Ngôn Như Ngọc

Chương 4



Tô Lan Y ngơ ngác, ta cười nói: "Trước đây mẫu thân bận bịu, không có thời gian quan tâm đến muội. Nay đã có tỷ tỷ ở đây, tất nhiên sẽ yêu thương muội. Y thuật của Kiều thần y chắc muội cũng từng nghe qua. Cứ yên tâm, có nàng ấy ở đây, bệnh gì cũng có thể chữa khỏi."

Ta không cho Tô Lan Y cơ hội từ chối, chỉ cần một ánh mắt ra hiệu, Kiều thần y liền mở hòm thuốc.

"Nhị tiểu thư, chúng ta châm cứu trước để thăm dò bệnh trạng nhé."

Những cây ngân châm này đã ngâm trong nước độc nhiều ngày. Người trúng độc bề ngoài trông không khác gì người khỏe mạnh, nhưng trên da sẽ nổi đầy rôm sảy, ngứa ngáy không chịu nổi. Chỉ cần chạm mạnh một chút, da thịt sẽ lở loét.

Đây chính là lễ vật đầu tiên ta chuẩn bị cho nàng ta.

Ta muốn xem, khi dung mạo yêu mị tuyệt sắc giống hệt mẫu thân của nàng ta bị hủy hoại, nàng ta sẽ có biểu cảm thế nào.

9.

Với thân phận của ta bây giờ, dù không cam lòng, Tô Lan Y vẫn phải ngoan ngoãn để Kiều thần y châm cứu.

"Nghe mẫu thân nói, muội muội trước đây thường xuyên ốm đau, danh y khắp nơi đều không thể chữa khỏi. May mắn thay, ta có giao tình với Kiều thần y, từ nay nàng ấy sẽ lưu lại trong phủ, chuyên tâm điều dưỡng cho muội. Hôn kỳ đã gần kề, không thể để bệnh tật ảnh hưởng đến đại sự được."

Sau khi châm cứu xong, ta mỉm cười chặn đứng những lời mà nàng ta định nói.

"Từ nay, mỗi chiều ta sẽ đích thân đến giám sát Kiều thần y châm cứu cho nhị tiểu thư. Đây là phương thuốc, mau đi sắc đi."

Phương thuốc tất nhiên là đúng, nhưng bọn họ nào biết vấn đề nằm ở ngân châm.

Rời khỏi viện của Tô Lan Y, Kiều Đại tháo mạng che mặt, mỉm cười nói: "Quả thật đã hù dọa được nàng ta rồi. Dù sao cũng chưa ai từng thấy diện mạo thật của Kiều thần y cả."

Kiều Đại là đồ đệ của quân y trong doanh trại của Tạ Quán Ngọc. Khi còn bé, mỗi lần ta đến thao trường chơi đùa, đều là nàng ấy chăm sóc ta.

"Ngươi chỉ cần nhớ kỹ, thân thể của nàng ta ta giao cho ngươi, xử lý thế nào, trong lòng ngươi hẳn đã rõ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeyd.com.vn/ajax/get-chapter.]

Kiều Đại gật đầu: "Đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ."

10.

Sau mười ngày châm cứu, sắc mặt của Tô Lan Y trở nên hồng hào, tinh thần cũng tốt hơn trước rất nhiều…

"Đợi đến ngày nhị tiểu thư xuất giá, chắc chắn có thể khiến thám hoa lang nhìn đến ngây dại." Trúc Tâm cười khen ngợi khi cùng Kiều Đại đến khám bệnh.

Câu nói này khiến Tô Lan Y chủ động giữ Kiều Đại lại: "Thần y đã có giao tình với đại tỷ, vậy thì chi bằng ở lại giúp ta điều dưỡng thêm ít ngày. Đại tỷ nhất định sẽ ghi nhớ ơn huệ này của thần y."

Kiều Đại mỉm cười đồng ý.

Cá béo đều bị dục vọng nuôi lớn, cuối cùng cũng sẽ bị câu đi vì dục vọng.

Tô Lan Y từ nhỏ đã bị mẫu thân nàng ta dạy dỗ, không cam lòng chấp nhận thân phận thứ nữ. Dù ta luôn đối đãi với nàng ta như ruột thịt, nhưng nàng ta vẫn cho rằng chỉ khi ta biến mất, nàng ta mới có thể đường hoàng hưởng vinh hoa phú quý.

Hôm đó, ta cùng v.ú nuôi đến hải miếu cầu phúc cho mẫu thân, trên đường hồi kinh thì Tô Lan Y đến đón chúng ta.

Ta không chút phòng bị, cùng các nữ tỳ và gia đinh ăn thức ăn nàng ta mang đến. Nhưng sau đó, toàn thân ta vô lực, tứ chi run rẩy, mới nhận ra rằng đây chính là cơ hội mà nàng ta đang chờ đợi.

Sau khi g.i.ế.c hết gia đinh, nàng ta đẩy họ xuống Lạc Hà.

Nhát d.a.o đầu tiên đ.â.m về phía ta đã bị v.ú nuôi đỡ lấy.

Nhát thứ hai cắm thẳng vào trước n.g.ự.c ta.

Thấy ta bất tỉnh, nàng ta không chút do dự, đẩy ta xuống dòng nước xiết.

Nàng ta muốn thế chỗ ta, trở thành nữ nhi duy nhất của phủ Vinh Quốc Công. Dù không phải đích nữ, nhưng thân phận ấy cũng đủ vinh quang vô hạn.