Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 361: Pháo Hôi trong truyện báo thù (5)



Khi Lưu Đại Ngân về đến nhà, Khai Ngọc, Khai Duyệt đã tan học, Lý Tam Thuận đang chơi với hai đứa nhỏ.

“Khai Ngọc, Khai Duyệt tan học rồi à, để bà nội thơm cái nào.”

Hiện tại Khai Ngọc, Khai Duyệt đang sống với con trai, nhưng gần như ngày nào cũng chạy qua chỗ Lưu Đại Ngân chơi.

Hiện tại Khai Lâm cũng là học sinh trung học rồi, phải nửa tháng mới được về nhà một lần.

Thành tích học của cậu ấy không phải quá tốt, sợ là sẽ không thi đỗ được đại học, ý của Lý Lưu Trụ là cho cậu ấy đi nhập ngũ vài năm, để cậu ấy rèn luyện trong quân đội.

Người nhà đều cảm thấy con đường này không tồi, bản thân Khai Lâm cũng đồng ý, chỉ chờ đến thời điểm kêu gọi nhập ngũ sang năm là đưa cậu ấy đi nhập ngũ.

Lưu Đại Ngân bỏ táo ra khỏi túi, rửa sạch rồi bưng lên bàn, dặn dò hai đứa trẻ: “Mỗi đứa chỉ được ăn mấy quả thôi, không được ăn quá nhiều.”

Táo nhà họ Doãn thật sự rất ngon, vừa giòn vừa ngọt. Sau khi bọn nhỏ ăn vài quả, Lưu Đại Ngân lập tức cất đĩa táo đi. Tuy rằng táo này rất ngon, nhưng mà ăn nhiều sẽ khó chịu.

Hôm sau là thứ bảy, Khai Ngọc Khai Duyệt không phải đi học, bà ấy sẽ đưa bọn trẻ đi mua táo, để xem Doãn Đinh sẽ phản ứng thế nào.

“Khai Ngọc Khai Duyệt, mai bà dẫn các cháu đi chơi được không?”

“Bà nội, đi đâu chơi thế?”

Vân Chi

“Xuống nông thôn, dẫn các cháu đi hái táo.”

“Được ạ.”

Cứ có ăn có chơi là bọn trẻ vui mừng, Lưu Đại Ngân đã tính toán sẵn trong lòng, ngày mai bà ấy sẽ mang thêm vài người nữa, nhất định phải tìm hiểu rõ Doãn Đinh kia định làm gì, rốt cuộc cậu ta có phải người trọng sinh hay không, rốt cuộc cậu ta có tiếp tục gây bất lợi cho người nhà mình hay không…

Nếu Doãn Đinh này trọng sinh thật, khả năng chuyện này không dễ giải quyết.

Vốn dĩ Lưu Đại Ngân dự tính, đợi khi Doãn Thành Tài tự sát trên công trường nhà mình, bà ấy sẽ lấy video giám sát và bệnh án của anh ta ra, để tất cả mọi người đều biết vì lừa tiền bồi thường Doãn Thành Tài mới gây ra chuyện như vậy.

Bà ấy nhớ rõ trên quyển sách kia viết, sau khi Doãn Đinh biết cái c.h.ế.t của cha mình là do tự sát, vốn dĩ cậu ta có thể chạy trốn nhưng cậu ta lại không chạy trốn mà tự sát ở nhà, việc cuối cùng cậu ta nghĩ đến trước khi c.h.ế.t chính là, nếu có thể trọng sinh, nhất định cậu ta phải nói với cô bé mình g.i.ế.c một câu xin lỗi.

Như vậy xem ra, Doãn Đinh vẫn chưa đến mức hết thuốc chữa, bây giờ Lưu Đại Ngân đưa Khai Duyệt tới trước mặt cậu ta, không biết cậu ta sẽ làm thế nào nhỉ?

Nếu cậu ta không gây nguy hại cho người nhà họ Lý thì tốt, nếu cậu ta có ý đồ xấu… Lưu Đại Ngân thề, sẽ không tha cho cậu ta.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Thật ra Lưu Đại Ngân đã từng nghĩ, hay là trực tiếp đuổi việc Doãn Thành Tài, giải quyết chuyện này từ gốc rễ. Nhưng căn cứ theo kinh nghiệm từ quyển truyện hình sự lần trước, làm như vậy khả năng sẽ không có kết quả như bà ấy mong muốn. Gặp chuyện phải giải quyết, không được trốn tránh.

Bà ấy có dự cảm, nếu bà ấy đuổi việc Doãn Thành Tài thật, thì khả năng anh ta vẫn sẽ chạy đến c.h.ế.t trên công trường của nhà bọn họ, lý do càng dễ nói hơn, vì bị sa thải nên sinh lòng bất mãn, thấy không còn đường sống nên mới chạy đến công trường tự sát.

