Chương 1182: Chương Trình Hấp Dẫn
"Mọi người cuối cùng đến rồi."
Ba nhóm người nhìn chằm chằm Mordret với những biểu hiện khác nhau.
Đầu tiên là những sứ giả của Valor. Morgan và Madoc kiềm chế những cảm xúc của mình, còn Thủy Triều Bầu Trời và Hiệp Sĩ Mùa Hạ thì có vẻ nghiệt ngã. Nephis vẫn là hờ hững như bao giờ, nhưng mà có một tia tò mò giấu sâu trong ánh mắt xám bình tĩnh của cô.
Những sứ giả của Song thì không kiềm chế như vậy. Bậc Thầy Muôn Thú đang nhìn Mordret với sự giận dữ gần như không thèm giữ lại, Nanh Thảm Khốc và Theo Dõi Thầm Lặng cũng là vậy - người đầu tiên vẫn như lúc trước, âm u và trông hoang dại, còn người sau thì không quá bắt mắt và duyên dáng trong bộ giáp da màu đen. Gương mặt xinh đẹp của cô ta là không thể hiện nhiều cảm xúc, nhưng mà có một sự căm ghét sâu sắc trong ánh mắt mèo kì lạ đó. Seishan là người bình tĩnh nhất trong số họ. Cô thậm chí không nhìn Mordret, thay vì vậy đang quan sát những gương mặt của các nhà vô địch của Valor. Jet đang im lặng đứng sau cô ta.
Cuối cùng là những đại diện của chính phủ.
Sunny khó chịu cựa quậy.
'Gì đây? Họ làm cái quái gì ở đây?'
Thánh Cor đương nhiên là dẫn đoàn người nho nhỏ kia, nhưng mà còn có hai bóng người quen thuộc đằng sau ông ta. Kai và Effie bằng cách nào đó đã vào đoàn hộ tống của người Vượt Giới Hạn, và bây giờ đang tăm tối nhìn Hoàng Tử Không Gì Cả. Họ chưa từng gặp Mordret, nhưng mà những dư chấn từ hành động của hắn đã ảnh hưởng đến họ, cả trước lúc Ác Mộng Thứ Hai và khi ở trong nó.
Có vài Bậc Thầy khác của chính phủ nữa cùng với Theo Gót Đổ Nát, nhưng mà Sunny không quen biết họ.
'Tại sao ông ta phải mang hai người kia đến đây chứ...'
Sunny cau mày, rồi yên lặng tách khỏi đoàn người Valor và đi đến đứng sau lưng Thánh Cor, kề vai với Kai. Jet cũng làm vậy, đứng bên cạnh Effie.
Trong sự yên lặng mà theo sau đó, lời nói của Mordret treo trên không khí lạnh giá. Hoàng Tử Không Gì Cả yên lặng vài giây, rồi nhìn Morgan với đôi mắt kì lạ, giống gương kia.
"...Em gái."
Sunny từ lâu đã để ý đến Morgan chưa bao giờ dùng từ "anh trai" khi nói về Mordret. Thật ra thì, khi Phản Chiếu kia gọi cô là "em gái", cô có vẻ vô cùng giận đữ.
Cậu cũng trông chờ phản ứng tương tự lần này, nhưng thay vì vậy, Morgan mỉm cười lạnh lẽo.
"Phải nói, ta đúng là ấn tượng. Ta chưa từng nghĩ ngươi lại dám dùng cơ thể thật sự đứng trước mặt ta. Ta đã luôn tiếc nuối là đã không có ở đó để chém nó, lần trước kia."
Mordret cúi xuống nhìn bản thân, rồi ngẩng đầu và nhìn chăm chú em gái mình.
"Ồ...thứ này? Đúng, anh đúng là hơi bất cẩn ha? Nhưng mà rồi, đâu phải ngày nào anh cũng có cơ hội gặp gia đình mình. Anh nghĩ là nếu sẽ giết em, thì tốt hơn là nên làm vậy bằng chính đôi tay của mình.
Sunny hơi nghiêng đầu, đột nhiên bị phân tâm.
Nghĩ đến thì, làm thế nào mà cơ thể của chính Mordret lại xuất hiện ở nơi này? Cơ thể gốc của hắn đã bị phá hủy bởi Gia Tộc Valor, nhưng mà Ma Pháp chắc chắn đã tạo ra một cái mới cho hắn sau Ác Mộng Thứ Hai. Dù vậy, sẽ là cực kì khó để Hoàng Tử Không Gì Cả đến Nam Cực mà không bị phát hiện trong gương mặt của bản thân hắn. Mang cơ thể của một người như Vượt Bậc Giả Bast vừa dễ hơn vừa thông minh hơn.
'Trừ khi...'
Nếu đặt giả thuyết cơ thể Mordret có thể sống sót trong lúc linh hồn hắn lang thang ở một nơi khác, thì hắn đã có thể chứa nó ở nơi nào đó rồi thu lấy nó vào lúc cần đến. Hắn thậm chí có thể mang nó bên mình bằng cách dùng một Ký Ức đặc biệt...hoặc có lẽ thông qua một khía cạnh của năng lực hắn mà họ không biết đến...
