Không ngờ hai hôm sau, Lưu Hồng Mai và Lý Lưu Trụ lại cãi nhau.
Con dâu gọi điện thoại tới, khóc lóc không ngừng trong điện thoại, khiến Lưu Đại Ngân phải vội vàng bỏ hết công việc trong tay, lái xe về với Lý Tam Thuận.
Con dâu ngồi một đầu sô pha, con trai ngồi một đầu khác, hai người đều cúi mặt.
Con dâu cúi mặt lau nước mắt, nhìn thấy Lưu Đại Ngân với Lý Tam Thuận tới thì hít hít mũi, nước mắt rơi xuống càng nhiều hơn.
Lưu Đại Ngân vào nhà, ngồi xuống, hỏi: “Lại có chuyện gì thế? Lưu Trụ, con lại chọc giận Hồng Mai à?”
Lý Lưu Trụ ngẩng đầu, hai mắt cũng đỏ: “Cha, mẹ, con không biết vì sao Hồng Mai lại tức giận, con giặt quần áo xong cô ấy bắt đầu nổi cáu, con cũng không biết tại sao.”
“Tại sao ư, còn tại sao nữa, em đã nói bao nhiều lần rồi, quần áo phải giặt bằng tay, không được dùng máy giặt để giặt, nhưng anh vẫn dùng máy giặt, bao nhiêu vi khuẩn bám trên đó?”
Lý Lưu Trụ: “Nhưng anh giặt bằng tay mà.”
“Quần áo đều đặt chung một cái chậu, sao lại cái giặt bằng tay cái giặt bằng máy được?”
“Anh chuẩn bị đi phơi nên mới bỏ chung một chậu thôi.”
Đã gỡ bỏ hiểu lầm, Lưu Hồng Mai lau sạch nước mắt trên mặt, không khóc nữa, nói: “Lưu Trụ, em xin lỗi, lần này do em chưa nghe anh nói rõ đã nổi cáu với anh, hay là anh mắng lại em đi.”
Lưu Đại Ngân ở bên cạnh vội vàng nói: “Mắng lại cái gì, phụ nữ có thai tâm trạng không ổn định là chuyện rất bình thường, hay là thế này nhé, Lưu Trụ, con dẫn Hồng Mai ra ngoài chơi cho khuây khoả đi.”
“Mẹ, không cần đâu.” Lưu Hồng Mai xua tay: “Lát nữa Lưu Trụ phải coi quán lẩu, con đi một mình là được rồi.”
“Sao có thể để con ra ngoài một mình? Cha mẹ đều không yên tâm.”
Lưu Hồng Mai lau khô nước mắt, lộ ra nụ cười: “Cha, mẹ, con về nhà mẹ đẻ con vài ngày, bà ấy ở nhà một mình cũng không có việc gì, con qua đó chơi với bà ấy.”
Cha của Lưu Hồng Mai đã qua đời năm trước rồi, anh trai chị dâu cũng đã dọn sang nhà mới, hiện tại trong nhà chỉ có một mình bà ngoại Lưu.
“Được rồi, nếu con muốn về nhà thì bảo Lưu Trụ đưa con qua đó.” Lưu Đại Ngân lại dặn dò con dâu: “Nhưng đừng ở bên chỗ mẹ con lâu quá, con sắp sinh rồi, nếu sinh bên đó một mình mẹ con sẽ không ứng phó nổi.”
“Con biết rồi, mẹ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Con dâu sắp sinh, Lưu Đại Ngân lại bận việc ở nhà máy, không thể về nhà hàng ngày chỉ có thể gọi điện thoại về hỏi han.
Mấy hôm sau, thấy con dâu vẫn ở lại nhà mẹ đẻ chưa về, Lưu Đại Ngân dặn dò con trai đi đón vợ, đừng để vợ mình ở mãi bên nhà mẹ đẻ như thế.