Như vậy chẳng phải sẽ càng khó giải quyết sao?

Lưu Đại Ngân còn nghĩ hay là cho Doãn Thành Tài một khoản tiền, coi như của đi thay người, nhưng mà nhà bà ấy với nhà anh ta không thân cũng chẳng quen, sao có thể biết Doãn Thành Tài đang bị bệnh? Phải biết rằng trong quyển sách kia viết hiện tại anh chị em và con trai anh ta vẫn chưa biết đâu.

Còn Doãn Đinh kia nữa, trong sách cậu ta chính là hung thủ g.i.ế.c hại Khai Duyệt, nhưng mà bây giờ cậu ta vẫn chưa làm gì, Lưu Đại Ngân không thể báo cảnh sát bắt cậu ta lại… Nói chung là khó giải quyết. Thôi cứ đợi sang ngày mai đưa Khai Duyệt Khai Ngọc tới nhà họ Doãn trước, xem rốt cuộc phản ứng của cha con bọn họ thế nào rồi tính sau.

Nếu như Doãn Đinh trọng sinh thật, khả năng chuyện này sẽ dễ giải quyết hơn chút. Hiện tại cha cậu ta vẫn chưa chết, cũng không có lý do kết thù với nhà họ Lý… Lưu Đại Ngân suy nghĩ rất nhiều, lăn qua lộn lại trên giường không ngủ được.

Lý Tam Thuận vẫn đang nhắm mắt, hỏi: “Đại Ngân, có phải bà lại nằm mơ không?”

“Mơ mộng cái gì, tôi vẫn chưa ngủ đâu, chưa ngủ thì mơ mộng gì chứ?”

Lý Tam Thuận xoay người lại, mặt đối diện với lưng Lưu Đại Ngân: “Đại Ngân, có phải bà lại nằm mơ thấy quyển sách khác không?”

Cơ thể Lưu Đại Ngân cứng đờ, một lúc lâu sau mới thở dài: “Ừ, tôi lại nằm mơ.”

Lưu Đại Ngân ngồi dậy, bật đèn bàn lên: “Tam Thuận, lần này tôi mơ một giấc mơ rất đáng sợ.”

Bà ấy kể lại từ đầu đến cuối quyển sách mình nhìn thấy cho chồng mình nghe.

Lý Tam Thuận lắp bắp: “Bà nói gì cơ? Khai Duyệt, Khai Duyệt sẽ bị người ta g.i.ế.c chết?”

Lưu Đại Ngân dựa lưng vào đầu giường, vẻ mặt vô cùng mỏi mệt: “Ừ, nhưng tôi đã chuẩn bị trước cả rồi, Doãn Thành Tài lại không tự sát nữa. Không chỉ như thế, hiện tại anh ta còn không tới công trường nhà chúng ta làm việc, cũng không biết vì sao lại như vậy nữa.”

Lý Tam Thuận nhíu chặt mày: “Việc này không dễ giải quyết. Chỉ cần ngày nào cha con nhà họ Doãn vẫn chưa phạm pháp, ngày đó chúng ta chưa thể báo cảnh sát bắt bọn họ lại. Bảo đối phó với Doãn Đinh trước, thì hiện tại chúng ta cũng không có lý do gì, cậu ta vẫn chưa làm gì cả.”

Lưu Đại Ngân cũng băn khoăn vì điều này. Thật ra với địa vị hiện tại của bà ấy, muốn thuê vài tên du côn đối phó với Doãn Đinh là chuyện dễ như trở bàn tay, nhưng bà ấy không muốn vượt qua giới hạn về đạo đức trong lòng.

Thương tổn một người vẫn chưa làm gì cả, Lưu Đại Ngân cảm thấy quá tội lỗi. Giống như Giang Văn Chung sau khi có thế lực thì lén lút huỷ hoại Khai Nguyên Khai Lâm vậy. Đều là phạm pháp.

Lưu Đại Ngân có cảm giác, bởi vì đám nhân vật chính trong sách sống lỗi, hãm hại người vô tội, nên bà ấy mới có thể mơ thấy trước nội dung cốt truyện, biết trước những điều gia đình mình sẽ gặp phải, từ đó có thể bảo vệ già trẻ trong nhà.

Nếu như bản thân bà ấy cũng sống lỗi, cũng vi phạm pháp luật, vậy thì chỉ sợ về sau bà ấy sẽ không bao giờ mơ thấy nữa, cũng sẽ không còn bàn tay vàng này.

“Bàn tay vàng” là cách gọi Lưu Đại Ngân học đươc từ trong “Sách”.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com