Nhưng cho dù bọn họ khó hiểu thế nào, thì Lý Quân Nhạc cũng không thể cho bọn họ câu trả lời chính xác, bởi chính anh ta cũng không biết vì sao Chủ Thần lại muốn anh ta làm Vua đầu bếp.
Trước kia anh ta cũng từng hỏi hệ thống, nhưng hệ thống lạnh lùng kiêu ngạo không chịu nói lý do. Bây giờ hệ thống đi rồi, ai biết được vì sao Chủ Thần muốn anh ta trở thành đầu bếp.
Sau khi thảo luận với nhau, các vị lãnh đạo quốc gia không cố chấp với chuyện Chủ Thần và hệ thống nữa, Lý Quân Nhạc đã nói như vậy, sợ có hỏi thêm nữa cũng không hỏi được gì.
Bây giờ, chuyện quan trọng nhất là hỏi Lý Quân Nhạc về tình hình thế giới và phương hướng phát triển của thế giới trước kia Lý Quân Nhạc sống.
Qua lời khai của Lý Quân Nhạc, có thể thấy thế giới ban đầu anh ta sống không khác thế giới này lắm. Tri thức của Lý Quân Nhạc có tác dụng tham khảo không nhỏ
Nhận được lệnh từ cấp trên, Lý Quân Nhạc lại bị thẩm vấn một phen, lần này trọng điểm không phải về hệ thống với Chủ Thần, mà về chuyện sẽ phát sinh ở thế giới tương lai.
…
Ngoài cháu trai út của nhà họ Tề ra, những người còn lại trong nhà họ Tề đều mất ngủ cả đêm.
Khi anh cả nhà họ Tề chạy về nhà, đúng lúc nhìn thấy cảnh em trai mình xuất hiện từ trong hư không, rõ ràng trước đó không hề có thứ gì, nhưng đột nhiên Tiểu Nhạc lại xuất hiện, cứ như ảo thuật vậy.
Người nhà họ Tề đều biết, đó không phải ảo thuật mà là Tiểu Nhạc biết ẩn thân. Nhất thời người nhà họ Tề đều không nói gì, cứ trơ mắt nhìn Tề Gia Nhạc bị mang đi.
Nhìn con trai bị cảnh sát bắt, mẹ Tề vừa nghĩ đến hình ảnh không thể tưởng tượng được ban nãy, vừa lo lắng sốt ruột, đã hôn mê bất tỉnh.
Chị dâu Tề bận chăm con không có mặt ở hiện trường, nên không thấy được cảnh tượng em chồng mình ẩn thân thất bại. Nghe chồng mình kể, cô ấy còn hỏi đi hỏi lại vài lần, các định chồng mình không đùa giỡn, cha mẹ chồng cũng nhìn thấy cảnh này… Môi chị dâu Tề run run, hỏi: “Anh nói xem, quân nhân tới bắt người còn mang theo số nước màu kia làm gì? Chẳng lẽ… Chẳng lẽ bọn họ đã biết Tiểu Nhạc có bản lĩnh như vậy từ trước? Nhưng Tiểu Nhạc sống cùng chúng ta từ nhỏ, nếu thằng bé thật sự có bản lĩnh như vậy, sao chúng ta lại không phát hiện ra nhỉ? Chúng ta đều là người thân ở bên cạnh Tiểu Nhạc sớm chiều còn khng phát hiện ra, sao quân nhân lại phát hiện ra được? Em càng nghĩ, càng cảm thấy chuyện này rất bất thường.”
Hai mắt anh Tề đỏ bừng, tay cầm một điếu thuốc: “Anh cũng cảm thấy chuyện này không thích hợp lắm. Em cẩn thận nhớ lại xem, khoảng thời gian này Tiểu Nhạc có điểm nào khác thường không?”
Chị dâu Tề ngẫm nghĩ cẩn thận, rồi nói: “Có điểm nào khác thường sao? Nhất thời em cũng không nghĩ ra được. Anh là anh trai ruột của Tiểu Nhạc, anh ở cùng thằng bé thời gian dài hơn em, anh nghĩ lại xem có điểm nào khác thường không?”
