Nam Cưới Nữ Gả

Chương 6



Tay vung đao xuống, ngay khi còn cách cổ ba tấc, một mũi tên sắc bén xuyên qua cánh tay cầm dao, con d.a.o văng xa một trượng.

Hắn quay đầu lại, Tiết Lâm An tay cầm cung dài, vì lực b.ắ.n quá mạnh, dây cung vẫn còn khẽ rung. Phía sau hắn là ba vạn cấm quân, ngay sau đó hắn lại lắp thêm một mũi tên, lần này nhắm thẳng vào n.g.ự.c tam hoàng huynh.

Cuối cùng, Tiết Lâm An kịp thời cứu giá, cuộc mưu phản của tam hoàng huynh kết thúc trong thất bại, bị phụ hoàng ban chết.

Gia tộc cữu cữu ta bị g.i.ế.c sạch, bao gồm cả mẫu hậu và ta.

Không ngờ ta lại không chết.

Khi ta bị bọn họ giam giữ thì ngất đi, tỉnh lại thì đã ở Bách Hoa Các. Đàn Nương nói ta ngã gục trước cửa, thấy ta có nhan sắc, cho ăn để nuôi bán lấy tiền.

Bây giờ xem ra, chắc là do Tiết Lâm An sắp đặt.

Hắn chẳng phủ nhận. Giờ đây hắn đã là Thái phó, hoàng thượng đương triều chính là tứ hoàng huynh, do một tay hắn phò tá lên ngôi.

Ta tự hỏi bao năm qua, khi ta rên xiết dưới thân hắn, hắn nghĩ gì trong lòng? Là sự tự hào khi chinh phục được một công chúa, hay là sự giải tỏa hết mình dưới áp lực mưu tính của quyền thần?

Nếu ta biết sau này phải chịu nỗi nhục nhã tột cùng này, ta thà c.h.ế.t trong cuộc mưu nghịch của tam hoàng huynh.

“Chàng đi đi, ta không gả cho chàng nữa. Nếu chàng cần ta báo ân, chàng cứ việc đem ta, con cá lọt lưới này đến trước mặt hoàng thượng, đây ắt là một đại công.”

Môi hắn khẽ động, muốn nói rồi lại thôi, nửa khắc sau, hắn thật sự bỏ đi, chỉ vì một câu nói giận dỗi của ta, rồi chẳng bao giờ quay lại nữa.

Cơn mưa xối xả đập vào cửa sổ, phát ra âm thanh như tiếng trống điểm, tấm màn hồng bay tán loạn, tiếng nức nở của ta chỉ mình ta nghe thấy.

Đàn Nương bước vào, ôm theo hai vò Nữ Nhi Hồng. Sau đó còn tiếp thêm mấy vò nữa, ta và nàng trò chuyện đến tận đêm khuya, cho đến khi cả hai đều say khướt.

Đàn Nương tựa vào lan can khóc nức nở, “Ngươi nói xem vì sao hắn lại không thích ngươi? Hắn không thích ngươi thì ta có lý do gì để hận ngươi, trái tim hắn rốt cuộc cũng bằng sắt mà thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Đàn Nương và hắn là đồng hương, thanh mai trúc mã, lại có cả hôn ước. Nhà Tiết Lâm An sa sút, phụ thân Đàn Nương ham nghèo chê giàu ép phải từ hôn.

Thiên Thanh
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.

Đàn Nương bị gia đình sắp đặt gả cho một tên tham quan, sau khi tham ô bại lộ thì bị tru di cửu tộc. Khi ấy Tiết Lâm An vừa hay thi đỗ trạng nguyên, vào triều làm quan, đánh cược tính mạng của cả nhà mình để cứu Đàn Nương ra.

Đàn Nương cứ ngỡ hắn vẫn chưa lập gia thất là vì mình, cho đến khi ta xuất hiện.

Nàng than mình quá ngốc, vẫn luôn tự mình đa tình. Khi nàng tưởng Tiết Lâm An yêu ta, hắn lại buông tay.

Từ xưa nam tử bạc tình, nữ tử dễ động lòng. Chỉ còn lại hai nữ tử vì tình mà khổ sở, ôm lấy nhau sưởi ấm.

Đàn Nương đồng ý cho ta rời đi, thiên hạ rộng lớn, ta nên ra ngoài đi một chuyến, lần này sẽ không bao giờ quay về nữa.

Đợi mưa tạnh rồi đi.

Nhưng cơn mưa này như muốn níu kéo khách, cứ dai dẳng không ngừng, ngắt quãng liên tục, kéo dài hơn một tháng.

Ta chọn một ngày mưa nhỏ hơn một chút, từ biệt Đàn Nương. Ba chén rượu mạnh, chén đầu tiên kính ơn nuôi dưỡng, chén thứ hai kính tình đồng cảnh ngộ, gặp nhau tức là duyên, chén thứ ba kính quãng đời còn lại, không vì tình mà trói buộc, sống thẳng thắn tự do.

Đường phố dài mưa khói mịt mờ, một mảnh cô tịch, con đường này rất dài, ta sẽ từng bước từng bước đi tới một phương trời tốt đẹp hơn.

Phía sau truyền đến tiếng xe ngựa, ta quay đầu lại, Đàn Nương bước xuống xe.

“Vân Thường, không, ta nên gọi ngươi là Lý Tâm Giản, ta thật sự… rất hận ngươi.” Nàng nói trong tiếng nấc nghẹn ngào, “Tiết Lâm An, hắn chính là thích ngươi, ta nhận thua rồi, ta không thích hắn nữa, sẽ không bao giờ thích nữa…” Nàng khóc một cách ngây thơ, như một đứa trẻ chưa lớn.

Vừa nãy khi từ biệt ta đã cảm nhận được nàng có phần ngập ngừng muốn níu kéo, dường như có lời muốn nói với ta, không ngờ sau khi do dự vẫn đuổi theo.

Nàng chỉnh lại cảm xúc, đưa cho ta một cái bọc, bên trong là những xấp ngân phiếu và châu báu nặng trĩu, còn có cả kim bài phụ hoàng ban cho ta hồi nhỏ, thấy vật này như diện thánh. Những năm qua hắn đã giúp ta giữ gìn, giờ đây cũng coi như vật về chủ cũ.

“Đây là toàn bộ gia sản của hắn, hắn bảo ta giao cho ngươi, nếu hắn quay về, đây chính là sính lễ của hắn, nếu hắn không về được, những thứ này đủ để ngươi sống sung túc.”

Một tiếng sấm rền vang bên tai, mưa rơi càng lúc càng lớn.