Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1208: Người Mới Đến



Chương 1208: Người Mới Đến

Ngay lập tức, cả ba người họ - Sunny, Jet và Seishan - cảnh giác. Jet chuẩn bị thanh đại đao của mình, còn Sunny thì nắm chặt lấy Tội Lỗi An Ủi. Còn Seishan thì hơi hạ thấp hai tay, như thể chuẩn bị bảo vệ bản thân bằng hai tay không.

Lưỡi kiếm nguyền rủa thì thầm vào tai Sunny:

"Dùng chúng làm khiên...lùi lại một bước, và cho bất cứ thứ gì tiến vào ăn chúng trước đã..."

Sunny cố gắng không để ý đến nó. Trước đó, cậu đã không dám cử bóng của mình ra ngoài để trông chừng sa mạc - với sự đáng sợ của những sinh vật sống ở nơi này vào ban đêm, nhiều thứ chắc chắn là có cách phá hủy những thứ không vật chất. Sunny không muốn mạo hiểm việc một cái bóng của mình bị tiêu diệt.

Nhưng hiện tại, cậu hối hận quyết định đó. Trong lúc biểu hiện cậu trở nên cứng hơn, những dòng cát chảy từ bên trên, và rồi, một người nhẹ nhàng nhảy lên những tấm đá của sàn nhà.

Sunny cực kì nhẹ nhõm. Là nhân loại...Jet vẫn cảnh giác, nhưng Seishan có vẻ thả lõng. Cô hơi thẳng người và nhẹ nhàng thở dài, gương mặt xinh đẹp tinh tế được thắp sáng bởi một nụ cười nhàn nhạt.

"Vượt Bậc Giả Xu...cậu cũng đã sống sót."

Họ an toàn. Người mới đến không phải một Sinh Vật Ác Mộng đáng sợ - đó là một người sống sót giống như ba người họ. Một Bậc Thầy của Gia Tộc Song.

Người đàn ông hơi rên rỉ, rồi che mắt khỏi ánh sáng của món Ký Ức thắp sáng trong phòng. Tay hắn hơi run rẩy.

"Tiểu Thư...Tiểu Thư Song?"

Nhìn hắn, Sunny đột nhiên cảm thấy ớn lạnh cả sống lưng.

Một cảm giác sợ hãi mà không giống bất cứ thứ gì cậu từng trải nghiệm nắm những ngón tay nó quanh tim cậu.

Cậu suýt loạng choạng lùi lại nhưng buộc bản thân phải đứng yên đó, vẫn mang biểu hiện như trước kia.

'Cái...quái gì...'

Sunny nhìn chăm chú người mới đến. Người đàn ông đó cao và cơ bắp. Mái tóc đen ngắn để lộ một gương mặt điển trai. Mắt hắn ta như hai hồ nước hắc ám, và có một nụ cười gắng gượng trên đôi môi rạn nứt.

Vượt Bậc Giả Xu không cầm vũ khí và không mặc giáp. Hắn ta chỉ mặc một bộ đồ liền thân màu đỏ đậm, bị xé rách, để lộ những vết cắt và bầm dập đầy trên cơ thể.

...Đó, không phải nghi ngờ, là cái xác mà Sunny đã giúp khép mắt lại chỉ vài giờ trước.

Sunny rùng mình, và ngay cả hình dạng mơ hồ của Tội Lỗi An Ủi đứng bên cạnh cậu cũng có vẻ dè chừng.

Seishan hít một hơi sâu.

"Bậc Thầy Xu! Cảm ơn thần thánh...cậu có thấy người chị em nào khác của tôi không?"

Người đàn ông nhìn quanh, rồi khô khàn nói:

"...Không, thưa tiểu thư. Tôi...không thấy ai cả. Chỉ có cô."

'Là một thứ Phân Loại hồi phục? Không, đợi đã...là tên khốn kia, Mordret?

Sunny nhìn chăm chú người mới đến, quan sát từng chuyển động của hắn. Rồi, cậu thay đổi ánh mắt và nhìn vào bên trong tên kia.

...Lưỡi kiếm Tội Lỗi An Ủi hơi run rẩy.

Bên trong cơ thể của Bậc Thầy Xu, nơi mà đáng lẽ phải có một hồn tâm rực rỡ...lại không có gì khác ngoài hắc ám tà ác, không thể xuyên thủng. Một hắc ám mà bao la và sâu đậm đến mức Sunny thậm chí không thể nhận thức quy mô của nó.

Jet không hề vội vã hạ thấp thanh đao của mình. Nhìn...sinh vật kia...cô hơi cau mày và hỏi:

"Làm sao cậu có thể sống sót bên ngoài vào ban đêm?"

Sinh vật mặc cái xác của Vượt Bậc Giả Xu nhìn cô và rùng mình.

"...Chỉ vừa đủ thôi tiểu thư này. Chỉ vừa đủ."

Rồi, sinh vật kia mỉm cười.

"Còn người nào khác ở gần đây nữa không?"