Anh Tề cúi đầu hút thuốc, cẩn thận nhớ lại hành vi của em trai mình trong khoảng thời gian này, đúng là có một vài điểm khác thường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -
Vân Chi
Từ nhỏ, vì sức khoẻ không được tốt, nên em út không thích ăn đồ ăn “khẩu vị nặng”. Anh nhớ rõ hai năm trước, anh từng dẫn em trai ra ngoài ăn cơm, các món ăn của nhà hàng kia đều cho thêm ớt, nên em trai chỉ ăn một miếng rồi không ăn nữa. Lúc ấy, anh còn hỏi vì sao không ăn nữa, Tiểu Nhạc trả lời, em ấy không thích ăn.
Bởi vì sức khoẻ của Tiểu Nhạc không được tốt, nên gần như đồ ăn trong nhà đều không thêm ớt cay vào. Nhưng từ khi Tiểu Nhạc khoẻ lại, muốn làm đầu bếp, lúc tập nấu ăn trong bếp em ấy thường xuyên cho thêm ớt cay vào các món ăn, còn rất thích ăn.
Ban đầu cha mẹ và anh đều từng khuyên Tiểu Nhạc, nói vừa mới khoẻ lại đừng ăn đồ ăn cay nóng, nhưng Tiểu Nhạc lại nói, em ấy thích ăn cay, nói đã khỏi hẳn rồi, ăn cay cũng không sao.
Rõ ràng trước đây em trai không hề thích ăn cay, sao sau khi khỏi bệnh lại thích ăn cay như vậy? Cứ như biến thành người khác rồi.
Cẩn thận nghĩ lại thì… Còn rất nhiều điểm không thích hợp.
Vì lý do sức khoẻ, từ nhỏ Tiểu Nhạc đã không thích vận động. Nhưng từ khi khoẻ lại, thi thoảng Tiểu Nhạc lại rủ con trai anh chi bóng rổ, con trai nói chú út chơi bóng rất giỏi, tỷ lệ ném vào rổ cực kỳ cao, cha của Tráng Tráng cũng khen chú út chơi bóng lợi hại.
Phải biết rằng, khi còn đi học cha của Tráng Tráng từng là đội trưởng đội bóng rổ của trường đó, chơi bóng rổ vô cùng giỏi, còn từng đoạt giải khi tham gia thi đấu nghi dư.
Được cha của Tráng Tráng khen chơi bóng rổ lợi hại, chứng tỏ phải có chút tài năng. Nhưng Tiểu Nhạc chưa từng chạm vào quả bóng rổ, sao có thể chơi giỏi?
Chẳng lẽ em trai anh có thiên phú dị bẩm.
Chị dâu Tề cũng nghĩ ra điểm bất thường, chị ấy nói: “Em nhớ có một lần khi Tiểu Nhạc ra ngoài về, em thuận miệng hỏi thằng bé đi đâu về thế, nó nói nó đi bơi về. Nhưng em nhớ rõ anh từng nói với em, sức khoẻ của Tiểu Nhạc không tốt, nên chưa từng tham gia tiết học thể dục lần nào, sao thằng bé lại biết bơi được nhỉ?”
Anh Tề lắc đầu: “Tiểu Nhạc không biết bơi đâu. Trong mấy năm chúng ta kết hôn, Tiểu Nhạc đi bộ còn phải đi thật chậm, sao có thể bơi lội.”
Hai vợ chồng càng nói, càng cảm thấy không thích hợp, bình thường thì không thấy gì, nhưng bây giờ nghĩ lại, hình như từ khi Tiểu Nhạc khỏi bệnh, trên người cậu ấy có rất nhiều điểm bất thường.
Hai vợ chồng càng nghĩ càng cảm thấy vớ vẩn, Tiểu Nhạc giống như đã đổi thành người khác vậy, mà tất cả đều phát sinh từ sau khi cậu ấy khỏi bệnh. Sao sức khoẻ tốt lên, con người lại thay đổi nhỉ?
Tất cả các bác sĩ đều nói, Tiểu Nhạc không thể sống được quá hai mươi, nhưng đột nhiên cậu ấy lại khỏi hẳn. Lúc ấy nhà họ Tề đều khóc vì mừng rỡ, cho rằng kỳ tích xuất hiện. Bọn họ không hề nghĩ, Tiểu Nhạc này có phải là Tiểu Nhạc của nhà mình không.
Miệng chị dâu Tề mấp máy vài lần, cuối cùng nói: “Anh nghĩ… Anh nghĩ Tiểu Nhạc này có phải Tiểu Nhạc nhà chúng ta không? Lẽ nào là… Lẽ nào là….”