Nam Chính Hắc Hóa Cứ Muốn Chiếm Kịch Bản Của Tôi

Chương 82: Hoàng tử thật bệnh kiều 7



Ra khỏi tẩm điện, Tô Yên bưng khay đi ra ngoài.

Tiểu Hoa lên tiếng:

“Ký chủ, thâm cung khó lường, khó tránh có người muốn hại ngài, Tiểu Hoa đã tìm cho ngài các loại tiểu thuyết như 《Võ Tắc Thiên thượng vị sử》, 《Thâm cung bí sử》, ngài có muốn xem không?”

 

Tô Yên đi dọc hành lang dài, thắc mắc:

“Nhưng ta đâu có muốn thượng vị.”

 

Tiểu Hoa không đồng tình:

“Phòng ngừa bất trắc mà.”

 

Tô Yên đang định từ chối, thì nghe thấy một giọng nói cười cợt bên cạnh:

“Hử? Ra rồi à?”

Giọng Thu Thực cao lên, nàng ta dựa vào cột gỗ đỏ.

Nói rồi, Thu Thực cầm một túi tiền, huơ huơ trước mặt Tô Yên:

“Vừa rồi ma ma gọi người ở tiền viện đến lĩnh tiền thưởng.”

 

Nàng ta cười lớn hơn một chút:

“Aiya, quên mất ngươi cũng là người của tiền viện chúng ta. Nhưng một tỳ nữ hạng ba như ngươi, có tư cách gì mà ngồi cùng mâm với chúng ta?”

Giọng điệu của Thu Thực mang theo sự khinh thường và châm chọc.

 

Nàng ta thật sự không ưa nổi Tô Yên này.

Những cung nữ ở tiền viện, ai cũng có nhan sắc, có học thức, dựa vào cái gì mà một tiện nữ hạng ba cũng có thể chen chân vào?

 

Tô Yên nhìn nàng ta, giọng nói nhẹ nhàng:

“Cảm thấy ta không có tư cách, ngươi có thể đi tìm ma ma.”

 

“Ngươi!!”

Thu Thực bị nói đến cứng họng.

Chính vì lời của ma ma không ai dám không nghe, nàng ta lại không làm gì được Tô Yên, nên mới ở đây châm chọc mỉa mai.

Nếu có thể đi tìm quản sự ma ma, nàng ta còn cần phải ở đây phí lời sao?

 

Tô Yên thấy sắc mặt Thu Thực đỏ bừng, im lặng không nói gì, cô không nhìn nàng ta nữa, thẳng lưng đi về phía trước.

Loáng thoáng nghe thấy tiếng Thu Thực tức giận:

“Tô Yên! Ngươi cứ chờ đấy!!”

 

Rẽ qua góc tường, Tô Yên đột nhiên lên tiếng:

“Tiểu Hoa.”

 

“Vâng? Ký chủ?”

 

“Những cuốn sách ngươi vừa nói, giữ lại cho ta, tối nay ta muốn xem.”

Tô Yên cầm khay đi về phía trước, giọng nói rất nhẹ.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Tiểu Hoa ngạc nhiên:

“Ủa? Ký chủ sao lại đổi ý vậy?”

 

Tô Yên cúi đầu, nhẹ nhàng nói:

“Thâm cung khó lường, khó tránh có người muốn hại ta.”

Cô lặp lại một lần nữa lời của Tiểu Hoa vừa rồi.

 

“Yên tâm ký chủ, Tiểu Hoa giữ lại cho ngài rồi.”

Tiểu Hoa vui vẻ đồng ý.

 

Vì Tô Yên đã trở thành cung nữ hạng nhất, nên phòng ở cũng từ giường lớn chung chuyển thành phòng đơn.

Tuy phòng nhỏ hẹp, có chút đơn sơ, nhưng Tô Yên lại rất dễ tính, chưa bao giờ kén chọn.

 

Kết quả là đến tối, Tô Yên tròn mắt nhìn những dòng chữ dày đặc lơ lửng trước mặt.

Cô đọc rất nghiêm túc, chỗ nào không hiểu còn không quên hỏi Tiểu Hoa.

Ting Ting Tang Tang - vui lòng không mang đi nơi khác

Cô nhỏ giọng nói:

“Vậy là, cặp song sinh long phượng thai của Hoàng quý phi này là của Vương gia, không phải của Hoàng thượng?”

 

“Đúng đúng đúng, ký chủ hiểu rồi đó.”

Tiểu Hoa vui mừng cho ký chủ của mình.

 

Đợi đến khi Tô Yên đọc xong cả cuốn sách, cô mệt mỏi chớp mắt.

Tiểu Hoa vẫn rất kích động.

“Ký chủ, có phải rất kích thích không? Có học được tinh túy không?”

 

“Tinh túy gì?”

 

“Vu oan giá họa, tàn nhẫn độc ác, đội lốt cừu non, giả vờ vô tội đó, chỉ cần ký chủ học hỏi, chắc chắn cũng có thể trở thành một nhân vật huyền thoại, được ghi vào sử sách!”

Tiểu Hoa hứng khởi, cảm thấy việc bồi dưỡng ký chủ của mình từ một người ngây thơ trở thành một nhân vật huyền thoại, nghe thôi đã thấy nhiệt huyết.

 

Tô Yên lại không mấy hứng thú.

Tiểu Hoa không nhịn được hỏi:

“Ký chủ, ngài có vẻ không muốn trở thành một nhân vật huyền thoại như vậy nhỉ.”

Chẳng lẽ những điều này không có sức hấp dẫn với ký chủ sao?

 

Tô Yên nhắm mắt lại, mệt mỏi muốn ngủ, cô nhỏ giọng nói:

“Không phải không muốn, là không cần thiết.”

 

“Có ý gì?”

 

“Ta chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được rồi.”

Trí lực có hạn, nghĩ nhiều chuyện khác, đầu sẽ đau.