Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ

Chương 717: Chân tướng



Hàn Phong nhanh chân chạy tới bên cạnh đống tại liệu rồi vội vã cầm lên mấy sấp giấy lớn.

Trên tay hắn là ba bản tài liệu chứa thông tin cá nhân của ba người, lần lượt là Hà Liêu, Trần Tuyến Hằng, và Chương Lãm, hắn lúc này ném tài liệu của Hà Liêu và Trần Tuyến Hằng đi, chỉ để lại tài liệu của người còn lại, còn thật nhẹ giọng lẩm bẩm đọc từng chữ một:

- Chương Lãm, 33 tuổi, trước tận thế là bảo kê quán karaoke, sau tận thế là bảo kê hộp đêm Chân Trời Góc Bể...

Sau khi đọc xong những dòng này, Hàn Phong hai mắt nhắm lại, Thể Tâm Trí điên cuồng hiện lên vô số thông tin về đối phương.

Sau đó vài giây, tất cả các luồng tâm trí chính chuyên đang ghi dấu thông tin của Chương Lãm đều đã tự động bị phân rã biến mất, hắn đã không thể nhớ nổi bản thân vừa nghĩ tới ai.

Hắn thật sự đã quên mất bản thân vừa nghĩ tới ai.

Hàn Phong mờ mịt mở ra hai mắt rồi nhìn xuống tài liệu dưới tay, ngẩn ngơ vài giây, sau đó tiếp tục lẩm bẩm đọc:

- Chương Lãm, 33 tuổi, trước tận thế là bảo kê quán karaoke, sau tận thế là bảo kê hộp đêm Chân Trời Góc Bể...

Đọc xong, hắn lại nhắm mắt lại, cẩn thận cảm nhận.

Sau đó toàn bộ thông tin về Chương Lãm lại từ tốn biến mất.

Biến mất tới cả cái tên, độ tuổi, đặc điểm khuôn mặt, dữ liệu cuộc sống...

Sau khi đã quên sạch bản thân đang nhớ tới ai, hắn tiếp tục mở mắt ra, nhìn xuống tập tài liệu bên dưới, đọc từng chữ một lần thứ tư:

- Chương Lãm, 33 tuổi, trước tận thế là bảo kê quán karaoke, sau tận thế là bảo kê hộp đêm Chân Trời Góc Bể...

Đọc xong, hắn tay phải khẽ nhấn xuống, trong lòng thản nhiên động niệm:

"Ngũ giai - Thanh Tâm Phổ Thiện Chú!"

"Tam giai - Quang Giáp!"

"Tứ giai - Băng Giáp!"

"Tứ giai - Sướng Trước Khổ Sau!"

Kỹ năng ngũ giai duy nhất trong toàn bộ không gian Thể Năng Lượng trong khoảnh khắc này đã được kích hoạt, lượt kích hoạt này chính là vận dụng thần chú Phổ Thiện, mục tiêu áp dụng là bản thân mình.

Thanh Tâm Phổ Thiện Chú có hai dạng hình kích hoạt.

Thần chú Thanh Tâm có tác dụng phân rã toàn bộ các luồng tâm trí có tính chất hỗn loạn về với bình lặng, khiến cho Thể Tâm Trí của mục tiêu tiến nhập vào trạng thái thanh tĩnh, trong suốt, gần như hoàn toàn bình lặng, từ đó mục tiêu không còn bị quấy rối hay gây áp lực bởi các yếu tố ngoại cảnh nữa, còn có thể tỉnh táo để sử dụng tối đa các luồng suy nghĩ mà bản tâm thực sự muốn suy nghĩ.

Thể Thao Túng gieo rắc sự sợ hãi, hoang tưởng, hoảng loạn, thần chú Thanh Tâm phân rã toàn bộ những luồng tâm trí đang sục sôi vì ác mộng, trả lại trạng thái tập trung tư duy tự thân, vì thế Thanh Tâm Chú chính là khắc chế cứng của đòn Uy Áp Thượng Vị.

Thần chú Phổ Thiện có tác dụng ngược lại với thần chú Thanh Tâm, nó tăng cường và khuếch đại các luồng tâm trí có tính chất bình lặng trở nên sục sôi, nôm na là nó khiến cho Thể Tâm Trí tiến vào trạng thái kích thích cao độ, từ đó điên cuồng diễn sinh thêm mới các luồng tâm trí cụ thể nào đó mà người thi triển mong muốn.

