Người Vốn Phong Lưu

Chương 328: Người Vốn Phong Lưu



Không làm sao được, Trần gia Đại tẩu đành phải đi tìm trượng phu nhà mình, nhưng Trần gia Đại huynh kia là hủ nho, xưa nay tuy rằng đối với ả khúm núm, nhưng vừa liên quan đến chuyện Trần Dung, hắn liền nói thẳng, đã cùng muội tử cắt đứt quan hệ, ả không thể không có mặt mũi như thế. Có một lần ả ra lệnh hai huynh đệ ép buộc lôi hắn đi, nhưng trượng phu vô dụng của ả chỉ nhẹ nhàng gọi hai tiếng, thấy người ở bên trong không để ý tới thì quay đầu rời đi, ả muốn đuổi cũng đuổi không kịp.

Tuy rằng Trần gia Đại tẩu thầm hận trong lòng, nhưng lại không thể không kính nể, có một ngày, ả chẳng những nhìn thấy xe ngựa của Hoàn phủ ra vào, thậm chí, ả còn thấy được xe ngựa của bổn gia họ Trần.

Thấy bổn gia họ Trần đến, Trần gia Đại tẩu lui về phía sau một bước, dựa vào tường đá trong ngõ nhỏ, một đôi mắt lấp lánh mở to nhìn về phía đó.

Ở cửa viện, nữ lang kia bộ dạng tao mị, mặc quần áo màu nhạt viền xanh da trời, chân đi guốc gỗ, tóc búi gọn, trên búi tóc có gắn trân châu to bằng đầu ngón tay khẽ đung đưa làm người ta lóa mắt.

Mê Truyện Dịch

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -

Nàng đang chào đón ba chiếc xe ngựa, sau khi thi lễ, ba người vừa thấy cũng biết là quý nhân không thể đắc tội đi xuống.

Nhìn cảnh tượng náo nhiệt người người đi vào bên trong, Trần gia Đại tẩu nuốt một chút nước miếng: “Quả nhiên là vậy.” Mới nói đến đây, ả hung hăng khẽ nói: “Nàng cố ý nói với ta như thế, sao huynh muội vừa mới gặp mặt, nàng ta đã đoạn tuyệt quan hệ huynh muội rồi, hóa ra nàng là sợ chúng ta dính phúc của nàng ta mà.” Ả nhổ một ngụm đờm xuống đất, mắng: “Ta khinh, huynh trưởng nàng ta thấy nàng ta, nước mắt cũng không biết chảy mấy dòng, Đại tẩu như ta ngay cả gà mái già nhà mình cũng đem ra …… Đây thật sự là kẻ vong ân phụ nghĩa, còn không bằng súc sinh.”

Mắng đến đây, Trần gia Đại tẩu quay đầu trừng mắt nhìn A Như và một tỳ nữ trốn ở trong góc, thấp giọng kêu lên: “Các ngươi đi lên, đi nói với đám quý nhân này, vạch trần rõ mọi chuyện ra.” Nói tới đây, ả ngẫm nghĩ rồi lại lắc đầu.

Trần gia Đại tẩu tiến lên một bước, thân mật cầm tay A Như, trong khi nàng ta đang sợ run rẩy, Trần gia Đại tẩu đầu tiên là trừng mắt nhìn một cái, rồi lại vội vàng cười nói: “Ngươi đi lén lút gặp người kia, nhớ kỹ trước tiên là nói lời dễ nghe, nếu nàng vẫn không chịu gặp, ngươi liền nói cho nàng biết, ngươi sẽ khiến nàng ta mất mặt ở trước đám quý nhân, đi đi.”