Chương 1213: Tìm Kiếm & Giải Cứu
Kai nhìn hơi mệt mỏi và thiếu nước, nhưng ngoài đó ra, cậu có vẻ ổn. Dù sao thì giáp Vượt Giới Hạn của hắn đã đến từ một con rồng phun lửa - trong toàn bộ họ, hắn có lẽ là người có chuẩn bị nhất cho nhiệt độ chết người của Sa Mạc Ác Mộng này.
Nhìn bạn mình, Sunny vô cùng nhẹ nhõm.
Cậu đương nhiên biết là lực lượng của chính phủ cũng đã bị kẹt giữa ba Cổng. Họ đã không tham gia trận chiến, và được bảo vệ bởi một vị Thánh - nên, cơ hội của họ để thoát vào thế giới Mộng Ảo là cao hơn.
Nhưng mà, biết và nhìn thấy là hai việc khác nhau. Giờ khi Sunny nhìn thấy Kai, một gánh nặng khổng lồ được nhấc khỏi trái tim cậu.
Nó hơi kì lạ, đương nhiên, khi vui vẻ về việc một người bạn bị kẹt ở trong Vùng Tử Vong với rất ít hi vọng có thể trở lại thế giới thức tỉnh...nhưng mà cân nhắc đến tình hình hiện tại, người ta phải xem đó là tin tức tốt.
Sunny chậm chạp thở ra.
"Kai...cậu thật sự biết cách xuất hiện hử? Effie đâu?"
Cung thủ mỉm cười.
"Cô ấy ổn. Bọn mình đang ở với một nhóm người sống sót khá đông...nhiều người đã tiến vào sa mạc gần nhau và tự nhiên là đã đoàn kết lại. Khả năng nhìn xa và bay của mình khiến mình là người phù hợp nhất để tìm kiếm người sống sót, nên mình đã tìm kiếm khắp sa mạc. Thật sự may mắn khi mình bắt gặp mọi người ngay vào buổi sáng! Nephis, Seishan, Đại tá Jet. Tốt khi thấy mọi người đều an toàn."
'...Hợp lý.'
Kĩ Năng của Kai là nhìn thấy từ khoảng cách xa đến nực cười, và thậm chí nhìn xuyên qua những vật liệu chắc chắn, khiến hắn là đặc biệt phù hợp với nhiệm vụ tìm kiếm và giải cứu...chưa kể đến việc hắn có thể nhanh chóng di chuyển khoảng cách thật xa với Kĩ Năng bay cực kì nhanh của hắn.
Dù vậy, cung thủ chắc chắn là đã phải chiến đấu với không chỉ một sinh vật biết bay và mạo hiểm tính mạng vài lần để đảm bảo nhiều người có thể sống sót nhất có thể.
'Thật rất...giống Kai!'
Neph và Jet ấm áp chào hỏi chàng trai xinh đẹp...ngay cả Seishan, người thường tế nhị, cũng nở một nụ cười nhỏ với hắn.
Rất kì lạ để Sunny thấy ai đó giao tiếp với những đại diện của Gia Tộc Valor, Song và chính phủ mà không có phân biệt gì. Nhưng mà rồi, Kai không có dính líu gì đến mối mâu thuẫn giữa những đại gia tộc.
Hơn thế nữa, mặc dù Sunny cứ thường quên, cung thủ là thành viên duy nhất của tổ đội Neph mà đã có thời gian đáng kể sống trong Lâu Đài Tươi Sáng khi Gunlaug cai trị nó. Mặc dù Kai và Seishan chắc là không tiếp xúc nhiều - vị trí của họ là quá khác - chắc chắn là họ biết lẫn nhau tốt hơn những thành viên còn lại biết về con gái của Ki Song.
Kai cũng khá gần gũi với vài Nữ Hầu của cô, nên không kì lạ khi thấy cô ta thân thiện với hắn.
Vào lúc đó, Seishan hỏi:
"Nhóm người sống sót...có những vị Thánh trong số mọi người?"
Mặc dù cô ta cố giữ giọng không cảm xúc, rõ ràng là cô ta muốn biết định mệnh của những chị gái của mình.
Biểu hiện của Kai trở nên hơi ảm đạm.
Hắn lắc đầu.