Hàn Phong sở dĩ nói thần chú Phổ Thiện là một loại ma chú, đó là do hắn có thể dùng Phổ Thiện Chú để khuếch đại vô hạn lần các luồng suy nghĩ mà hắn muốn truyền cho mục tiêu, ép Thể Linh Hồn của mục tiêu phải xử lý vô hạn lần các suy nghĩ mà hắn mong muốn, từ đó khiến cho mục tiêu bị lú luôn trong các luồng suy nghĩ này.

Người trúng phải Phổ Thiện Chú sẽ bị dẫn dắt theo ý niệm mà hắn mong muốn, rất khó có khả năng đương cự lại, và cũng khó mà hoá giải nổi, tác dụng này của nó giống như thể một bình nước thánh mà các đức giáo sĩ thường hay bón cho đám con chiên ngoan đạo vậy, một khi uống phải nước thánh này, nghe lời truyền đạo này, họ sẽ tin và yêu đạo vô điều kiện, trở thành một đám tín đồ cuồng giáo.

Phổ Thiện Chú, người dùng là phật thì sẽ truyền tải điều thiện tới mục tiêu, khiến mục tiêu ngập tràn trong các suy nghĩ hiền lành lương thiện. Nhưng nếu người dùng là ma, vậy thì mục tiêu rất có khả năng sẽ bị nhồi thông tin tới phát điên, điên trong chính những suy nghĩ của mình.

Lúc này Phổ Thiện Chú được Hàn Phong tập trung uy năng khuếch đại vào các luồng tâm trí gắn với ý niệm tìm hiểu chân tướng của đối tượng Chương Lãm.

Xung quanh Hàn Phong, hai tầng quang giáp và một tấm áo choàng vô hình vô sắc đã được dựng lên, chẳng qua chúng vẫn hoàn toàn tĩnh lặng, chứng tỏ chúng không phải chịu bất kỳ luồng tập kích nào cả.

Thể Tâm Trí của Hàn Phong đáng sục sôi lên vô số những luồng tâm trí thuần một màu sắc chủ đích, tâm trí chính chuyên gắn liền với các thông tin về Chương Lãm đang liên tục tự phân rã rồi biến đổi thành vô minh, biệt tích không còn, kể cả bản thể của hắn đang không gặp phải tác động nào tới từ ngoại cảnh, những luồng tâm trí kia cũng tự bay hơi, tốc độ còn cực kỳ nhanh chóng, phải nói là vô cùng quỷ dị.

Chẳng qua Phổ Thiện Chú đã thong thả gia trì lên những luồng tâm trí này, khiến cho xu thế biến mất của nó bị ngưng lại, sau đó đảo chiều gia tăng lên.

Lần đầu tiên trong vô số lần thử, Hàn Phong nhớ được cái tên Chương Lãm.

Hắn lúc này khẽ nheo mắt lại, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Chương Lãm... Chương Lãm này là ai... Hắn ta rốt cuộc có thân phận gì, lại sở hữu kỹ năng gì mà có thể khiến bản thân mình tự động quên đi như vậy...

Sau vài giây, Hàn Phong khoé miệng dần nhếch lên.

Công sức nỗ lực lục lọi lại tất cả mọi tài liệu từ trước tới nay của hắn suốt từ đêm qua tới giờ, xem như có hiệu quả rồi.

18 ngày trước, trấn Hi Vọng từng đón một vị khách, tên là Chương Lãm.

Kẻ này là sát thủ do chính quyền huyện Tam Giang cử tới, mục đích của họ là muốn chế tạo một âm mưu khủng bố, bằng cách khống chế chấp pháp đội giết hại cư dân trấn Hi Vọng, từ đó kích động mâu thuẫn, đốt cháy ngọn lửa phản đối trong lòng dân chúng, muốn dùng sức ép dư luận để phá hoại tính ổn định của hội đồng nhân dân mới thành lập tại phía bờ tây sông Lệ.

Tên sát thủ Chương Lãm này vô cùng liều lĩnh, sau khi thất bại trong chiến lược diễn biến hòa bình, gã chẳng những không chịu rời đi mà còn dám lẻn vào phòng riêng thủ lĩnh để ám sát hắn, chẳng qua gã đã bị phân thân Ảnh Chiếu bịp cho lú lẫn, từ đó dẫn tới ám sát hụt, bị bắt sống ngay tại trận.

