Sau khi xử lý xong đống lộn xộn của Trần Húc, tôi quay lại công ty.
Lúc này, Hứa Ninh, chị họ của Phùng Vũ, cũng là kế toán trưởng của công ty, chủ động nộp đơn xin từ chức.
Tôi cười, nhận lấy lá đơn từ tay cô ta:
"Muốn nghỉ việc cũng được, nhưng trước tiên cô phải khai rõ việc làm giả sổ sách, chuyển tài sản trái phép.
"Nếu không, tôi e là cô khó tránh khỏi ngồi tù đấy."
Hứa Ninh hoảng hốt:
"Nhưng là do Trần tổng ép tôi làm!"
"Nếu anh ta bảo cô g.i.ế.c người, cô cũng làm sao?
"Người lớn cả rồi, phải có trách nhiệm với hành vi của mình."
Dưới sức ép của tôi, cuối cùng Hứa Ninh chấp nhận làm chứng, thừa nhận mọi hành vi phạm pháp đều do Trần Húc ép buộc.
Chúng tôi cầm theo toàn bộ hồ sơ, khởi kiện Từ Nhược Mộng và Phùng Vũ ra tòa.
Phùng Vũ sau khi bị cảnh sát tạm giữ đã được gia đình bảo lãnh, còn anh trai cô ta, Phùng Kiến, đang chờ phán quyết vì tội cố ý gây thương tích.
Một hôm, Phùng Vũ chủ động đến công ty tìm tôi, trả lại toàn bộ đồ xa xỉ mà Trần Húc đã mua cho cô ta.
Số tiền đã tiêu, cô ta cũng bù lại bằng giá trị tương đương.
Từ Nhược Mộng thì khác, ban đầu cô ta cứng rắn không chịu trả tiền, nói rằng số tiền đó là Trần Húc bồi thường cho cô ta.
Tôi dẫn theo luật sư của công ty đến gặp cô ta.
"Tôi đã mang thai con của anh ấy, đây là khoản bồi thường chính đáng."
Tôi bật cười, hỏi lại:
"Con cô đâu?
"Làm sao chứng minh được đó là con của Trần Húc?
"Cô có bằng chứng nào không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
"Trước tiên, cô phải cung cấp kết quả xét nghiệm ADN, chứng minh cái thai là của anh ta.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
"Còn nữa, toàn bộ cuộc trò chuyện của chúng ta vừa rồi tôi đã ghi âm.
"Nếu cô không phiền, tôi có thể gửi đoạn ghi âm này lên trang cá nhân của Trần Húc, hoặc gửi vào nhóm bạn học của các người.
"Biết đâu, tôi còn có thể dán thông báo ngay trước trường học của ba mẹ cô nữa."
Tôi đã tìm hiểu rất kỹ nhật ký và các bài đăng trên mạng xã hội của Trần Húc.
Anh ta thầm yêu Từ Nhược Mộng từ thời cấp ba, nhưng vì ba mẹ cô ta là giáo viên, còn anh ta chỉ là con nhà nông, nên anh ta luôn tự ti, không dám thổ lộ.
Càng không có được, anh ta càng ghi nhớ trong lòng.
Sau này, mỗi người có cuộc sống riêng, Trần Húc tìm được Phùng Vũ – một cô gái trẻ trung xinh đẹp, có gương mặt giống hệt Từ Nhược Mộng.
Nhưng rồi một buổi họp lớp lại khiến giấc mộng thanh xuân của anh ta thành hiện thực.
Bây giờ, khoảng cách giữa hai người không còn xa nữa.
Từ Nhược Mộng ly hôn, trở thành một phụ nữ bình thường, còn Trần Húc đã có một công ty riêng, trở thành một doanh nhân thành đạt.
Hai người gặp lại, rồi lập tức lao vào nhau như lửa gặp rơm.
Nghe tôi dọa sẽ tung tin ra ngoài, cuối cùng Từ Nhược Mộng cũng chịu thua.
Cô ta chuyển trả toàn bộ số tiền mà Trần Húc đã cho, trả lại cả những món đồ xa xỉ anh ta mua.
Vài tháng sau, Phùng Kiến bị kết án 15 năm tù.
Còn về chuyện tranh chấp giữa Phùng Vũ và Từ Nhược Mộng, tôi nghe nói họ đang kiện nhau, nhưng chuyện này không còn liên quan đến tôi nữa.
Ban đầu, tôi chỉ muốn thử lòng Trần Húc, xem anh ta có còn đáng tin hay không.
Anh ta đã ngoại tình một lần, tôi cũng không ngại nếu anh ta làm thêm lần nữa, vì tình cảm của tôi dành cho anh ta đã hoàn toàn cạn kiệt.
Nhưng tôi không ngờ mọi chuyện lại diễn ra nhanh hơn tưởng tượng.
Tôi còn chưa kịp ra tay, Phùng Vũ và Từ Nhược Mộng đã tự mình đấu đá đến mức cả hai cùng thân bại danh liệt.