"Thánh Cor đang ở với chúng tôi. Ông ta là nguyên nhân nhóm tồn tại - không có ông ấy, đa số chúng tôi đã chết ở trong cát. Ông ta cũng là người đã tìm đến một nơi trú ẩn đáng tin cậy để mọi người có thể sống sót vào đêm. Tuy nhiên, sau khi đảm bảo vấn đề an toàn cơ bản, ông ta mang nhiều người Vượt Bậc nhất có thể và rời khỏi để trở lại thế giới thức tỉnh...Đông Nam Cực chắc chắn là đang ở giữa khủng hoảng tồi tệ, và sự hiện diện của ông ấy là tối quan trọng. Chúng tôi...chúng tôi đều hiểu cả."
Kai thở dài.
"Ngoài đó ra, chúng tôi không tìm thấy thêm vị Thánh nào cả. Ngài Madoc và Nanh Thảm Khốc chết trên chiến trường, còn bốn người còn lại...họ phải ở đâu đó gần đây, trừ khi họ cũng đã chọn quay trở lại."
Đôi mắt xinh đẹp của Seishan mất đi chút tia sáng. Cô yên lặng gật đầu và không nói gì nữa.
Còn Jet thì nhăn mặt và nhìn đi.
"Ông già đó...ông ta luôn biết ưu tiên là gì."
Khó để nói liệu quyết định lôgic đến tàn nhẫn buông bỏ những người sống sót và quay trở lại nơi có thể cứu nhiều tính mạng nhất của Theo Gót Đổ Nát là khiến cô vui hay thất vọng. Hai người có một mối quan hệ gần gũi, nên không phải không thể tưởng tượng rằng Kẻ Gặt Hồn đã hi vọng có thể nhận được sự giúp đỡ của Thánh Cor, hoặc ít nhất là được ông ta cân nhắc đến.
Nhưng mà rồi, Jet không phải người mà dựa dẫm vào kẻ khác để giải quyết vấn đề của mình. Có lẽ cô đơn giản là vui vẻ khi biết Theo Gót Đổ Nát đã sống sót.
Sunny thì có những câu hỏi cấp thiết hơn cần hỏi.
"Mọi người đã gặp phải sinh vật kia chưa?"
Kai mơ hồ cau mày.
"Sinh vật kia? Bọn mình đã gặp nhiều sinh vật. Cậu đang nói về thứ gì?"
Sunny và Nephis trao đổi ánh mắt.
"...Có một sinh vật Vĩ Đại mà đang săn những người sống sót trong sa mạc. Nó có thể chiếm lấy xác chết, và nó cũng đủ thông minh để hoàn hảo bắt chước hành vi của nhân loại - chúng tôi đã chỉ vừa có thể sống sót khi gặp phải nó."
Kai hơi tái đi.
"Thần thánh! Nếu vậy thì mình cần phải thông báo cho những người khác nhanh nhất có thể. Tiếc là, mình không chỉ tìm thấy những người sống sót khác...mà còn thấy vài cái xác nữa, vài cái là không cách trại của chúng ta quá xa. May mắn là, không có thứ nào trong số đó có vẻ di chuyển cả. Bọn mình vẫn chưa đối mặt thứ kinh dị kia."
Cậu cau mày, rồi nhíu chặt hơn.
"Sao? Tại sao cậu lại nhìn mình như vậy hả Sunny?"
Sunny chần chừ vài giây dài rồi thở dài nặng nề.
"Cậu có lẽ chưa gặp nó, đúng."
Nephis nói thêm bằng phẳng:
"...Hoặc là cậu đã gặp. Chỉ là không biết bản thân gặp gì."
Biểu hiện của Kai trở nên xấu xí.
Sunny nhìn về phía những đồi cát trắng tinh kéo dài vô tận.
"Thật sự khó để phân biệt thứ đó và người thực. Nên...có bao nhiêu người sống sót trong nhóm của cậu? Có bao nhiêu người đã ở bên cậu ngay từ đầu và bao nhiêu người vừa mới tham gia sau này?"
Cảm giác sống lưng lạnh lẽo, cậu chần chừ vài giây, rồi hỏi:
"Theo Gót Đổ Nát đã mang bao nhiêu người trở lại thế giới thức tỉnh cùng ông ta?"