Người Khác Tu Tiên Ta Tu Mệnh, Mệnh Nữ Chủ Cũng Không Cứng Bằng Ta

Chương 641: Niềm tin của Phù Du



Lúc chạng vạng, Sở Lạc đứng ngoài nhà, nhìn vào bên trong qua cửa sổ.

Tình trạng của Thanh Bá vẫn nguy kịch, Đới Sam ngồi bên cạnh không rời nửa bước.

Đến giờ nàng vẫn không hiểu vì sao Thanh Bá lại bất ngờ xuất hiện để đỡ thay nàng một chưởng chí mạng. Nhưng khi ông bị đánh trở lại nguyên hình, m.á.u me đầm đìa, lại khiến nàng có một cảm giác vô cùng quen thuộc.

Vì thế, nàng nhất định phải đợi ông tỉnh lại, để hỏi cho rõ lý do.

Đúng lúc Sở Lạc còn đang lưỡng lự không biết có nên vào xem không, thì một con phù du bay chậm chạp dừng lại trên vai nàng.

Lại đến nữa… Nó chắc chắn biết chuyện xảy ra hôm nay.

Sở Lạc cũng quay sang nhìn con phù du trên vai mình.

Phù du sống ngày  chiều chết, nàng có thể cảm nhận được con phù du này đang hấp hối.

Nhưng sức mạnh của Phù Du Quỷ Cảnh lại không biến mất theo, ngày hôm sau nó sẽ xuất hiện trên một con phù du mới. Điều đó có nghĩa là, đến ban đêm, sức mạnh ấy không thể bị bắt giữ hay giới hạn.

“Haizz…” Sở Lạc khẽ thở dài.

Con phù du c.h.ế.t trên vai nàng, nhưng liền sau đó, một phong thư xuất hiện trong tay Sở Lạc.

“Không thể đánh bại thì đừng đánh, chẳng lẽ không còn cách nào khác?”

Đây là câu hỏi mà sức mạnh của Phù Du gửi đến nàng.

Sở Lạc không ngờ, ban đầu nàng còn lo lắng chuyện giả mạo Thiên Đạo nổi giận hôm nay sẽ khiến Phù Du nghi ngờ, nhưng không ngờ ngược lại, nó càng tin tưởng nàng hơn.

“Vậy còn phải xem mục đích của chúng ta là gì. Nếu mục tiêu ban đầu là đánh bại kẻ không thể đánh bại đó, thì đúng là khó giải quyết.”

Chữ trên giấy liền biến hóa, sắp xếp lại thành một dòng mới:

“Đuổi bọn chúng đi.”

“Bọn chúng?” Sở Lạc hỏi: “Ý ngươi là, ‘kẻ không thể đánh bại’ không chỉ có một?”

“Hai người.”

“Vậy thì đuổi từng người một.”

“Trước tiên là đuổi ả đàn bà điên kia, ả đã đuổi đến Hải Thành rồi. Có ả ở đây ta rất khó hành động, thậm chí phải ra lệnh cho toàn bộ tín đồ rút khỏi Hải Thành.”

Thấy được dòng chữ này, ánh mắt Sở Lạc lóe sáng.

Đàn bà điên đã đuổi tới Hải Thành? Chẳng lẽ là sư tôn?

Phù Du e ngại sư tôn  nếu bị sư tôn bắt kịp, nó căn bản không còn sức  trông chừng từng ngóc ngách trong Phù Du Thiên Địa nữa. Có lẽ trong lúc như vậy, mình có thể tạm thời khôi phục thân phận Sở Lạc để hành động gì đó.

Hơn nữa, nàng cũng nhận ra: Phù Du gọi đám sinh linh kia là “tín đồ”  rất giống cách gọi “quỷ vương” trong sòng bạc ngầm.

Xem ra, việc hôm đó mình trở thành Quỷ Vương trong sòng bạc, thật sự là sự sắp đặt của Phù Du, là nó đang tìm cho mình một mưu sĩ đáng tin cậy.

Thân phận Cam Đông này, nàng hiện giờ cũng không thể từ bỏ.

“Ta vẫn chưa phát hiện có người phụ nữ điên nào xuất hiện ở Hải Thành. Nàng ta có đặc điểm gì không?”

“Áo đỏ, tóc trắng, mắt đỏ. Nàng sở hữu một loại năng lực kỳ quái, đôi mắt có thể nhìn thấu thân thể thật của ta. Ngươi đuổi nàng đi thì buổi tụ hội mới có thể tiếp tục, ta mới có thể ở lại Hải Thành.”

Fl Cá Bống Kho Tiêu trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Nhìn thấu chân thân… Nghe giống với năng lực của mặt nạ Tham Lang trong sòng bạc ngầm. Nếu còn ở đó, ta có thể dùng đôi mắt của Hồ Điệp để đối phó, nhưng dù sao cũng đã rời khỏi nơi đó rồi.”

“Ta có thể đóng cửa sòng bạc, chuyển năng lực đó sang cho ngươi. Ngươi có cách đối phó với nàng không?”

Thấy dòng chữ “đóng cửa sòng bạc”, Sở Lạc thoáng ngạc nhiên, rồi lập tức hiểu ra.

