Một Ván Mạt Chược Thắng Được Chồng Tương Lai

Chương 3



Đây còn là nhà tôi không?

Cửa sổ và sàn nhà sạch đến độ có thể phản chiếu, ngay cả Đèn Lồng cũng được tắm rửa sạch sẽ và mặc quần áo mới.

Mức độ tiếp đãi cao như thế này tôi chưa từng được hưởng.

Bà Đặng kéo Hạng Triệt đi một vòng quanh nhà.

Hạng Triệt từ đầu đến cuối biểu hiện rất ngoan ngoãn.

Hừ.

Đâu phải chỉ hơi biết diễn.

Rõ ràng là diễn viên Hollywood mà.

Tôi mặc kệ họ, vứt hành lý xuống rồi chạy đến ôm chặt lấy Đèn Lồng.

"Đèn Lồng này, có nhớ mẹ không?"

Đang ở đây trao đổi tình cảm mẹ con với Đèn Lồng, không biết từ lúc nào Hạng Triệt đã đi tới.

Anh liếc nhìn Đèn Lồng, bốn mắt nhìn nhau.

Im lặng vài giây, anh đưa tay về phía Đèn Lồng.

Theo dõi tui tại FB: Một Ổ Bánh Mòe để nhận được thông báo truyện mới sớm nhất nha!

"Chào Đèn Lồng, ba là ba con."

Đèn Lồng sủa vài tiếng với anh.

Không biết nói gì, nhưng cảm giác chắc chửi khá bẩn.

"Chiêu Chiêu à, con đưa Đèn Lồng cho Tiểu Triệt bế một chút, để bọn nó trao đổi tình cảm đi."

Đúng thật.

Hai con ch.ó chắc có nhiều đề tài để nói chuyện.

Hạng Triệt đón lấy Đèn Lồng từ lòng tôi.

Đèn Lồng nhe răng, không ngừng vung vẩy móng vuốt về phía Hạng Triệt.

Hạng Triệt nhíu mày, trừng mắt nhìn nó.

Đèn Lồng lập tức ngoan ngoãn.

Tôi: ". . ."

Sao lại nuôi được một con ch.ó nhát gan thế này.

Tôi nhìn nó với ánh mắt hận rèn sắt không thành thép.

Hạng Triệt bế Đèn Lồng, quay đầu thấy biểu cảm của tôi, lập tức hiểu ra, khóe miệng khẽ cong lên.

"Chó giống chủ."

Miệng chó không thể mọc ra ngà voi.

Tôi hung dữ nhìn Hạng Triệt.

Anh còn chó hơn cả Đèn Lồng!

Hạng Triệt tiến về phía tôi, một tay bế Đèn Lồng, một tay vuốt đầu nó.

Anh tiến lại gần tôi, dùng giọng chỉ hai người có thể nghe thấy: "Ý tôi là, Đèn Lồng đáng yêu giống như chủ nhân của nó vậy."

Lý trí mách bảo tôi người này chẳng nói câu nào thật lòng, nhưng trái tim đập thình thịch đã tuyên bố lý trí vô hiệu.

Đèn Lồng bị kẹp giữa chúng tôi, mắt đảo qua đảo lại giữa hai người.

Hạng Triệt thấy vành tai tôi hơi ửng đỏ, cúi đầu ghé vào tai Đèn Lồng nói: "Mẹ con ngại rồi kìa."

04

Trước bữa cơm, bà Đặng nhìn tôi với vẻ mặt muốn nói lại thôi.

Tôi mù mờ không hiểu.

Cho đến khi nhìn thấy quảng cáo Não Bạch Kim trên tivi, cuối cùng mới hiểu ý bà ấy là gì.

Tết lần đầu đến nhà, hai tay trắng, lúc này dù Hạng Triệt có đẹp trai đến mấy cũng không cứu nổi anh.

Trong lòng tôi tràn ngập cảm giác cuối cùng cũng gỡ lại được một ván, đắc ý nhướn mày với anh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

Hạng Triệt đối diện với ánh mắt của tôi, đột nhiên đứng dậy nhét Đèn Lồng vào lòng tôi.

Tôi ngơ ngác nhìn anh mở vali.

Những món quà lớn nhỏ trong vali lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.

Anh lấy Mao Đài và trà lá đưa cho cha tôi, rồi lấy tổ yến và dây chuyền đưa cho mẹ tôi.

"Chú dì, lần đầu đến nhà, đây là chút lòng thành của cháu."

Tôi nhìn những món quà trông có vẻ đắt tiền, không nói nên lời.

Bà Đặng nhìn sợi dây chuyền ngọc lục bảo, miệng cười toe toét, liên tục khen ngợi Hạng Triệt.

Tôi thấy mọi chuyện đi ngược với dự định, kéo Hạng Triệt sang một bên.

"Những thứ này của anh từ đâu ra vậy?"

"Chuẩn bị tặng cho cha mẹ tôi."

"Vậy anh tặng cho cha mẹ tôi, chú dì mắng anh thì sao?"

Tôi giả vờ quan tâm đến anh.

Trong lòng chỉ muốn anh ta mau lấy lại.

Hạng Triệt nhìn thấu nhưng không nói, giọng điệu có chút đùa cợt.

"Không sao, nếu cha mẹ tôi biết tôi mang đi hiếu thuận với cha vợ mẹ vợ, chắc chắn sẽ rất vui."

Anh có phải đang nhập vai quá sâu không?

Tôi mở miệng nhắc nhở anh: "Chúng ta là giả mà!"

"Vậy à, vậy bây giờ tôi đi nói với chú dì nhé."

Hạng Triệt vừa nói vừa xoay người.

Tôi trong lòng hoảng hốt, trực tiếp kéo anh lại.

Hạng Triệt khoanh tay nhìn tôi với vẻ thong dong.

"Dù là giả, tôi cũng là chàng rể hoàn hảo nhất."

Cái tính hiếu thắng chế-t tiệt của đàn ông.

Thấy bà Đặng đã hoàn toàn bị mua chuộc, tôi lén lút tiến đến bên cạnh cha.

"Cha, cha có thấy ghét anh ấy không?"

Cha ôm Mao Đài và trà Hoàng Sơn Mao Phong hảo hạng, chẳng thèm liếc nhìn tôi lấy một cái.

"Đúng là cha thấy cậu ta có chút không thuận mắt, nhưng rượu Mao Đài và trà lá này đã bù đắp được điểm này rất tốt."

Tôi nghẹn họng không nói nên lời.

Còn đang muốn cứu vãn tình hình, cha đã cầm điện thoại gọi cho bạn đá-nh cờ.

"A lô? Lão Vương hả. Sao ông biết con rể tôi tặng tôi rượu Mao Đài vậy?"

"Là con rể tương lai, con rể tương lai, đến đám cưới mời ông uống rượu mừng nhé."

"Uống chính rượu Mao Đài tôi nhận được hôm nay."

Cha thì khoe khoang, mẹ thì vui vẻ.

Và tôi thì tan nát.

Hết cứu.

Thật sự hết cứu rồi.

Giờ tôi mới biết tính ham tiền của mình từ đâu ra.

Hóa ra là di truyền.

05

Sau khi ăn xong, thấy thời gian còn sớm, cha đề nghị đá-nh mạt chược.

Tôi tán thành.

Hạng Triệt chỉ do dự một giây, rồi cũng gật đầu đồng ý.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com