Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 109: Hoàng tử thật bệnh kiều 35



Triệu Tử Yến lại không mấy đồng tình với lời của Lâm Lệ Cường.

 

Thậm chí ngược lại còn cảm thấy điện hạ trong lòng có người thương.

 

Đây chính là chuyện rất tốt mà!

 

Hắn vẫn luôn cảm thấy, điện hạ chỗ nào cũng tốt, chỉ là tác phong hành sự quá mức tàn nhẫn, vô tình.

 

Triệu Tử Yến cũng vẫn luôn lo lắng, một ngày nào đó nếu Hiên Viên Vĩnh Hạo lên ngôi hoàng đế, chính sách sẽ quá mức tàn bạo, hà khắc.

 

Một người trong lòng vô tình vô ái, làm sao có thể yêu thương con dân của mình được?

 

Nhưng bây giờ thì khác rồi.

 

Điện hạ lại có người thương.

 

Điều này có phải là cho thấy, tâm tính của điện hạ có lẽ không phải tàn nhẫn vô tình như trong tưởng tượng của hắn không?

 

Trong lúc Triệu Tử Yến đang suy nghĩ, Nam Đường vốn đã đi cùng Tam điện hạ đột nhiên quay trở lại.

 

Nam Đường chắp tay hành lễ:

 

“Thừa tướng, tướng quân, điện hạ muốn gặp các ngài.”

 

Lâm Lệ Cường nghe vậy trừng lớn mắt, có chút không thể tin được, như muốn xác nhận lại:

 

“Điện hạ muốn gặp cả hai chúng ta?”

 

“Vâng.”

 

Lâm Lệ Cường đối với những chuyện quan trường này trước nay không hiểu, nghiêng đầu nhìn Triệu Tử Yến:

 

“Triệu thừa tướng, ngài phân tích xem, điện hạ đây là có ý gì? Trước kia điện hạ chưa bao giờ triệu tập cả hai chúng ta cùng lúc cả.”

 

Hiên Viên Vĩnh Hạo hành sự rất cẩn thận, không chỉ phải giấu giếm Đại điện hạ, Nhị điện hạ, mà còn phải giấu giếm Hoàng thượng.

 

Vì vậy, ngày thường dù có chuyện quan trọng cần thương lượng, cũng chỉ hẹn riêng một người, người ngoài nhìn vào, nhiều lắm chỉ là Tam điện hạ muốn lôi kéo một chút quan hệ, muốn cuộc sống dễ chịu hơn một chút.

 

Còn về việc tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.

 

Không chỉ Hoàng thượng chưa bao giờ đặt hắn vào mắt, mà các vương công đại thần cũng chưa bao giờ coi Tam điện hạ là ứng cử viên cho ngôi vị hoàng đế tương lai.

 

Mọi người đều biết, mối quan hệ giữa thừa tướng và tướng quân căng thẳng, đối địch nhau.

 

Nếu bây giờ nghênh ngang được mời đến tẩm cung của Tam điện hạ, chỉ sợ, lại là một trận gió lời đồn thổi.

 

Triệu Tử Yến không lên tiếng, Lâm Lệ Cường nhíu mày, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó:

 

“Chẳng lẽ có liên quan đến tỳ nữ kia?”

 

Nghĩ nhiều cũng vô ích, hai người đi theo sau Nam Đường.

 

Triệu Tử Yến nho nhã, ôn hòa, lên tiếng:

 

“Nam Đường, tỳ nữ vừa rồi đã ở bên cạnh điện hạ bao lâu rồi?”

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Thực ra ba người rất thân thuộc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Việc truyền tin tức thông thường, phần lớn đều do Nam Đường đảm nhiệm.

 

Vì vậy, cũng tự nhiên biết, lòng của Triệu thừa tướng và Lâm tướng quân đều hướng về điện hạ.

 

Khi nói chuyện cũng không có sự phòng bị như thường ngày.

 

Lạnh lùng trả lời:

 

“Hơn một tháng rồi.”

 

Triệu Tử Yến trầm ngâm một lát:

 

“Vậy thái độ của điện hạ đối với nàng thế nào?”

 

“Chưa từng có sự sủng ái nào như vậy.”

 

Giọng nói thô lỗ của Lâm Lệ Cường vang lên:

 

“Thân phận, bối cảnh đã điều tra xong cả chưa?”

 

Lâm Lệ Cường không rành những chuyện tình cảm đó, hắn chỉ quan tâm Tam điện hạ có thể vì người phụ nữ này mà gặp nguy hiểm hay không.

 

Hắn vừa hỏi, Nam Đường liền im lặng.

 

Nửa ngày sau, giọng nói lạnh lùng của Nam Đường:

 

“Điện hạ nắm chắc, trong lòng rõ ràng.”

 

Lâm Lệ Cường nghe hắn trả lời nước đôi, rõ ràng là đang che giấu điều gì đó.

 

“Nói vậy là, nàng ta thật sự là mật thám do người khác phái tới?!”

 

Nhận được câu trả lời này, ấn tượng của Lâm Lệ Cường đối với Tô Yên càng thêm tồi tệ.

 

Triệu Tử Yến vỗ vai Lâm Lệ Cường, giọng nói ôn hòa:

 

“Tạm thời đừng nóng vội, điện hạ trong lòng hiểu rõ, những chuyện này không cần chúng ta phải lo lắng.”

 

Nói rồi, một hàng ba người liền hướng về phía tẩm điện.

 

Còn hai người đã trở lại tẩm điện.

 

Tô Yên được đặt lên ghế.

 

Sắc mặt cô có chút yếu ớt, từ trong túi lấy ra một viên kẹo.

 

Chậm rãi bóc ra.

 

Ngón tay đều đang run rẩy, bóc một viên kẹo mà cô mất rất nhiều thời gian.

 

Giọng nói của Tiểu Hoa tràn đầy tự hào:

 

“Ký chủ, ngầu quá! Lợi hại quá!!”

 

Cô gái vừa ngoan ngoãn, nghe lời, lúc mấu chốt sức chiến đấu lại mạnh mẽ này, chính là ký chủ của nó!