Đột nhiên, Sunny cảm thấy lạnh cả sống lưng.
...Mordret liệu có một bộ sưu tầm cơ thể người mà hắn mang bên mình trong một chiều không gian kì lạ nào đó trong gương, như một cái tủ quần áo da thịt ghê rợn?
Nghe chính xác như thứ mà thằng điên kia sẽ làm...
Trong lúc cậu suy nghĩ, Bậc Thầy Muôn Thú đột nhiên vang lên, giọng nói cô ta thân thiện đến mức nghe thật ra có phần đáng sợ:
"Ta rất xin lỗi phải ngắt đứt cuộc đoàn tụ gia đình này, nhưng...a...có lẽ sẽ khiến ta nghe có vẻ nhỏ mọn, nhưng mà ta có lẽ nhận được vài lời giải thích không nhỉ? Hoàng Tử Mordret, nếu ta có thể...tại sao ngươi không thể làm theo kế hoạch chết tiệt kia chứ? Đừng có nói là ngươi đã bí mật hợp tác với cha già của ngươi ngay từ đầu. Đó sẽ là...một thất vọng thật sự."
Mordret im lặng một giây, rồi liếc nhìn sang phía vị Thánh hấp dẫn với biểu hiện nghiêm trang.
"...Không phải như vậy. Làm ơn nhận lấy lời xin lỗi chân thành của tôi. Trong trận chiến chinh phục Đầu Lâu Đen, những chiến binh của Valor đã nghi ngờ danh tính của tôi, nên tôi buộc phải hành động."
Bậc Thầy Muôn Thú nghi ngờ nhìn hắn. Có vẻ như cô ta không bị thuyết phục bởi giải thích khá là hợp lý kia. Tuy nhiên, cũng không có ai có thể chứng minh lời của Mordret là sai - và, thật ra, hắn ta không có động cơ hợp lý gì để nói dối, hay là phá hoại kế hoạch của họ.
Làm vậy là điên khùng.
Mordret thở dài.
"Tôi hiểu tại sao cô có thể giận dữ và không tin tưởng, thưa phu nhân. Nhưng mà làm ơn tin tưởng tôi - ý định của tôi là và đã luôn là giúp mẹ cô đạt được thắng lợi trước Gia Tộc Valor. Gia đình tôi phải trả giá cho thứ họ đã làm với tôi. Không có ai - không một ai! - muốn nhìn thấy họ ngã xuống hơn tôi cả. Tôi đã làm theo kế hoạch nếu có một cơ hội thành công nhỏ nhất, nhưng mà giờ...thì...tôi chỉ có thể đưa ra thanh kiếm của mình."
Hắn quay sang Morgan và gầm gừ:
"...Và dùng nó chém ngã chúng!"
Giọng nói Mordret cảm động và chân thành không chê vào đâu được. Nó thôi thúc đến mức suýt khiến Sunny tin tưởng.
Đương nhiên, cậu không ngu đến mức tin tưởng một lời nào phát ra từ cái miệng dối trá của tên khốn kia.
Morgan khịt mũi.
"Kiếm của ngươi? Ngươi thì làm được gì với một thanh kiếm?"
Cô rút ra thanh kiếm của bản thân và tựa vào nó, mỉm cười.
"Đâu...cho ta nhìn thử xem..."
Có gì đó...rất kì lạ về thanh kiếm đó. Sunny chưa từng nhìn thấy nó trước kia, và đột nhiên cảm thấy ớn lạnh khi nhìn vào lưỡi kiếm hai lưỡi giản dị kia.
Mordret nhìn chăm chú thanh kiếm, biểu hiện trở nên ảm đạm. Sau vài giây, hắn khẽ nói:
"Vậy là ông ta đang xem."
Rồi, môi hắn đột nhiên cong thành một nụ cười tăm tối.
"Ừ thì, nếu là như vậy...cho ông ta một chương trình hấp dẫn thôi."
Dứt lời, không khí quanh hắn đột nhiên gợn sóng, và sáu mảnh gương hiện ra, lơ lửng trên mặt đất.
Sunny nheo mắt.
'Phản Chiếu...Vượt Giới Hạn, toàn bộ?'
Rồi, những mảnh gương đột nhiên lấp lóe, biến thành những hình người.Nephis cuối cùng có phản ứng, ngọn lửa trắng thắp lên trong mắt cô.
Ở đó, vây quanh Mordret, lúc này có sáu người.
...Trong lúc hắn mỉm cười, những Phản Chiếu của Lưỡi Kiếm Thì Thầm, Hiệp Sĩ Mùa Hạ, Thủy Triều Bầu Trời, Bậc Thầy Muôn Thú, Theo Dõi Thầm Lặng, và Nanh Thảm Khốc mỉm cười cùng hắn.