Cuối cùng gã bị trấn Hi Vọng nhốt đâu đó hơn chục ngày, chỉ mới được thả ra khoảng một tuần nay khi có sự hợp tác của hai bờ đông tây sông Lệ.

Chương Lãm này, rất có khả năng chính là tên sát thủ rạng sáng nay đã lẻn vào biệt thự Đại Hắc Cẩu để âm mưu khống chế Con Rối U Linh.

Tên này có năng lực mạnh mẽ về bóng, bao gồm ẩn bóng, tách bóng, hoá bóng, gã cũng từng thực hiện thành công kế hoạch thao túng nhân viên chấp pháp đội chém chết người vô tội rồi, bởi vậy việc nhắm vào một nhân viên công vụ tại biệt thự Đại Hắc Cẩu vào lúc nửa đêm là hợp logic.

Camera an ninh rất khó soi chiếu được hình ảnh của một cái bóng, khi mà ban đêm chính là thời điểm kỹ năng dạng bóng có uy lực mạnh nhất.

Chương Lãm tại thời điểm trước đó khi đột nhập trấn Hi Vọng đã có cấp độ 14 rồi, là một cấp độ cao ở thừo điểm đó, có thể thấy gã chính là tay sai đắc lực của Bạc Thanh, vì thế mới được đầu nhập nhiều tài nguyên như vậy. Sau khi được thả ra 7 ngày, gã tiếp tục được nuốt vào rất nhiều tài nguyên thu thập từ chiến dịch Lệ Trì, khả năng cao đã thăng giai kỹ năng ảnh bóng của mình lên tứ giai.

Tự tin tăng cao, cùng với khúc mắc trong quá khứ, dựa theo tâm lý học hành vi, rất có thể gã sẽ muốn một lần nữa đánh lại ván bài đã thất bại trước đó, bằng cách tấn công Con Rối U Linh.

Tứ giai Tách Bóng hẳn là đủ khả năng tank lại một đòn Giật Dây do rối gỗ phát ra, dù sao thứ tiếp xúc với rối gỗ cũng chỉ là một cái bóng mà thôi, bản thể thoát được cũng là hợp logic.

Kỹ năng tứ giai dạng bóng cũng là lý do mà Đại Hắc Cẩu cắn hụt gã.

Một phi phàm giả thuần thục kỹ năng tứ giai mà toàn lực hoá bóng hòng chạy chối chết ngay giữa đêm đen mù mịt thì rất khó có thể tóm được.

Về phần tại sao khó có thể xác định tung tích của Chương Lãm, nghĩ tới liền quên, tới mạnh như Đại Hắc Cẩu cũng không thể nhớ nổi...

Hàn Phong hai mắt nheo lại, sau khi suy nghĩ hồi lâu thì chợt thở ra, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Cưỡi Ngựa Xem Hoa...

- Thật sự là đủ quyết tâm...

Tại hồ Nhược Tuyết tàn tích chiến dịch Minh Thái, nhóm mạo hiểm giả của Tam Giang đã từng đào ra một bản kỹ năng tự động tứ giai, gọi là Cưỡi Ngựa Xem Hoa.

Bọn họ cũng là người sở hữu nó.

Kỹ năng này là một kỹ năng phản trinh sát cực kỳ mạnh mẽ, nó khiến cho người sử dụng liên tục toả ra một loại hào quang gọi là Hoa Dại.

Bất kỳ đối tượng nào khi tiếp xúc với loại hào quang Hoa Dại này sẽ giống như đang cưỡi ngựa xem hoa vậy, sẽ dần quên hết tất cả thông tin về "bông Hoa Dại" kia, cho tới khi không còn đọng lại gì cả.

Việc hắn hay Đại Hắc Cẩu dù tiếp xúc cận thân và thậm chí là ghi chép lại trên giấy rồi cũng không thể nhớ nổi thông tin về Chương Lãm chính là do Cưỡi Ngựa Xem Hoa, các luồng tâm trí gắn liền với các thông tin gắn mác "Hoa Dại" này đang liên tục bị mất đi do tác dụng của kỹ năng này.

Thật sự là một kỹ năng với cơ chế khủng bố...

