Nhật Ký Nghịch Tập Của Nữ Phụ Ác Độc

Chương 480: Pháo Hôi trong truyện ngược luyến tình thâm (18)



“Ngày mai chúng ta đi thăm Triệu Văn Bác đi, tôi nghĩ chắc là cậu ấy không sao đâu. Trong quyển sách kia viết rõ, nếu được cứu chữa sớm, Triệu Văn Bác sẽ không vấn đề gì.”

“Bà nói đúng, ngày mai chúng ta đi thăm cậu ấy. Chúng ta đã làm hết những gì chúng ta có thể làm rồi, còn lại phải nghe theo số mệnh.”

Nói xong, Lý Tam Thuận lại hỏi Lưu Đại Ngân: “Đại Ngân, hiện tại Triệu Thị phát triển thế nào? Có giống trong quyển sách kia viết, càng ngày càng lụi bại không?”

Đối với chuyện kinh doanh gì đó, Lý Tam Thuận dốt đặc cán mai, ngày thường ông ấy cũng không hay để ý đến tin tức tài chính, cho nên muốn biết Triệu Thị thế nào, ông ấy chỉ có thể hỏi Lưu Đại Ngân.

Lưu Đại Ngân thuận miệng nói: “Mấy năm nay Triệu Thị phát triển không thuận lợi lắm, nhưng so với kết cục phá sản trong sách viết đã khá hơn rất nhiều rồi.”

“Ai, Triệu Vệ Quốc coi như tự làm tự chịu đi, Đường Viễn có thể hãm hại con trai vì ích lợi, thì cũng có thể hãm hại Triệu thị vì ích lợi.”

Vân Chi

Lưu Đại Ngân gật đầu, đồng ý với cách nói của Lý Tam Thuận .

Trong quyển sách kia, người thắng sau cùng chính là Đường Viễn – Cha của Đường Hồng Vũ.

Khi theo đuổi lại vợ mình ở nửa sau cuốn sách Đường Hồng Vũ từng tự đ.â.m mình một nhát, Triệu Tiểu Nhã càng khỏi phải nói, đã chịu rất nhiều đau khổ, còn bị sảy mất một đứa con.

Hai nhân vật chính đều hơi thảm, nhân vật phụ thì càng khỏi phải nói. Triệu Vệ Quốc, mẹ Triệu, Triệu Văn Bác đều không có kết cục tốt, bạn gái cũ của Đường Hồng Vũ cũng bị anh ta đưa vào tù.

Còn nam8 nam7 gì đó vẫn luôn theo đuổi Triệu Tiểu Nhã cũng không nhận lại được gì, khi Triệu Tiểu Nhã cần đến thì bị tác giả xách ra giải quyết khó khăn cho cô ta, vừa tốn tiền vừa tốn sức còn chân tình, nhưng cuối cùng nhận lại được gì chứ? Có người đau lòng đi ra nước ngoài, có người mặt mày ảm đạm tham gia tiệc đầy tháng con trai của Triệu Tiểu Nhã và Đường Hồng Vũ, thề cả đời sẽ không cưới vợ, có người thảm nhất còn mất mạng vì đi tìm Triệu Tiểu Nhã, nhưng ngoài nhận được vài giọt nước mắt không đáng tiền của cô ta ra, thì không còn thứ gì khác.

Chỉ có Đường Viễn – Cha của Đường Hồng Vũ là không hao tổn gì, còn cướp được Triệu Thị, khiến Đường Thị phát triển thêm một bước, vượt qua Lý Sư Phụ trở thành tập đoàn sản xuất mì ăn liền lớn nhất cả nước.

Cuối cùng, thậm chí còn nhận được một đôi cháu trai cháu gái song sinh rất đáng yêu.

Có thể nói ông ta chính là người thắng lớn nhất trong quyển sách kia.

Lưu Đại Ngân nghĩ, lẽ ra nhân vật chính trong quyển sách kia phải là Đường Viễn mới đúng, chứ không phải là Đường Hồng Vũ và Triệu Tiểu Nhã.

