Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 624



Lúc này, những người trong sòng bạc cũng đã kịp phản ứng — những kẻ xông vào kia căn bản không phải người sống!

Sau cùng, một thân ảnh nữ tử bước vào, không che giấu bằng áo choàng, trên gương mặt là chiếc mặt nạ Quỷ Vương khiến người ta kinh hồn động phách.

Trên đường đến đây, Sở Lạc đã nắm rõ toàn bộ tình hình bên trong lẫn bên ngoài sòng bạc Phụng Minh. Giờ phút này, nàng không cần giấu diếm nữa, chiếc mặt nạ kia ngược lại còn có thể khiến kẻ khác khiếp sợ.

Ban đầu, đám người trong sòng bạc chỉ kinh ngạc vì số lượng thuộc hạ Quỷ Vương quá đông, đến khi thấy kẻ mang mặt nạ kia lại là một nữ tử phàm nhân, tất cả đều ngây dại.

Nàng làm sao mà còn sống đến giờ?

“Quỷ Vương?” Kẻ mang mặt nạ Phượng Hoàng cũng bắt đầu cảm thấy bất an, nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh: “Sao lại đột nhiên giá lâm sòng bạc Phụng Minh của ta?”

Đám thuộc hạ Quỷ Vương lập tức nhường đường, Sở Lạc từng bước đi về phía hắn.

“Đón người, đòi nợ.”

Nghe vậy, kẻ mang mặt nạ Phượng Hoàng cười khẽ, mắt liếc về phía Thời Yến.

“Nếu trong sòng bạc của ta có người mà Quỷ Vương muốn, dĩ nhiên phải giao ra ngay, chỉ là câu sau… không rõ Quỷ Vương muốn đòi món nợ gì?”

Sở Lạc liếc mắt ra hiệu, liền có người bước lên đỡ lấy Thời Yến.

“Ta có nhiều thuộc hạ, việc nhỏ thế này không cần phiền đến các hạ. Còn về nợ nần…”

Nàng cười nhạt: “Người của ta bị đánh thành ra thế này trong sòng bạc của ngươi, với cương vị chủ nhân nơi này, ngươi nên đứng ra gánh trách nhiệm chứ?”

“Quỷ Vương thật biết nói đùa. Nếu muốn mượn cớ gây chuyện với sòng bạc Phụng Minh, cần gì vin vào cớ khác? Nếu hắn  là người của ngươi, sao không nói ra sớm?”

“Có người trung thành với chủ, có kẻ chạy còn nhanh hơn ai hết.” Sở Lạc liếc nhìn đám tay sai đang lén lút rút lui, “Chuyện này có gì đáng bàn? Ta cũng không giấu ngươi, mặt nạ Phượng Hoàng— ta muốn nó.”

Lời vừa dứt, một loạt thuộc hạ Quỷ Vương lập tức lao lên tấn công. Cục diện càng thêm hỗn loạn, đám khách cược chen chúc bỏ chạy.

Những tên tay sai từng đầu quân cho chủ sòng vì tham vọng quyền thế, lúc này thấy đối phương là Quỷ Vương còn đáng sợ hơn, liền vội vàng chuồn mất.

Mặt nạ Phượng Hoàng chỉ có một, nên năng lực cũng rất đặc biệt. Giống như Quỷ Vương có thể có hành thi làm thuộc hạ, người sở hữu mặt nạ Phượng Hoàng thì chiếm được quyền điều khiển cả sòng bạc.

Sòng bạc Phụng Minh là vật sống, giống như một con mãnh thú há miệng chực chờ nuốt người. Bình thường nó không chủ động g.i.ế.c ai, vì vận hành bình thường giúp nó tích lũy sức mạnh để đối phó kẻ mạnh hơn.

Nhưng khi cần, chủ nhân sòng bạc có thể điều động nó để g.i.ế.c người. Tuy tổn hao không nhỏ, nhưng kẻ đã bị nhắm trúng thì khó lòng thoát chết.

Chỉ là lúc này, không kịp nữa rồi.

Ngay khi đám thuộc hạ Quỷ Vương tràn vào, hắn đã cảm thấy tứ chi lạnh toát — thuốc bột chuyên chế áp hắn đã sớm rải đầy không khí.

Ảo thuật, nhiễu loạn tâm thần... chưa kịp ra lệnh cho sòng bạc, thì mũi châm độc đã đ.â.m vào người hắn.

“Đã thu nhận người theo dõi thứ năm trăm năm mươi ba: Phượng Hoàng.”

