Vạt áo bị xé, gió lạnh thổi vào phần n.g.ự.c lõa lồ. Mặt Trần Dung trắng bệch, không dám tin trừng mắt nhìn Mộ Dung Khác, lại cúi đầu, nhìn về phía áo lót hồng nhạt lộ ra bên trong của mình.
Rõ ràng trên mặt nam nhân này không có sắc dục, trong lúc này đại quân sắp xuất phát, gã lại xé rách quần áo của mình, gã muốn làm cái gì?
Trong khi Trần Dung đang suy nghĩ, Mộ Dung Khác lại kéo búi tóc của nàng xuống, động tác của gã thô lỗ, khiến da đầu Trần Dung đau nhức, nước mắt đều ứa ra.
Kéo tóc rối, gã cúi đầu, cẩn thận đánh giá Trần Dung.
Nhìn ngắm vài lần, gã lại vươn hai tay, kéo vạt áo Trần Dung mở rộng sang hai bên.
“Roẹt roẹt –” Tiếng xé vải lại vang lên.
Khi Mộ Dung Khác vừa lòng ngừng tay lại, Trần Dung đã lộ nửa thân ngọc, khuôn n.g.ự.c như ẩn như hiện, mà lớp áo đỏ bên ngoài đã bị xé rơi xuống hẳn bên dưới khuôn ngực, trung y màu trắng bị xé rách te tua, vài mảnh vải phất phơ trong gió, áo lót hồng nhạt cũng bị kéo xuống, lộ ra non nửa b* ng*c.
Mộ Dung Khác lui ra phía sau một bước, lại đánh giá Trần Dung. Một hồi lâu, gã gật đầu, nói: “Được rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn -
Sau khi thốt ra hai chữ này, gã ra lệnh: “Chuẩn bị ngựa, xuất phát.”
Đi nhanh ra phía ngoài được hai bước, gã dừng bước chân, quay đầu nhìn Trần Dung chăm chú, trầm giọng quát: “Theo sát một chút.”
Tất nhiên Trần Dung sẽ theo sát ngay sau, nàng không cần soi gương cũng biết bộ dạng hiện tại của bản thân giống như bị chà đạp, bị nam nhân hung hăng yêu thương. Nếu không theo sát gã, nói không chừng có người Hồ nào nổi thú tính sẽ đoạt nàng đi mất.
Nàng hơi nhếch môi, hai tay phí công kéo nhanh vạt áo, vội vàng đuổi kịp Mộ Dung Khác. Nàng rất muốn chỉ trích Mộ Dung Khác không giữ tín nghĩa, muốn nói nói gì đó để gã cho phép mình khoác thêm áo ngoài. Nhưng thời gian cấp bách, mà người này rõ ràng đã có chủ định.
Thương lượng với hổ vốn là chuyện hung hiểm, nàng chỉ có thể tự tìm kiếm cơ hội.
Mê Truyện Dịch
Hai người vừa đi ra, mấy chục ánh mắt đang hừng hực nhất thời càng thêm nóng cháy. Trong ánh mắt mở to không hề chớp lấy một cái của chúng tướng, Mộ Dung Khác xoay người lên ngựa, mà Trần Dung cũng được đưa cho một con ngựa.
Trần Dung đành phải buông vạt áo, xoay người lên ngựa. Ngay khi nàng vừa thả hai tay ra, tiếng nuốt nước miếng ừng ực cùng với tiếng hít thở dồn dập đồng thời vang lên.
Trần Dung không chớp mắt nhìn về phía trước, một tay cầm dây cương, một tay kia kéo lại xiêm y.