Chương 1212: Kẻ Theo Sau
Không có nhiều thời gian để nói chuyện. Nếu Hộ Vệ của một Cổng Cấp Độ Bốn thật sự đang theo chân họ, thì họ cần phải chạy.
Kể cả nếu Nephis đoán sai, sinh vật mà họ đã gặp cũng là mạnh mẽ đến không thể đo đếm. Cân nhắc đến sức mạnh và mức độ trí tuệ đáng sợ, nó phải là một Ác Quỷ Vĩ Đại, tối thiểu. Khả năng cao hơn là một Bạo Chúa, hay là thứ gì đó càng đáng sợ hơn nữa.
Sunny đã từng giết một Ác Quỷ Vĩ Đại...nhưng mà đó không phải một cú giết thật sự. Chim Non của Chim Ăn Cướp Tà Ác chưa ra đời, và bị yếu đi sau nhiều ngàn năm bỏ rơi trong nhánh cây của Kẻ Nuốt Hồn. Hơn thế nữa, Sunny đã chỉ sống sót đợt chạm trán đó nhờ vào việc linh hồn bản thân là độc nhất.
Chỉ sau khi gặp một Sinh Vật Ác Mộng Vĩ Đại thật sự thì cậu mới nhận ra những tồn tại đó là khủng khiếp đến mức nào. Thứ mà giả vờ làm Vượt Bậc Giả Xu...thậm chí còn không phải cơ thể thật của sinh vật kia. Khả năng cao thì đó chỉ đơn giản là một sự hiện thân của nó.
Nhưng mà nó đã đủ mạnh để không thèm để ý đến toàn bộ đòn tấn công của họ, khiến Thánh bị thương nặng, và hủy diệt một Tiếng Vang Vượt Giới Hạn chỉ trong vài giây.
Còn về việc liệu nó có phải Hộ Vệ Cổng hay không...nói theo lôgic, thì đó là không thể. Sinh Vật Ác Mộng bị thôi thúc bởi những Hạt Giống, không thể từ chối kêu gọi đó. Toàn bộ chúng có thể làm là bị kéo bởi nó và xâm lấn thế giới thức tỉnh.Tuy nhiên, Sunny đã từng thấy những sinh vật Vĩ Đại không bị luật lệ của Ma Pháp bắt ép như là những sinh vật thấp kém hơn. Một trong số chúng đã thật sự dùng sức lực của bản thân để buộc Cổng Ác Mộng mở rộng ra...nếu như một Hộ Vệ Cổng có thể làm như vậy, thì ai nói một thứ khác không thể ở lại đằng sau để tàn sát những nhân loại mà dám trốn đến thế giới Mộng Ảo?
'Nhanh...chúng ta cần phải nhanh lên...'
Chỉ vài phút sau khi Nephis tỉnh lại, bốn người họ bỏ lại kiến trúc có vòm đá kia và đi vào sa mạc. Hiện tại, mục tiêu của họ là đơn giả - họ đang chạy về phía đối diện vị trí cuối cùng của Bậc Thầy Xu, nhanh nhất có thể.
Trong lúc bốn Bậc Thầy kiệt sức trốn qua sa mạc, họ biết được chuyện đã xảy ra với Neph.
Cô đã rời khỏi thế giới thức tỉnh không lâu sau khi Sunny làm vậy, và đã bị kéo đến Sa Mạc Ác Mộng cũng như bọn họ. Nephis chiến đấu với vài Sinh Vật Ác Mộng và cuối cùng tìm thấy một nhân loại khác - một người Vượt Bậc của Valor. Cùng nhau, họ tìm kiếm và đến được một nơi an toàn để có thể sống sót ban đêm.
Nhưng mà có gì đó kì lạ về người Vượt Bậc kia...
Khi cô đề nghị chữa thương cho hắn, gã ta từ chối. Cớ của hắn là cô nên tiết kiệm tinh túy khi họ tìm thấy nhiều người hơn.
Nhưng mà Nephis cảm giác hắn ta không muốn chạm phải ngọn lửa của cô, khiến cô cảnh giác.
Chỉ sau khi những cái xác bắt đầu sống dậy từ dưới cát thì tên Vượt Bậc kia mới tấn công cô.
"Điều kì lạ nhất là...tôi không nghĩ hắn ta muốn giết tôi."