Nó hẳn là đã gây "biến tính" các luồng thông tin về bản thân người sở hữu, từ đó khiến cho bất kỳ ai khi dính phải hào quang Hoa Dại đều sở hữu sự "biến tính" xác định này, những thông tin về người sở hữu Cưỡi Ngựa Xem Hoa sẽ tự mình phân rã về vô minh, từ đó người tiếp nhận thông tin sẽ không thể nhớ nổi những điều mà bản thân muốn ghi nhớ.

Hàn Phong cẩn thận nghĩ lại một chút, sau đó tiếp tục thở ra.

Chương Lãm liều thật.

Hắn ta vốn dĩ đã là một sát thủ ẩn mình, người biết tới danh tính đã vô cùng ít ỏi, học tập Cưỡi Ngựa Xem Hoa đồng nghĩa thêm một bước đẩy sự ít ỏi này về phía triệt để biến mất.

Càng toả ra hào quang Hoa Dại lâu, người đời càng thêm mơ hồ về hắn ta, cho tới khi vĩnh viễn coi hắn ta như một đoá hoa không chút bắt mắt, thậm chí không còn là con người nữa, gã sẽ hoàn toàn "biến tính" thành "biến mất".

Mất đi danh tính là một điều vô cùng khủng bố, nó khiến người ta hoàn toàn mất đi "cái tôi", trở nên cực độ cô đơn lạc lõng giữa thế giới này.

Có lẽ ngoài những người đứng đầu đang trực tiếp ra lệnh cho Chương Lãm ra thì từ nay về sau sẽ không có ai nhớ tới trên đời này đã từng có một người tên là Chương Lãm nữa, thậm chí ngay cả thượng cấp trực tiếp của gã cũng sẽ liên tục quên mất bản thân có một người thuộc hạ này, nội việc mỗi lần hai bên gặp nhau lại phải lôi tài liệu ra đọc rồi làm quen nhau lại từ đầu, đó đã là một cái cực hình.

Phi phàm không hề ban tặng, nó chỉ lấy đi.

Phi phàm không hề tăng cường, nó chỉ ăn mòn.

Phi phàm không hề hỗ trợ, nó chỉ nô dịch...

"Thảm trạng" của Chương Lãm để cho Hàn Phong càng thêm một bước nữa đề phòng phi phàm.

Trong mắt hắn, đây chính là trường hợp đầu tiên hoàn toàn mất khống chế, hoàn toàn bị sự cám dỗ của phi phàm ăn mòn, gã đã "chết" rồi...

...

Sau khi định hướng ra một kế hoạch nhằm đối phó lại Chương Lãm trong tương lai, Hàn Phong lúc này mới khe khẽ lắc đầu, thở dài lẩm bẩm:

- Chương Lãm bị ngộ độc phi phàm rồi, nhưng mình cũng vậy...

- Mình vậy mà đã tìm ra niềm cảm hứng từ chính Cưỡi Ngựa Xem Hoa...

- Kỹ năng chức nghiệp của mình... Lại gần hơn một bước nữa rồi...

Cảm khái xong, Hàn Phong bây giờ mới thu hết giấy tờ lả tả dưới đất lại, sau đó xách Con Rối U Linh lên, ngón tay bấm vào tiêu ký đầu lâu đỏ trên vị trí ngực trái của nó.

Trang bị này run rẩy một chút rồi chợt lách cách chuyển động, nó nhanh chóng cao lên tới 1,78m, hoá thành một nhân viên công tác không chút bắt mắt, sau đó cứ như vậy bước về cửa hầm bên kia, ngồi im như phỗng.

Dật Dây chỉ có thể kích hoạt một lần duy nhất, nhưng có thể tích luỹ bao nhiêu tuỳ ý.

Con rối này đã hết chức năng giam cầm rồi, hết cơ hội tìm một thế thân cho mình rồi, từ nay về sau, nó vĩnh viễn chỉ có thể làm một con rối cho người khác giật dây, không còn cơ hội thoát khỏi thân phận này nữa.

Hàn Phong nhìn "con rối gỗ" bên kia, lại tiếp tục cảm khái:

- Thế giới này, khắc nghiệt với cả một trang bị hệ thống...

- Sai lầm một lần liền đi về phía vạn kiếp bất phục, vĩnh viễn cũng không thể cải biến nữa...

- Ôi đm nó, não tàn quá đi thôi...

Hắn giờ tay khẽ búng, thân thể đã biến mất tại chỗ.

------

Cưỡi Ngựa Xem Hoa: Chương 658