Nếu như quyển sách này không phải một cuốn tiểu thuyết tình cảm, mà là một cuốn tiểu thuyết về chiến đấu trên thương trường, thì Đường Viễn sẽ là nhân vật chính. Điểm thua thiệt duy nhất của Đường Viễn là, ông ta đã lớn tuổi, còn có vợ con rồi, không thích hợp làm nhân vật chính trong tiểu thuyết ngôn tình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com -

Lý Tam Thuận nói: “Triệu Vệ Quốc và Đường Viễn đều không phải loại người tốt lành gì, để bọn họ chó cắn chó đi, không quan tâm kết quả cuối cùng ra sao, chúng ta cứ đứng ngoài xem kịch là được.”

Giống như trong sách viết, được cứu chữa kịp thời, cuộc phẫu thuật của Triệu Văn Bác rất thành công, không nguy hểm đến tính mạng.

Khi Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận đến thăm, Triệu Văn Bác đã tỉnh lại, được chuyển sang phòng bệnh bình thường rồi.

Không quan tâm hiện tại Triệu Thị thế nào, bọn họ vẫn là công ty lớn, Triệu Văn Bác con trai của chủ tịch tập đoàn Triệu Thị, đương nhiên sẽ ở phòng bệnh VIP rồi.

Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận mang theo một giỏ hoa quả, xem như tấm lòng.

Nhìn thấy Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận tới, Triệu Vệ Quốc và Tôn Hồng Ngọc - vợ ông ta lập tức đứng dậy, cúi người cảm ơn vợ chồng bọn họ. Bởi nếu không có vợ chồng Lưu Đại Ngân, không biết bây giờ Triệu Văn Bác sẽ thế nào đâu.

Sau khi con trai xảy ra tai nạn xe cộ, Triệu Vệ Quốc lập tức sai người i tìm hiểu tình hình. Đoạn quốc lộ kia rất hẻo lánh, ngày thường rất ít xe cộ qua lại, không có Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận, không biết con trai bọn họ sẽ phải nằm ở đó bao lâu nữa mới được người ta phát hiện ra.

Bác sĩ nói, may mà con trai bọn họ được đưa tới sớm, nếu để muộn hơn không biết sẽ xảy ra chuyện gì đâu.

Nói Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận là ân nhân cứu mạng của con trai bọn họ cũng không quá đáng chút nào.

Đêm qua Triệu Vệ Quốc đã gọi điện thoại cảm ơn Lưu Đại Ngân rồi, sáng nay hai vợ chồng còn thương lượng với con trai, đợi sau khi anh ấy khoẻ lại thì bọn họ sẽ tự mình đến nhà Lưu Đại Ngân nói lời cảm ơn.

Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận không ở lại bệnh viện quá lâu, an ủi Triệu Văn Bác vài câu xong thì ra về.

Nhìn qua tinh thần của Triệu Văn Bác rất ổn, còn cảm ơn Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận liên tục, chỉ thiếu điều xuống giường dập đầu cảm ơn.

Ra khỏi bệnh viện, Lý Tam Thuận nói với Lưu Đại Ngân: “Đại Ngân, sao tôi cứ có cảm giác Triệu Văn Bác này hơi kỳ lạ thế nhỉ?”

Lưu Đại Ngân vỗ vỗ vào tay ông ấy, nói: “Quan tâm làm gì, sau này chúng ta sẽ không còn liên quan với nhà họ Triệu nữa.”

Lưu Đại Ngân cũng không nằm mơ tiếp, công ty cũng không cần có mặt thường xuyên, bà ấy có thể nghỉ ngơi tử tế rồi.

Còn chuyện quỹ uỷ thác, bà ấy chỉ cần tìm người quản lý là được. Đã bận rộn quá nửa đời người, bây giờ tự dưng rảnh rỗi đúng là hơi khó chịu, số tuổi của bà ấy cũng không còn đủ tinh lực để ra ngoài du lịch nữa.

Lưu Đại Ngân và Lý Tam Thuận thương lượng với nhau, quyết định mua một mảnh đất ở vùng ngoại thành, chuyên dùng trồng rau, coi như để g.i.ế.c thời gian.


Bạn đang đọc truyện trên Truyenhoan.com