Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 212: Đại lão đừng hắc hóa 54【 Giới giải trí 】



Tác giả: Tần Nguyên

 

Không thể trêu vào, không thể trêu vào, chạy mau!!

 

Tô Yên đứng đó, vậy... cô nên làm gì bây giờ?

 

Đồng chí Tiểu Hoa là người đã đọc vô số tiểu thuyết, lập tức bày kế:

"Ký chủ, đừng nói nữa! Hôn hắn đi! Tường đông hắn đi! Chẳng lẽ cô không nhận ra toàn thân hắn đang phát tín hiệu muốn cô hôn sao?!"

 

Thôi được rồi, lúc Tiểu Hoa nói câu này, toàn thân nó cũng đang run lên.

 

Dù sao... người hôn cũng đâu phải là nó.

 

Ừm, ký chủ! Cố lên!!

 

Ánh mắt Quyền Từ lướt qua tên ngốc đang quấn băng trên giường.

 

Nếu đã vô dụng, lại còn hay ngáng đường, thì sống để làm gì nữa?

 

Vì vậy.

 

Nụ cười trên môi hắn càng đậm hơn.

 

Đúng lúc này, một cô gái từ mép giường chạy tới.

 

Cô đến bên cạnh hắn, kiễng chân lên, thuận thế ôm lấy cổ hắn rồi mạnh bạo hôn xuống.

 

Khí thế tàn độc của Quyền Từ lập tức khựng lại.

 

Sự chú ý của hắn chuyển từ La Nguyên Kiệt trên giường sang người Tô Yên.

 

Tô Yên nhớ lại kỹ thuật hôn của hắn lúc trước.

 

Cô ngập ngừng đưa đầu lưỡi ra, chạm vào môi hắn.

 

Trước đây cô có bao giờ làm chuyện này đâu?

 

Thế nên bước tiếp theo, cô chẳng biết phải làm sao.

 

Nhưng, nghĩ lại lời Tiểu Hoa vừa nói.

 

Hắn rất muốn cô hôn sao?

 

Vậy thì cứ hôn lâu một chút là được.

 

Nụ hôn này kéo dài rất lâu.

 

Đến khi tay cô mỏi, chân cô tê, định buông ra.

 

Thì người đàn ông vốn dửng dưng kia đột nhiên đưa tay ra ôm chặt lấy cô.

 

Một nụ hôn sâu mãnh liệt, ngập trời khiến người ta choáng váng ập đến.

 

Tô Yên từ thế chủ động biến thành bị động, bị người ta công thành chiếm đất, cướp đoạt sạch sẽ.

 

Hàng vệ sĩ áo đen đứng đó, tuy đã trải qua sóng to gió lớn, nhưng mà... nhưng mà Quyền tam gia bị một người phụ nữ cưỡng hôn, lại còn hôn nồng nhiệt và hung hãn như vậy, thì đúng là lần đầu tiên họ thấy.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

 

Thế nên, tai mắt của đám vệ sĩ áo đen không kìm được mà liếc nhìn về phía cặp đôi đang ôm ấp giữa thanh thiên bạch nhật.

 

La Nguyên Kiệt trên giường vốn đang hoảng sợ vô cớ vì sự xuất hiện đột ngột của Quyền Từ, đến bây giờ, trong lòng anh ta lại dấy lên một cảm xúc khó tả.

 

Người phụ nữ đó, vừa mới còn cười với anh ta, vậy mà bây giờ lại đang hôn một người đàn ông khác.

 

Cảm giác này khiến anh ta phức tạp vô cùng.

 

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Anh ta muốn có được cô.

 

Tâm trạng đó gần như xâm chiếm toàn bộ trái tim anh ta ngay lập tức.

 

Thế nên ánh mắt La Nguyên Kiệt nhìn hai người họ cũng trở nên gấp gáp.

 

Cuối cùng, nụ hôn sâu cũng kết thúc.

 

Gương mặt Tô Yên ửng hồng, đôi mắt long lanh ngấn nước.

 

Cô có chút thở hổn hển, nhìn Quyền Từ.

"Anh còn muốn em hôn nữa không?"

 

Cô hỏi rất nghiêm túc và cũng vô cùng thành khẩn.

 

Dường như chỉ cần hắn gật đầu, cô sẽ đáp lại bằng một nụ hôn nóng bỏng bất cứ lúc nào.

 

Quyền Từ bị dáng vẻ này của cô làm cho rung động.

 

An Nguyên Phi đứng bên cạnh, mắt mở trừng trừng, trong lòng kinh ngạc tột độ.

 

Chỉ thấy, khí thế lạnh lẽo của Quyền Từ dường như đã tan đi một chút.

 

Không còn tàn độc và đầy sát khí như lúc nãy nữa.

 

An Nguyên Phi nhìn Tô Yên, cảm thấy trên người cô như đang tỏa ra ánh hào quang.

 

Tiểu yêu tinh đúng là lợi hại.

 

Ngay cả tên biến thái Quyền Từ này nổi điên lên cũng có thể trị được.

 

An Nguyên Phi nhanh chóng nảy ra một ý nghĩ.

 

Sau này, nhất định phải đối tốt với tiểu yêu tinh hơn một chút.

 

Đây chính là một tấm kim bài miễn tử di động, có Tô Yên che chở, chẳng phải anh ta sẽ được đi ngang hay sao??

 

Quyền Từ mỉm cười, sự tàn độc trong mắt tuy đã rút đi ít nhiều nhưng vẫn còn phảng phất hơi lạnh.

 

Khiến người ta chỉ cần liếc một cái là đã thấy lạnh sống lưng.

 

Hắn bóp cằm Tô Yên, nâng lên, bắt cô đối diện với mình:

"Em định dùng cách này để đạt được điều gì? Hửm?"

 

Tô Yên chớp mắt, giọng nói mềm mại:

"Em tưởng là, anh muốn em hôn."