Tôi cố tình đặt báo thức lúc tám giờ sáng để anh có thể nghe những lời anh đã thổ lộ trong cơn say đêm qua.
Nhưng không ngờ Tạ Ngôn Tri dậy còn sớm hơn tôi tưởng.
Khi tôi thức dậy thì anh đã đi làm rồi.
Sau khi ăn sáng xong, tôi bắt đầu vẽ tranh.
Chuyên ngành đại học của tôi là mỹ thuật.
Thỉnh thoảng tôi cũng nhận vẽ thuê để kiếm chút tiền tiêu vặt nên có chút tiếng tăm trên các nền tảng trực tuyến.
Vẽ được một lúc, tôi lại không kìm được mà nghĩ đến Tạ Ngôn Tri.
Tôi và anh hình như chưa chụp ảnh cưới bao giờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -
Ảnh đăng ký kết hôn cũng không đẹp, vì Tạ Ngôn Tri lúc ấy cứ căng cứng mặt mày lên.
Đến khi tôi lấy lại phản ứng thì trên tờ giấy trước mặt đã hiện lên chân dung Tạ Ngôn Tri.
Tôi suy nghĩ một chút, chụp ảnh lại và gửi cho anh: “Cho anh một bức tranh nhé, được không?”
Dòng chữ "Đối phương đang nhập..." hiện lên rất lâu, nhưng không có tin nhắn nào gửi đến.
Thu Vũ Miên Miên
Cho đến tận chiều tối, anh vẫn không trả lời tin nhắn.
Anh cứ trốn tránh tôi như vậy, chắc hẳn là vẫn nhớ rõ chuyện đêm qua.
Ngay lập tức, tôi gửi đoạn ghi âm qua cho anh.