh lập tức nhận ra "món quà bất ngờ" này là thứ gì.
"Đây là một trong những loài động vật thường gặp ở khu vực này, chắc chắn đã biến dị rồi. Nó mới dám từ bỏ ăn xác thối để trực tiếp tấn công con người."
"Chỉ là biến dị thôi sao? Nhìn nó bây giờ lớn như một con thủy quái vậy.”
Mèo Dịch Truyện
Trì Tâm buông lời chế nhạo, rồi nhanh chóng mở cửa sổ xe, ngửa mặt ra ngoài để nhìn rõ toàn bộ hình dáng của con quái vật.