Niệm Hoan

Chương 17



Phản ứng thai nghén của tôi đến muộn nhưng lại khá dữ dội. Tôi không thể chịu nổi chút mùi dầu mỡ nào.

Cái này không ăn được, cái kia cũng không ăn được.

Một ngày tôi nôn bốn, năm lần.

Tạ Ngôn Tri cũng vì thế mà đã học các công thức nấu ăn cho phụ nữ mang thai từ trên mạng.

Anh chiều tôi vô cùng, tôi nói gì cũng được, muốn gì cũng cho.

Khi mang thai đến tháng thứ tư, bụng tôi đã nhô lên rõ rệt.

Tạ Ngôn Tri lại càng cẩn thận hơn, cứ sợ tôi va vấp hay bị thương.

Thậm chí đến lúc tắm mà anh cũng muốn vào cùng.

Phòng tắm vốn đã nhỏ, hai người chen chúc khó tránh khỏi va chạm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn -

"Tạ Ngôn Tri, như thế này anh không thấy mệt sao?" Tôi hỏi.

Anh cúi đầu, mái tóc ướt đẫm, khuôn mặt đỏ bừng, không trả lời.

Thu Vũ Miên Miên

Khi anh chuẩn bị quay đi, tôi giữ tay anh lại, đắc ý nói: "Thôi được rồi, Tạ Ngôn Tri, em biết anh muốn mà. Hay chúng ta làm chuyện đó đi."

“Bác sĩ nói không được.”

"Bác sĩ chỉ bảo ba tháng đầu và ba tháng cuối không được thôi mà."

Tôi lắc lắc tay anh.

Yết hầu anh chuyển động lên xuống.

Cuối cùng vẫn kiên quyết nói: “Không được.”

Tôi: “...”