Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 461: Pháo Hôi trong truyện xuyên sách (13)



Trở lại tỉnh thành Lưu Đại Ngân lại bắt đầu bận rộn với công việc. Khi bà ấy đi, bà ấy chưa dặn dò một tiếng, trong điện thoại đều là cuộc gọi của cấp dưới hỏi về công việc, lúc này trên bàn đã có một đống tài liệu đang chờ bà ấy xử lý.

Hiện tại, nhãn hiệu Mì ăn liền Lý Sư Phụ đã là nhãn hiệu rất nổi tiếng, có tất cả sáu nhà máy sản xuất trên cả nước, sản lượng hàng năm lên đến mười mấy tỷ.

Là nhãn hiệu mì ăn liền số một số hai trong cả nước.

Người gây dựng được doanh nghiệp lớn như vậy, còn có tuổi như Lưu Đại Ngân, đa phần đã bồi dưỡng người nối nghiệp từ lâu rồi, nhưng Lưu Đại Ngân lại không có con cháu tiếp nhận được vị trí của bà ấy.

Sau này ai sẽ quản lý mỳ ăn liền Lý Sư Phụ đây?

Lưu Đại Ngân đã suy nghĩ rất nhiều về vấn đề này, cuối cùng bà ấy quyết định nghe theo ý kiến của Khai Nguyên, giao công ty cho giám đốc thuê ngoài.

Muốn thuê giám đốc về quản lý công ty, đầu tiên phải đưa công ty lên sàn chứng khoán trước đã. Bà ấy cũng đã tham khảo ý kiến của rất nhiều người, rồi cẩn thận suy xét chuyện đưa công ty lên sàn, nói tóm lại trong chuyện này có lợi cũng có hại.

Nhưng tránh sao được, bất cứ chuyện gì cũng có tính hai mặt của nó, trên thế giới này không có chuyện gì là hoàn toàn tốt hoặc hoàn toàn xấu. Cũng giống như con người, dù là người tốt đến đâu vẫn sẽ có mặt âm u, dù là người xấu đến đâu thì vẫn có điểm tốt riêng.

Sau khi suy tính kỹ càng, Lưu Đại Ngân quyết định, đưa công ty lên sàn chứng khoán.

Đưa công ty lên sàn cần chuẩn bị rất nhiều thứ, Lưu Đại Ngân là tổng giám đốc, đương nhiên không thể tự mình làm tất cả, những việc nhỏ nhặt như điều tra thị trường gì đó đều có cấp dưới làm thay rồi.

Người già rồi sức khoẻ cũng không được như xưa, nhớ trước đây phải ra đồng làm việc, hơn bốn giờ sáng đã dậy rồi, cho dù làm việc mệt mỏi đến đâu, buổi tối ngủ một giấc là hôm sau đã khoẻ mạnh như bình thường rồi, không giống bây giờ, mới ngồi trên ghế một buổi sáng thôi đã đau eo rồi.

Haiz, người đã già, đã sắp không làm nổi rồi, phải mau chóng quy hoạch tương lai sau này của công ty mới được. Lần này bà ấy suy nghĩ rất nghiêm túc.

Thấy Lưu Đại Ngân bận rộn như vậy, Lý Tam Thuận vô cùng đau lòng, nên đã ôm đồm tất cả công việc trong nhà, cả chuyện cảm tạ thần linh vì chuyện của Khai Lâm cũng do một mình ông ấy lo liệu, Lưu Đại Ngân không cần bận lòng chút nào.

Sau khi khôi phục hoàn toàn, Khai Lâm về nhà tĩnh dưỡng một khoảng thời gian. Tuy rằng sức khoẻ khôi phục rất khá, nhìn qua không chịu ảnh hưởng gì lớn, nhưng dù sao cũng từng bị thương nghiêm trọng, không thích hợp làm bộ đội đặc chủng nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Khai Lâm không muốn xuất ngũ, cuối cùng đã quyết định trở thành huấn luyện viên huấn luyện bộ đội đặc chủng.

Quyết định này của cậu ấy được cả nhà ủng hộ, Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận giơ cả hai tay hai chân tán thành, bởi vốn dĩ đây chh là con đường Khai Lâm nên đi.

Lần này về nhà, Khai Lâm còn có chuyện khác, cậu ấy muốn giới thiệu bạn gái mình với mọi người.

Ở trong quân đội, cậu ấy đã quen một người bạn gái, cũng là quân nhân giống cậu ấy.

Vân Chi

Thái độ của Lưu Đại Ngân đối với chuyện yêu đương của bọn trẻ là, chỉ cần bọn trẻ tìm người có phẩm hạnh tốt, bà ấy với Lý Tam Thuận sẽ không can thiệp vào.

Bây giờ Khai Lâm muốn dẫn bạn gái về nhà giới thiệu, cả nhà đều rất vui mừng.

Khai Nguyên bỏ hết thời gian và tâm trí vào nghiên cứu, không hề có ý định tìm bạn gái, Lý Lưu Trụ cứ nhìn thấy Khai Nguyên là lại thở ngắn than dài, nhưng Khai Nguyên vẫn không d.a.o động.

Bây giờ Khai Lâm đưa bạn gái về nhà, Lý Lưu Trụ vui mừng không thôi, rất muốn mau chóng thúc đẩy đôi bên, để cha mẹ hai nhà gặp mặt rồi xác định hôn sự.

Bạn gái của Khai Lâm tên là Long Tĩnh Xu, là một cô gái để tóc ngắn hiên ngang, ánh mắt đầu tiên Lưu Đại Ngân đã thích cô bé này rồi.

Tuổi của Khai Lâm và Long Tĩnh Xu đều không còn nhỏ, hai người lại tình đầu ý hợp, cha mẹ hai bên cũng rất vừa lòng, rất nhanh đã định ra hôn sự rồi.

Theo ý của Lý Lưu Trụ, hôn lễ nhất định phải tổ chức linh đình, nhưng mà là Khai Lâm và Long Tĩnh Xu đều không muốn mở rộng, theo ý của bọn họ, chỉ mời người thân, bạn bè hai bên nhà đến chung vui là được, tổ chức quá lớn làm gì.

Lý Lưu Trụ không đồng ý: “Kết hôn là chuyện cả đời, cả đời chỉ có một lần như vậy, không tổ chức tử tế thì không hay lắm. Khai Lâm, con không muốn tổ chức linh đình, nhưng Tĩnh Xu thì sao? Cha nghe nói, con gái đều muốn có được một hôn lễ lãng mạn đấy. Con thương lượng lại với Tĩnh Xu xem, có muốn mở rộng hay không.”

“Cha, không mở rộng chính là ý của cả con và Tĩnh Xu.” Lý Khai Lâm lười nhác dựa vào ghế sô pha: “Cha, con với Tĩnh Xu đều là người không thích náo nhiệt, chúng con đều không muốn tổ chức hôn lễ linh đình, chúng ta mời bạn bè thân thích hai bên tới, cùng nhau ăn một bữa cơm, coi như cử hành hôn lễ rồi.”

Lý Lưu Trụ nhíu mày: “Tĩnh Xu cũng nghĩ vậy sao?”


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com