Mạt Thế Bởi Sợ Chết Ta Chọn Công Kích Mãn Cấp

Chương 293



 

"Anh bị hoang tưởng à?" Trì Tâm nghiêng đầu nhìn gã, câu hỏi chân thành của cô khiến mặt gã tối sầm. Tuy nhiên, gã vẫn gắng gượng nặn ra một nụ cười: "Nhóc con, trò nhỏ chỉ dùng một lần là đủ. Nếu còn cố tình khiêu khích tôi, tôi sẽ nổi giận đấy." Trì Tâm giữ im lặng.

 

Sự đa dạng của sinh vật... thật quá phong phú.

 

Ngay khi thấy Trì Tâm không đáp lời, tên công tử bột càng tự tin rằng cô đã bị thuyết phục. Gã cười đắc ý, giọng nói càng thêm tự mãn:

 

"Căn cứ nhà tôi cũng thuộc hàng có tiếng tăm trong thời mạt thế này. Bố tôi từng hợp tác làm ăn với Dung Phượng. Tôi tin chỉ cần tôi mở lời, hai bên sẽ nhanh chóng đạt được thỏa thuận. Cô không cần phải lo lắng bất cứ điều gì."

 

Gã công tử bột quá tự mãn, không nhận ra ánh mắt Trì Tâm nhìn mình ngày càng trở nên kỳ lạ. Gã càng nói càng cảm thấy kế hoạch của mình khả thi. Trong ánh sáng mờ nhạt, làn da mịn màng của Trì Tâm càng khiến gã phấn khích tột độ, không thể kiềm chế. Đúng lúc bàn tay gã chuẩn bị vòng qua vai cô, một luồng sáng rực rỡ đột nhiên chiếu thẳng xuống sân khấu, báo hiệu buổi đấu giá sắp bắt đầu.

 

Ánh sáng thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, bao gồm cả Trì Tâm. Cô tập trung nhìn về phía trước, không kìm được bật ra tiếng "Ồ?" đầy ngạc nhiên.

 

Tên công tử bột cũng liếc qua nhưng không hề bận tâm. Gã lơ đễnh quay lại:

 

"Đó là Lục Triều Văn, người chuyên tổ chức các sự kiện lớn nhỏ trong khu chợ này. Lần nào cũng là anh ta, chẳng có gì đáng để xem."

 

Lục Triều Văn.

 

Một cái tên quen thuộc. Trì Tâm vẫn nhớ rõ những màn bình luận sôi động của anh ta tại đấu trường sinh tồn ngày hôm qua.

 

Trên sân khấu, Lục Triều Văn bước lên với nụ cười chuẩn mực, dùng chất giọng tràn đầy nhiệt huyết quen thuộc: "Kính thưa quý vị khách quý, chào buổi sáng! Cảm ơn các vị đã dành thời gian đến tham dự buổi đấu giá hôm nay. Tôi đảm bảo chuyến đi này sẽ không khiến các vị thất vọng!”

 

Lời mở đầu quen thuộc nhận được vài tràng pháo tay lác đác. Nhưng câu nói tiếp theo của anh ta lại khiến cả hội trường xôn xao:

 

"Khác với mọi lần, hôm nay trước khi bắt đầu, tôi muốn tìm một vị khách trong hội trường."

 

Âm thanh bàn tán vang lên khắp nơi. Trì Tâm nheo mắt, trong đầu lóe lên một suy nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Lục Triều Văn tiếp tục:

 

"Hôm qua, tại đấu trường, tôi đã đích thân công bố một luật chơi mới. Chắc hẳn nhiều người trong số quý vị đã nghe qua. Người chiến thắng đầu tiên của luật này là một nữ chủ họ Trì. Tôi muốn hỏi liệu cô Trì có mặt trong buổi đấu giá hôm nay không? Chúng tôi luôn giữ lời hứa, đó là nguyên tắc của những doanh nhân trung thực. Cô Trì, cô Trì có ở đây không?"

 

Tên công tử bột lầm bầm: "Nghe đồn có một người phụ nữ đánh bại cả nửa thú, còn được phá lệ ngồi hàng ghế đầu. Toàn là chuyện vớ vẩn! Làm gì có phụ nữ nào mạnh như thế? Chắc chắn lại là một con quái vật mặt mũi xanh lè nanh vuốt đầy mình. Họ còn bảo cô ta xinh đẹp? Làm sao có thể..." Ánh mắt gã chuyển sang Trì Tâm, người đang chăm chú nhìn sân khấu với vẻ mặt nghiêm túc. Lồng n.g.ự.c gã nóng ran:

 

"Nếu nói về nhan sắc, tôi không tin có ai vượt qua cô. Tôi chọn cô rồi!"

 

Khi bàn tay gã không chịu nổi, đưa về phía vai trần của Trì Tâm, cùng lúc đó, giọng Lục Triều Văn vang lên:

 

"Lần cuối, tôi xin hỏi: Cô Trì có mặt không? Nếu không, buổi đấu giá sẽ chính thức bắt đầu—"

 

Mèo Dịch Truyện

"A—I!"

 

Một tiếng hét thảm thiết cắt ngang câu nói của Lục Triều Văn.

 

Toàn bộ ánh mắt trong hội trường đều dồn về nơi phát ra tiếng hét.

 

Tên công tử bột ôm chặt lấy bàn tay đang rỉ máu, mồ hôi lạnh túa ra, khuôn mặt méo mó vì đau đớn. Các ngón tay gã bị bẻ gãy một cách không thương tiếc. Gã phẫn nộ nhìn Trì Tâm:

 

"Con đàn bà thối tha này!"

 

Nhưng Trì Tâm không thèm liếc gã lấy một lần.

 

Ngay từ đầu đến cuối, cô chưa hề quay lại. Khi bàn tay gã vừa giơ ra, cô chỉ tiện tay bẻ gãy xương ngón tay gã. Mọi hành động đều nhẹ nhàng, hờ hững như không.