Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 238: Truyện cổ tích hắc ám 11



Tô Yên nghe sơ qua.

“Chuyện đầu tiên là làm cho hắn ở lại đây sao?”

“Đúng vậy. Trong truyện cổ tích, dã thú ép buộc cô gái ở lại đây và nói với cô rằng, trừ phòng của hắn ra, cô có thể đi đến bất kỳ phòng nào khác.”

 

Tô Yên gật gật đầu, sau đó nhìn về phía Beres đang ngồi trên ghế.

Beres vẻ mặt cảnh giác và đề phòng, tay cầm trường kiếm, dường như sẵn sàng tử chiến với Tô Yên bất cứ lúc nào.

 

Tô Yên đứng ở cửa cầu thang, vốn dĩ đã có vẻ ngoài hung tợn, giọng nói lại khàn khàn:

“Muốn thả cha ngươi, có thể. Nhưng ngươi phải ở lại đây.”

 

Beres hừ lạnh một tiếng:

“Ngươi nằm mơ!”

 

Có lẽ đàn ông trong thế giới cổ tích đều có tinh thần hiệp sĩ.

Luôn muốn chiến đấu đến cùng với kẻ thù.

Lần này, cũng không ngoại lệ.

Beres chậm rãi tiến lại gần cửa cầu thang.

Đôi mắt vàng rực của Tô Yên nhìn hắn.

“Tiểu Hồng.”

 

Giọng nói khàn khàn vừa dứt.

Ngay sau đó, Beres cảm thấy một lực mạnh mẽ đè lên cánh tay mình, giây tiếp theo hắn bị quật ngã xuống đất một cách bất ngờ.

Tiểu Hồng lượn lờ bên cạnh Beres,

“Xì xì xì xì xì xì xì!”

 

Nó lè chiếc lưỡi đỏ tươi ra, đến gần hơn, và tự nhiên cũng cảm nhận được sự sợ hãi đến run rẩy của Beres.

Sau đó, Tiểu Hồng dùng chóp đuôi dễ dàng lấy đi thanh trường kiếm trong tay Beres.

Nó uốn lượn hình chữ S đến trước mặt Tô Yên.

 

Tô Yên ra lệnh cho nhà bếp:

“Tìm một phòng cho hắn ở.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Ngay sau đó, trong nhà bếp vang lên một trận loảng xoảng.

Tô Yên không còn để ý đến Beres nữa, quay người lên lầu.

 

Vừa về đến phòng, nàng phát hiện người cá xinh đẹp đang tựa vào thành bồn tắm, nhắm mắt lại, một dáng vẻ nhàn nhã.

Nàng đang định lên giường ngủ tiếp, nhưng vừa chạm vào giường, người cá đã mở mắt.

Cậu quẫy quẫy chóp đuôi, mí mắt mở ra, đôi mắt xanh lục đậm đẹp như ngọc phỉ thúy.

“Có người đến sao?”

Cậu nghiêng đầu hỏi.

 

Tô Yên gật gật đầu, không giấu giếm:

“Con trai của lão già mà ta bắt đã đến, tên là Beres, nói là đến cứu cha hắn.”

 

Giọng nói dễ nghe của người cá lại vang lên:

“Vậy, ngươi cũng định bắt luôn con trai của ông ta à?”

 

Tô Yên do dự một lúc, cảm thấy hành động của mình nghe có vẻ quá tàn nhẫn trong tai của người cá ngây thơ này.

Sau đó nghĩ lại, vẫn nói:

“Ta thả cha hắn đi, để bồi thường, hắn sẽ ở lại đây.”

“Tại sao ngươi lại bắt hắn ở lại đây?”

“Vì một số lý do.”

“Ngươi thích hắn?”

“Không, nhưng ta cần hắn dạy ta một số lễ nghi của giới thượng lưu.”

 

Người cá xinh đẹp nghe vậy, bàn tay giấu trong bồn tắm từ từ thu lại móng tay sắc nhọn màu xanh lục đậm.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Vừa rồi Tô Yên và người đàn ông tên Beres nói chuyện dưới lầu, hắn đều nghe rõ.

Khi hắn nghe thấy Tô Yên giữ Beres ở lại đây, còn cho phép hắn đi lại tự do.

Trong lòng hắn thầm dấy lên ý định đêm nay sẽ ăn thịt con sư tử ngốc này.

Nhưng vừa rồi, con sư tử ngốc này nói rằng nàng không thích Beres.

Nói cũng lạ, sự bực bội và ý muốn ăn thịt nàng lập tức tan biến.