Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 379: Pháo Hôi trong truyện luân lý gia đình (15)



Vốn dĩ bà Hoằng đã chuẩn bị rất nhiều lời để nói tiếp, nhưng hiện tại đã bị câu nói này của Chu Xuân Yến chặn họng nói không ra lời rồi.

Một lúc lâu sau, bà ta mới nói: “Sinh viên đại học chính quy cũng không tệ rồi, sau khi Quốc Nguyên thi đỗ đại học, có rất nhiều cô gái trẻ tuổi trong thôn thương thầm nó đó.”

Nói với bạn gái của con trai mình câu này, không biết bà Hoằng có ý gì nhỉ?

Nhưng Chu Xuân Yến không hề để tâm đến lời bà ta nói, giọng vẫn rất thản nhiên: “Thật ạ? Còn có chuyện như vậy sao? Thế mà trước đây anh trai cháu với em họ cháu thi đỗ đại học, chẳng có ma nào thèm thương thầm bọn họ, toàn là đám trẻ con dùng ánh mắt sùng bái nhìn bọn họ thi, nói là muốn học tập bọn họ, cũng muốn thi đỗ đại học như bọn họ.”

“Hoá ra anh trai và em họ cháu cũng thi đỗ đại học à? Đang học đại học ở đâu thế?” Phải biết rằng trường đại học cũng có trường nọ trường kia đấy.

Lúc này dường như bà Hoằng với Chu Xuân Yến đang ganh đua với nhau vậy, bà ta rất muốn chứng minh con trai bà ta mới là người tốt ngàn dặm có một.

“Anh trai cháu học Đại học giao thông vận tải, em họ cháu thì học ở Thanh Mộc, nhưng mà em họ cháu chỉ học hai tháng đã xin thôi học rồi, khuyên thế nào cũng không chịu đi học tiếp, không còn cách bào khác gia đình cháu đành phải theo em ấy.”

“Như vậy sao được, đại học Thanh Mộc tốt như vậy sao nói bỏ là bỏ luôn chứ, làm vậy khác nào đang nổi loạn?” Nếu con bà ta nổi loạn như vậy, bà ta đã đánh gãy chân nó rồi.

“Sao lại là làm loạn chứ, gia đình cháu đã chuẩn bị sẵn cho em ấy con đường khác để đi rồi, không sợ em ấy đi nhầm đường đâu.” Chu Xuân Yến uống một ngụm cà phê, rất bình tĩnh nói.

Lời cô ấy nói cũng không sai, trước đây sở dĩ người nhà đồng ý cho Khai Nguyên thôi học là vì bọn họ đã chuẩn bị sẵn đường lui cho Khai Nguyên rồi. Nếu không xin được vào trường đại học ở bên Mỹ, thì Khai Nguyên sẽ về nước thi lại đại học. Với trí thông minh của Khai Nguyên, lại thi đỗ một trường đại học tốt khác hoàn toàn không thành vấn đề, gia đình bọn họ cũng đủ tài chính để ủng hộ cậu ấy, có lẽ đây cũng là một trong những nguyên nhân giúp Khai Nguyên có thể dứt khoát thôi học ở trường đại học Thanh Mộc, rồi sang Mỹ một mình.

Anh trai Chu Hữu Lợi tốt nghiệp đại học xong cũng sang Mỹ rồi, hiện tại đang học nâng cao ở một trường đại học không tồi bên đó.

Đề tài về sinh viên đại học kết thúc ở đây. Hoằng Quốc Nguyên không phải kẻ ngu, đã nhìn ra được thái độ của Chu Xuân Yến hôm nay không bình thường, anh ta muốn hỏi nhưng lại không biết hỏi từ đâu.

Vân Chi

Bà Hoằng liên tục mắc nghẹn ở chỗ Chu Xuân Yến, nên hơi mất hứng. Hừ! Vẫn chưa cưới về đã tỏ thái độ với người lớn trong nhà như vậy rồi, sau khi cưới còn kiêu ngạo thế nào chứ?

Cái tính này phải sửa lại mới được!

