"Người ta nói giúp lý chứ không giúp thân. Mẹ, mẹ không rõ đầu đuôi đã đổ tội cho con có người khác bên ngoài, vậy là quá đáng rồi. Bình thường đánh chửi con, con đều nhịn. Nhưng con vừa sinh con xong, con trai mẹ thì ngoại tình, mẹ không mắng anh ta, lại còn đánh con? Chuyện này mà truyền ra ngoài, ai mà không nói mẹ quá quắt đây?"
Tình thế đã xoay chuyển, những người xung quanh bắt đầu xì xào bàn tán.
"Tao đã từng đánh mày bao giờ chưa? Con tiện nhân này, mở miệng là nói bậy!"
Bà ta bị mấy người xung quanh giữ lại, không thể lao tới đánh tôi.
Ngoài cửa đã tụ tập không ít bệnh nhân và người nhà.
Phòng sản vốn đã nhiều người rảnh rỗi, nghe thấy động tĩnh thì càng hóng hớt, thậm chí còn ước có thể bốc túi hạt dưa ra mà xem kịch vui.
Tôi lau nước mắt, hít sâu một hơi rồi nói:
"Tôi không thể chịu được chuyện này, nhân lúc con còn nhỏ chưa biết gì, chúng ta ly hôn đi."
"Chuyện này... chuyện này..."
Trần Vĩ lúng túng, mặt đỏ bừng lên, ấp úng nói:
"Không phải, mẹ, đây chỉ là hiểu lầm thôi! Đúng là ở đơn vị có một cô gái mới đến, nhưng con với cô ta chẳng có chuyện gì cả!"
"Vậy anh dám đưa điện thoại cho tôi xem không?"
Tôi nhìn thẳng vào anh ta.
Trước đây, tôi chưa bao giờ kiểm tra điện thoại của anh ta, nên anh ta vốn không có ý thức xóa tin nhắn.
Những người xung quanh cũng lớn tiếng hưởng ứng:
"Đúng đấy! Nếu không có gì khuất tất thì cứ đưa cho vợ xem đi!"
"Không tiện lắm đâu..."
Trần Vĩ không dám ngẩng đầu nhìn ai.
Anh ta cúi gằm mặt, lén đưa điện thoại ra sau lưng, giọng lí nhí:
"Chẳng có gì đáng xem đâu, toàn công việc, chán lắm."
Nhìn bộ dạng chột dạ của anh ta, dù có ngu ngốc đến đâu thì mẹ chồng tôi cũng hiểu ra vấn đề.
Bà ta cười gượng hai tiếng, giọng điệu lập tức dịu đi.
Bà nắm lấy tay tôi, dịu giọng nói:
"Tiểu Vãn à, chắc chắn đây chỉ là hiểu lầm thôi. Thế này đi, mẹ về sẽ dạy dỗ lại nó. Sau này hai đứa cứ sống tốt với nhau, vài năm nữa con cố gắng sinh thêm thằng cu nữa, thế là giữ chặt trái tim nó rồi!"
Nói xong, bà ta vội vàng đẩy Trần Vĩ một cái:
"Nhanh lên, tự mình nói với vợ đi!"
Tôi bật cười khinh bỉ, hất tay bà ta ra:
"Ly hôn! Không cần thương lượng!"
"Tạ Vãn!"
Trần Vĩ hít sâu một hơi, kiên nhẫn nói:
"Anh với cô ta chỉ là đồng nghiệp bình thường, nếu em không tin hay là anh gọi cô ta tới đối chất trực tiếp nhé?"
Đối chất trực tiếp?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Tôi đảo mắt:
"Có con giáp thứ mười ba nào dám tự nhận mình là kẻ thứ ba không? Anh ngốc hay là nghĩ tôi ngu thế?"
"Thế cô muốn thế nào? Con không thể sinh ra mà đã không có mẹ được!"
Mẹ chồng sốt ruột, giọng đầy vẻ đau lòng.
Tôi liếc nhìn Trần Vĩ với ánh mắt khinh thường.
Anh ta không muốn ly hôn, chẳng phải vì còn tình cảm gì với tôi.
Chẳng qua là con chưa làm giấy khai sinh, tôi lại đang trong thời kỳ cho con bú.
Đừng nói là quyền nuôi con, ngay cả họ của con cũng chưa chắc theo họ Trần.
Tôi trầm ngâm một lát rồi chậm rãi nói:
"Tôi muốn Trần Vĩ viết một bản cam kết. Nếu tôi phát hiện anh ta ngoại tình, không những lập tức ly hôn mà còn phải ra đi tay trắng!"
"Chuyện này..."
Trần Vĩ khó xử nhìn mẹ mình cầu cứu:
"Nhưng... nhà là do bố mẹ mua, sao có thể chia cho cô ấy?"
Tôi cười lạnh, châm chọc:
"Nếu đúng như anh nói, anh không làm gì có lỗi, vậy cam kết này chẳng có gì khó khăn, đúng không?"
"Đúng đấy! Nếu thật sự không có gì thì cứ viết đi!"
Có người hóng chuyện lên tiếng.
"Phải đấy, viết đi, chuyện này coi như giải quyết xong, có gì mà khó?"
Những người xung quanh cũng nhao nhao phụ họa.
Mặt Trần Vĩ đỏ bừng, hai tay siết chặt, ngồi không yên.
Lời bàn tán của đám đông như lột sạch quần áo anh ta, rồi ném lên lửa nướng cháy.
Mẹ chồng thầm nhéo anh ta một cái, lại nháy mắt ra hiệu:
"Cứ viết đi! Nó nói anh có người khác bên ngoài, cũng phải có chứng cứ mới tính. Chỉ cần chưa bị bắt tại trận, thì mấy lời đồn đại cũng chẳng nghĩa lý gì."
Ý của bà ta rất rõ ràng.
Chỉ khi tôi bắt quả tang Trần Vĩ trên giường, bản cam kết này mới có hiệu lực.
Nhưng tôi vừa sinh xong lại đang ở cữ, phải chăm con. Đừng nói là bắt gian, ngay cả thời gian ra ngoài tôi còn không có.
"Được!"
Mẹ ruột còn nói vậy, Trần Vĩ cũng đành khuất phục, nghiến răng nói:
"Tôi viết!"
Anh ta làm công việc liên quan đến văn bản ở đơn vị, nên viết lách rất thành thạo.
Chẳng bao lâu, một bản cam kết đã được viết xong.
Tôi cầm lên đọc hai lượt, thấy không có vấn đề gì, liền giơ lên cho mọi người xem:
"Mọi người giúp tôi làm chứng nhé! Nếu sau này tôi phát hiện anh ta có bồ bên ngoài hoặc ai trong số các vị tận mắt nhìn thấy, xin hãy báo ngay cho tôi. Đến lúc đó tôi ly hôn, mời mọi người ăn kẹo mừng!"