Ngày dự sinh của Lưu Hồng Mai đã qua hai ngày rồi, nhưng vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Hai vợ chồng bọn họ đã đến bệnh viện khám, bác sĩ nói không vấn đề gì, hai hôm nữa nếu vẫn chưa thấy động tĩnh thì đến bệnh viện khám lại là được.
Nhà họ Lưu chỉ có một mình bà ngoại Lưu ở nhà, nếu như Hồng Mai thật sự sinh ở bên đó, sinh ban ngày còn tốt, sinh buổi tối thì phải làm sao?
Giọng nói đầy bất đắc dĩ của Lý Lưu Trụ vang lên trong điện thoại: “Mẹ, ngày nào con cũng tới nhà họ Lưu hai lần, nhưng Hồng Mai thích ở bên đó, con nói thế nào cô ấy cũng không chịu quay về. Con cũng không có cách nào khác.”
Con dâu không muốn về, Lưu Đại Ngân cũng không tiện ép buộc, đành dặn dò con trai qua điện thoại: “Nếu Hồng Mai không muốn về, hay là con cũng dứt khoát qua bên đó ở mấy ngày đi, đưa bọn nhỏ đến nhà máy cho mẹ.”
“Mẹ, con đã nói với Hồng Mai rồi, nhưng Hồng Mai nói cô ấy vẫn chưa có cảm giác gì, không cần con ngày đêm túc trực ở nhà họ Lưu.”
Con dâu không muốn, Lưu Đại Ngân cũng không tiện miễn cưỡng, nói: “Vậy con nhớ thường xuyên qua bên đó nhé, nhớ hỏi thăm tình hình của Hồng Mai nhiều vào.”
“Mẹ, con biết rồi.”
Hiện tại người trẻ tuổi đều không thích bị cha mẹ quản quá nhiều, con dâu đã muốn ở lại nhà mẹ đẻ, Lưu Đại Ngân cũng không tiện cưỡng ép, chỉ có thể mua một đống đồ ăn, đồ dùng, tranh thủ thời gian buổi tối đến thăm con dâu.
Mấy ngày sau, giữa lúc nửa đêm Lưu Đại Ngân nhận được một cuộc điện thoại: “Mẹ, Hồng Mai sinh rồi, mẹ mau tới nhà họ Lưu đi, Hồng Mai sinh con ở nhà.”
Nghe con trai nói mấy câu Lưu Đại Ngân lập tức tỉnh hẳn, Lý Tam Thuận cũng dậy rồi, hai người mau chóng mặc quần áo vào rồi lái xe đến nhà họ Lưu.
Cửa nhà họ Lưu mở rộng, trong sân trong nhà đều sáng đèn, hai vợ chồng vội chạy vào phòng, con trai Lý Lưu Trụ đang chờ ngoài phòng khách.
Chưa đứng vững chân Lưu Đại Ngân đã nôn nóng hỏi: “Lưu Trụ, sao lại thế này? Sao Hồng Mai lại sinh ở nhà?”
Lý Lưu Trụ nói: “Mẹ, bên này không có điện thoại, khi hàng xóm tới gọi con, con chạy đến nơi thì Hồng Mai đã sinh xong rồi. Bây giờ mẹ vợ đang thu dọn bên trong giúp Hồng Mai, con không tiện vào trong đó.”
Lưu Đại Ngân không kịp nghĩ nhiều, vội hỏi qua rèm cửa: “Thông gia, tôi vào được không?”
Bà ngoại Lưu trả lời rất nhanh: “Bà thông gia đừng vào vội, tối sắp thu dọn xong cho Hồng Mai rồi, bà vào chắc chắn hơi lạnh sẽ vào theo, cứ chờ thêm lát nữa rồi vào.”
Vân Chi
Bà ngoại Lưu không cho vào, Lưu Đại Ngân cũng không tiện vào trong đó, đành đứng ngoài hỏi: “Hồng Mai thế nào rồi? Thu dọn xong chúng ta lập tức tới bệnh viện.”