Chu Xuân Yến vẫn chưa gả tới nhà bọn họ, bà Hoằng không tiện dạy bảo quy củ, nhưng mà nơi này có sẵn một cô con dâu, bà ta có thể nói mỉa nói móc, chỉ cây dâu mắng cây hoè.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

“Đậu Tử, lần sau đừng gọi cái cà phê này nữa, cà phê đắt như vậy, uống một ngụm là mất mấy hào rồi, chỉ có mấy đứa hoang phí mới uống thứ này thôi.”

Trương Hồng Đậu bị mẹ chồng mắng mặt đỏ bừng, nhưng cô ta có thể làm gì khác ngoài ngoan ngoãn gật đầu chứ.

Bà Hoằng đã dạy dỗ con dâu thì không có chuyện mới nói một hai câu đã xong việc rồi: “Đã kết hôn thì phải biết sinh sống, thứ gì không nên tiêu tiền thì đừng tiêu, tiền kiếm được không dễ dàng, phải tính toán tỉ mỉ, phải có tiền tích cóp.”

Bà Hoằng vừa nói vừa dùng khoé mắt liếc xem sắc mt của Chu Xuân Yến, thấy cô ấy gật gù ra vẻ tán đồng, tâm trạng mới tốt lên đôi chút.

Chưa kết hôn khó tránh khỏi tiêu xài hoang phí, nhưng mà chịu nghe ý kiến của người lớn, vậy thì chưa tính là quá tuỳ hứng.

“Xuân Yến, cháu thấy bác nói có đúng không?” Bà Hoằng hỏi.

Chu Xuân Yến lại gật đầu: “Bác gái, bác nói vô cùng đúng. Quốc Nguyên, anh nghe thấy lời bác gái nói chưa? Tiền không nên tiêu thì đừng tiêu, phải biết tích cóp. Mỗi khi có lương em đều tích cóp phần lớn, anh có tích cóp giống em không?”

Câu hỏi của cô ấy không khách sáo chút nào, mặt Hoằng Quốc Nguyên lập tức đỏ bừng lên: “Xuân Yến, hôm nay em làm sao vậy? Sao cứ nói mỉa nói móc nhau thế?”

Mẹ và em trai em dâu anh ta đều đang ở đây, Chu Xuân Yến hỏi vấn đề này là có ý gì chứ?

“Quốc Nguyên, chuyện tích cóp tiền là bác gái nói đến mà, em chỉ hỏi một câu thôi anh sốt ruột gì chứ.”

Chu Xuân Yến rất bình tĩnh, nhưng chính vì cô ấy bình tĩnh như vậy mới khiến Hoằng Quốc Nguyên không chịu nổi.

“Xuân Yến, rốt cuộc em có ý gì hả?”

Chu Xuân Yến buông cái thìa xuống, tò mò hỏi lại: “Có ý gì? Chẳng qua em chỉ hỏi lại anh một câu theo lời bác gái nói thôi, anh sốt ruột gì chứ? Bác gái, bác nói phải tích cóp tiền, vậy cháu hỏi Quốc Nguyên câu này cũng không quá đáng nhỉ? Hay là nhà bác có quy định, tích cóp tiền là việc của phụ nữ, còn đàn ông thì không phải tích cóp tiền, tiền của mình mình cứ tiêu?”

Giọng Chu Xuân Yến rất bình thản, nhưng câu hỏi lại rất sắc bén.

Hoằng Quốc Nguyên không trả lời được, nhưng mà bà Hoằng đã từng trải qua mưa gió, câu hỏi như vậy không làm khó được bà ta: “Xuân Yến, tiền có tích cóp được không, không quan trọng, quan trọng là tiêu tiền vào vệc gì. Cháu xem, ly cà phê này đắt như vậy, nhưng lại không thể dùng thay cơm, như vậy có vô dụng không? Tuy rằng Quốc Nguyên không tích cóp được tiền, nhưng tiền đều dùng vào việc quan trọng, dùng vào việc đúng đắn.”

Chu Xuân Yến nghe xong, ngạc nhiên là cô ấy lại gật đầu: “Bác gái, bác nói đúng.”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com