Nghe thấy tiếng thông báo đó, dây thần kinh căng chặt của Sở Lạc cuối cùng cũng được thả lỏng.

“Sòng bạc Phụng Minh, đúng là một nơi an toàn…”

Ngay sau khi Phượng Hoàng trở thành thuộc hạ, nàng  ra lệnh cho hắn giữ liên hệ với sòng bạc không gián đoạn, cho dù sòng bạc tạm thời không thể tăng thêm sức mạnh.

Trước đó còn có nhiều khách cược, chắc chắn tin tức sòng bạc Phụng Minh có biến sẽ nhanh chóng lan ra toàn bộ khu chợ ngầm, sớm muộn gì Việt Kim cũng sẽ biết.

Nhưng nếu hắn đến, chỉ cần bước vào đây, sẽ  bị hạn chế.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sở Lạc sẽ chờ ở đây, đợi hắn tới.

Sau chuyện đó, không ai còn dám bước chân vào sòng bạc Phụng Minh, nơi này đột nhiên yên ắng lạ thường.

Rõ ràng có hàng trăm bóng người bên trong và bên ngoài, nhưng không một tiếng động nào vang lên.

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Bởi tất cả đều là hành thi.

Trong sòng bạc, chỉ còn tiếng bước chân Sở Lạc vang vọng trên cầu thang.

“Còn thiếu hai mặt nạ Rắn Bạc, hai mặt nạ Bọ Cạp Độc nữa là có thể đổi lấy thông tin cuối cùng về Quỷ Vương.”

[ Chỗ này rất an toàn rồi, còn cần thông tin đó sao?]

“Nếu là ta, ta nhất định sẽ tận dụng mẩu thông tin cuối cùng đó thật tốt. Vậy nên, tuyệt đối không thể để nó rơi vào tay hắn.”

Sau khi trao đổi với Hoa Hoa, Sở Lạc  ra lệnh cho thuộc hạ tiếp tục tìm kiếm mặt nạ.

Trong chợ ngầm, những kẻ sống sót đến bây giờ đều là kẻ liều mạng.

Một canh giờ sau, Sở Lạc đứng trước cửa sổ tầng hai sòng bạc, yên lặng nhìn ra đường phố.

Mẩu tin tức vừa được cập nhật  được thuộc hạ đưa đến tay nàng.

Sở Lạc mở ống tre, nhìn thoáng qua nội dung bên trong, rồi châm lửa đốt đi.

Trong phòng, một góc khác, Thời Yến cũng vừa mở mắt từ trạng thái nhập định.

“Cảm ơn vì đã quay lại cứu ta.”

“Ngươi nói cảm ơn làm gì? Trước kia ngươi cũng từng giúp ta.”

Thời Yến cụp mi: “So ra, có vẻ như ngươi giúp ta nhiều hơn.”

Nghe vậy, Sở Lạc liếc nhìn hắn.

“Đã nói cảm ơn rồi thì đừng nhắc lại.”

Nhắc nữa sẽ lộ mất, đồ ngốc.

Thời Yến chỉ vì nhớ đến lúc ở Ma giới nàng cũng từng cứu mình, mới lỡ lời mà nói thật lòng, giờ mới nhận ra không thể để lộ thân phận Sở Lạc.

Vội vàng chuyển chủ đề: “Giờ thì ổn rồi, ta cũng đã lấy được Mê Hương, chỉ chờ trời sáng là có thể rời khỏi đây.”

“Ngươi không nhận ra sao,” Sở Lạc bỗng nói: “Đã một canh giờ trôi qua, hắn vẫn chưa đến sòng bạc Phụng Minh. Hơn nữa, tung tích của hắn… đã biến mất.”

Thời Yến hiểu rõ “hắn” trong miệng nàng là ai, lúc này cũng rơi vào trầm mặc.

Hiện tại thuộc hạ của Sở Lạc đã rải khắp khu chợ ngầm, toàn bộ tin tức ở nơi này đều nằm trong tay nàng.

Nhưng Việt Kim lại đột ngột biến mất.

Hắn tuyệt đối không thể đã chết, nếu không thì Sở Lạc sẽ không căng thẳng như vậy.

Vậy chỉ có thể là hắn đang cố ý ẩn mình, tránh né tất cả thuộc hạ của Quỷ Vương trong khu chợ ngầm.

Sở Lạc không thể xác định được vị trí của hắn, cũng đồng nghĩa với việc rất khó đoán được hành động tiếp theo.