Có lẽ sự tồn tại của sòng bạc ngầm chính là để chọn ra một “quỷ vương” khiến Phù Du hài lòng. Và không nghi ngờ gì  người đó chính là mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Sở Lạc khẽ mỉm cười, những nỗ lực suốt thời gian qua của nàng quả thật không uổng phí, Phù Du đã ngày càng tin tưởng nàng.

“Nếu để vận hành sòng bạc cần tiêu hao rất nhiều sức mạnh, thì ta nghĩ nên rút nguồn lực đó ra.”

Dù mỗi ngày nơi đó có c.h.ế.t hàng nghìn người, cho dù toàn là những kẻ vì lòng tham mà tự chuốc lấy — Sở Lạc vẫn cảm thấy nghẹt thở.

“Nhưng, nếu mục tiêu ban đầu là đuổi người đi, thì chúng ta cũng không cần phải đối đầu trực diện với nàng ta. Chẳng lẽ nàng không có điểm yếu nào khác?”

“Trí nhớ. Nàng thường xuyên quên mình đang định làm gì. Nhưng hai ngày nay, mục tiêu của nàng rất rõ ràng.”

Chốc lát sau, trên tờ giấy trắng lại hiện thêm dòng chữ mới.

"Nàng ta đó còn có một nữ đồ đệ, nhưng đã biến mất rồi."

"Biến mất?" Sở Lạc nhướng mày.

"Ta lúc đó đang giao chiến với ả, không thể phân tâm theo dõi bên kia. Chỉ biết là cô ta bị nước cuốn đi, nhưng sau đó cả hồ nước kia khô cạn, toàn bộ sinh linh trong hồ đều biến mất, kể cả cô ta cũng không thấy đâu nữa, hoàn toàn không lần ra được."

"Con điên đó rất nghe lời nữ đồ đệ ấy, nhưng dùng người giả mạo để thay thế thì không được, ả ta chỉ liếc mắt đã nhìn thấu."

"Nếu chỉ là để dẫn ả rời đi," Sở Lạc nói, "thì cũng không cần ai đóng giả nữ đồ đệ ấy. Có lẽ... chỉ cần một bức họa."

Lời vừa dứt, nét mực trên giấy trắng lập tức tan biến, ngay sau đó, một bức họa chân dung nữ tử áo đỏ hiện ra rõ ràng trên mặt giấy.

Chính là Sở Lạc.



Hôm sau, khắp các ngõ ngách trong thành Lý An đều dán đầy lệnh truy nã Sở Lạc.

Còn ở Hải thành, đúng lúc có một cơn gió thổi qua mang theo một tờ lệnh truy nã, rơi ngay trước mặt Kim Tịch Ninh.

Nàng giơ tay, lệnh truy nã liền bay vào tay.

Xem qua một lượt, nàng liếc nhìn Ứng Ly Hoài đang đi bên cạnh.

"Thành Lý An đi đường nào?"

Ứng Ly Hoài cũng thấy lệnh truy nã trong tay nàng,  đoán được đây là chiêu trò của Phù Du để dẫn dụ Kim Tịch Ninh rời khỏi nơi này, nhưng hắn cũng không nói gì thêm, chỉ thuận theo mà chỉ đường.

Dù sao thì dạo gần đây trong Hải thành đang chuẩn bị nghị sự trọng đại, Kim Tịch Ninh không có mặt ở đây là tốt nhất.

Cùng lúc đó, bên bờ biển, Sở Lạc đang cầm một tờ giấy trắng nhìn chăm chú.

Trên giấy chỉ có duy nhất một chữ: Tốt.

Đây là tín hiệu từ Phù Du  kế sách đã thành công, sư tôn đã rời đi.

Giờ nàng vẫn chưa thể gặp lại sư tôn, niềm tin của Phù Du dành cho nàng... vẫn còn cần bồi dưỡng thêm một chút nữa.

Sở Lạc khẽ cười, đặt tờ giấy trắng sang một bên, nhìn nó tự động bắt lửa cháy.

Lúc này, trong yến tiệc, tất cả yêu tộc đều đang len lén đưa mắt nhìn về phía Sở Lạc.

Giờ còn ai không biết tờ giấy trắng kia có ý nghĩa gì chứ? Vị "nhàn nhân" từ Nghĩa Trang Bình Ninh này vừa nãy rõ ràng là đang đàm thoại riêng với Thiên Đạo! Địa vị của nàng giờ không còn ai dám nghi ngờ!

Một đám yêu tộc xôn xao, muốn tới làm quen nịnh bợ.

Thế nhưng trong yến tiệc hôm nay, Sở Lạc chỉ lộ mặt một lát rồi rời đi, hoàn toàn không cho họ cơ hội tiếp cận.

Chuyện xảy ra hôm qua đã đủ gây chấn động, hôm nay Lận Cừu không đến, Thanh Bá của Nghĩa Trang Bình Ninh cũng không đến, Đới Sam và Thời Yến cũng đều không có mặt.

Sở Lạc đến chỉ để xác nhận thái độ của Công Nghi và Bạch Mai, thấy hai yêu kia đã bắt đầu đứng ra đưa ra quyết định, nàng liền biết, màn thị uy ngày hôm qua của mình không uổng phí.

Có kẻ chia sẻ bớt quyền lực của Lận Cừu, cũng tránh được cảnh hắn lại gây chuyện sau khi hồi phục.