Câu hỏi đó là hướng về phía Jet, nên Sunny có thể duy trì im lặng. Cậu hơi nhúc nhích, cân nhắc những lựa chọn của họ.

'Là một Sinh Vật Ác Mộng...một Sinh Vật Ác Mộng mà có thể điều khiển một cái xác và nói ngôn ngữ nhân loại một cách hoàn hảo. Nó thậm chí biết tên của Seishan. Nó thậm chí có thể hoàn hảo bắt chước hành vi nhân loại. Nếu không nhờ truyền thừa của Weaver, mình đã không hề biết được. Nó...nó...nó không hề giống bất cứ thứ gì mình từng nhìn hay nghe thấy trước kia.'

...Và sinh vật kia là đủ mạnh để đi ở Sa Mạc Ác Mộng vào ban đêm.

Ba người họ đang bị kẹt trong một căn phòng nhỏ dưới lòng đất với một sinh vật như vậy.

Sunny cảm thấy kinh hoàng.

Cậu kích thoạt Phước Lành Hoàng Hôn và gửi một tin nhắn thần giao cách cảm với Jet, cố gắng bình tĩnh:

[Thứ đó không phải người.]

Jet thở dài, rồi lắc đầu.

"Có lẽ có, nhưng mà chúng tôi không gặp ai cả. Bốn người chúng ta sẽ phải đi cùng nhau."

Cùng lúc, cô trả lời Sunny:

[Tôi biết. Linh hồn của nó...nó bao la hơn nhiều linh hồn của một Bậc Thầy. Hay thậm chí là linh hồn của một vị Thánh. Nó...đáng sợ.]

Rồi, Sunny gửi tin nhắn với Seishan.

[Đó không phải Vượt Bậc Giả Xu. Suy nghĩ câu trả lời, tôi sẽ nghe được.]

Cô gái xinh đẹp không hề cho thấy bất cứ dấu hiệu bất ngờ gì trong lúc câu trả lời của cô vang lên trong tâm trí cậu:

[Cậu nói gì vậy? Tôi biết người này. Hắn ta và tôi lớn lên cùng nhau...đợi đã. Con trai của Anvil đã chiếm cơ thể hắn?]

'Thần thánh. Chưa từng nghĩ có ngày mình sẽ nói ra câu như này...nhưng mà mình ước gì đó thật sự là Mordret...'

Sunny triệu hồi kí tự, tìm kiếm phần thưởng mà cậu đã nhận được cho việc giết Nanh Thảm Khốc.

[Không. Một thứ khác đã chiếm lấy cơ thể hắn. Cơ thể đã chết. Gì đó cổ đại, bao la...và hùng mạnh. Tôi đã nhìn thấy cái xác trên đường đến tàn tích này.]

Sinh vật kia thì có vẻ hơi thất vọng. Nụ cười của nó trở nên ảm đạm.

"Đương nhiên. Chúng ta sẽ đi cùng nhau...và tìm kiếm thêm người khác. Khi buổi sáng đến. Đúng chứ?"

Sunny nhìn chăm chú một chuỗi kí tự cụ thể, rồi đưa Suối Vô Tận cho cái xác của Vượt Bậc Giả Xu. Nặn ra một nụ cười, cậu nói:

"Nghe không tồi. Đây...chút nước. Cậu chắc chắn là khát muốn chết rồi."

Sinh vật kia nhận lấy bình thủy tinh với một cái gật đầu ngượng nghịu.

"Đúng. Đúng vậy...tôi khát nước..."

Sunny mỉm cười trong lúc nhìn nó mang cái bình lên gần môi cái xác. Rồi, không thay đổi biểu hiện, cậu im lặng đâm Tội Lỗi An Ủi vào ngực sinh vật kia.

Cùng lúc, một lưỡi kiếm làm từ bóng tối xuất hiện từ đằng sau, đâm xuyên lưng người đàn ông đã chết. Thánh thoát khỏi bóng tối, mắc cô cháy lên ngọn lửa đỏ sẫm.

Một cơn lốc tia sáng trắng xuất hiện quanh Sunny, gần muốn lấp đầy cả căn phòng.

Jet và Seishan cũng đã di chuyển.

Sinh vật kia nhìn Suối Vô Tận, thứ đang biến mất khỏi tay cái xác, và hơi nghiêng đầu.

"Đúng vậy...tôi khát nước..."

Nụ cười mỉm của nó trở nên rộng hơn, và gương mặt của Vượt Bậc Giả Xu bị vặn vẹo bởi nụ cười ghê rợn đó, biến thành một sự bắt chước tà ác của thứ mà đáng lẽ là gương mặt người.

Tay cái xác bắn lên với tốc độ không thể, nắm lấy lưỡi kiếm của Sunny và Thánh. Lưỡi kiếm ngọc trắng tinh khiết của Tội Lỗi An Ủi có vẻ bị cong đi dưới áp lực khổng lồ đó.

Sunny đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.

'Không tốt...'