Sunny, Jet, và Seishan mơ hồ nhìn cô.
Nephis cau mày.
"Giống hơn là hắn muốn...lan truyền. Đến tôi."
Khóe miệng cô co giật vì kinh tởm.
"Nhưng mà kết quả là không gì cả. Sinh vật kia có vẻ bất ngờ, và đó đã cho tôi một cơ hội để phóng thích ngọn lửa của mình. Tôi đoán là sự tuyệt vọng của tôi cho chúng đủ sức mạnh để đốt cháy nó...rồi, tôi tỉnh dậy với ba người ở quanh."
Sunny đang chịu đựng nhiệt độ kinh khủng, nhưng cùng lúc, cậu cảm giác lạnh lẽo.
'Nó đã cố...Hắc Hóa Neph?'
Nhân loại không biết nhiều về Hắc Hóa. Họ chỉ cho bản chất độc ác của đám Sinh Vật Ác Mộng là do Ma Pháp...nhưng thật sự thì, Hắc Hóa đã tồn tại từ lâu trước khi Weaver tạo ra Ma Pháp.
Thật ra, những người cổ đại đã không dùng từ Sinh Vật Ác Mộng - thay vì vậy, họ đơn giản gọi những sinh vật mà bị thứ hắc ám độc ác kia nuốt chửng là "đám Hắc Hóa".
Thần và daemon đã chiến đấu với Không Rõ ở thời xa xưa, và rồi, người Thức Tỉnh đã chiến đấu với Hắc Hóa trong Thời Đại Anh Hùng.
Những sinh vật cũng không phải thứ duy nhất có thể bị Hắc Hóa. Con người cũng có thể chịu thua trước nó.
'Đó...không tốt chút nào...'
Nhưng mà có gì đó khiến Sunny lo lắng hơn nhiều.
Cả Bậc Thầy Xu và người Vượt Bậc mà đã tấn công Nephis đều kì lạ là kiên quyết với một việc - tìm thấy nhiều nhân loại hơn nữa.
Nên...có lẽ nào bốn người họ đã không thật sự thoát khỏi sự theo đuổi của sinh vật đó?
Có lẽ nào nó đã cho phép họ sống với hi vọng họ sẽ dẫn nó đến nhiều người sống sót hơn?
Đột nhiên, Sunny cảm thấy lạnh cả sống lưng.
Cậu nhìn quanh, ghi nhận khung cảnh trắng tinh của sa mạc, gần như trông chờ nhìn thấy một bóng dáng hắc ám theo dõi họ từ xa.
Nhưng mà đương nhiên, nếu cái xác của Bậc Thầy Xu đúng là theo dõi họ, nó sẽ không để bản thân bị nhìn thấy.
...Nhưng mà Sunny đúng là thấy gì đó.
Ở đó, trên bầu trời lam bao la...tại sao lại có một chấm đen ở đó?
Cậu ngừng lại và ngước lên, ra hiệu cho những người khác chuẩn bị. Vẫn còn vài sinh vật đang đi qua sa mạc để đến những Hạt Giống Ác Mộng, kể cả nếu như có ít hơn ngày hôm qua. Vài con trong số đó cũng là dạng có cánh...tuy nhiên, những sinh vật đó bay thẳng về phía những Hạt Giống, không để ý đến gì khác cả.
Nhưng chấm đen kia thì lại đang di chuyển sai hướng.
Nó đang nhắm thẳng về phía họ.
Sunny, Nephis, Jet và Seishan giơ lên vũ khí, chuẩn bị đối mặt điều xấu nhất.
Không đến một phút sau đó, hình dạng hắc ám kia rơi xuống từ bầu trời và tiếp đất cách họ vài mét, khiến một đám mây cát bay lên không trung.
Giáp ngà...tóc màu hạt dẻ...một gương mặt đẹp trai đến khiến người ta bực mình...và đôi mắt xanh lục như có tính từ lực mà sáng lên sự nhẹ nhõm và lo lắng.
Sunny chớp mắt vài lần.
"...Kai?"
Bạn cậu thở dài nhẹ nhõm và chùi mồ hôi trên trán.
Rồi, hắn ta mỉm cười sáng lạn, khiến Nephis, Seishan, và ngay cả Jet cũng hơi đỏ mặt.
"Cảm ơn thần thánh! Tìm thấy cậu rồi..."