Chương 1215: Tòa Tháp Thép
Có những người canh gác giấu mình trong bóng của năm tòa tháp. Đương nhiên, Sunny dễ dàng phát hiện họ - tất cả đều là những Bậc Thầy, và có tình trạng khá tệ. Cũng như Sunny, họ đã đi từ tham gia một trận chiến đẫm máu đến tiến vào Sa Mạc Ác Mộng và bị buộc phải chiến đấu để sống sót mà không có cơ hội thật sự để nghỉ ngơi.
Những Bậc Thầy của đại gia tộc Valor, đại gia tộc Song, và của chính phủ đang hợp tác với nhau mà không suy nghĩ thêm gì. Mặc dù vài vết thương mà họ có trên người là đã được gây ra bởi chính những người khác trong nhóm này, không có ai suy nghĩ đến việc tiếp tục mối thù hằn đó. Toàn bộ mâu thuẫn đã bị quên đi khi đối mặt với sa mạc tàn nhẫn này.
'Ngọt ngào chưa kìa.'
Quả thật, Ma Pháp có cách để magn người ta đoàn kết lại.
...Nó cũng có cách mang Sinh Vật Ác Mộng và nhân loại lại với nhau.
Ngay khi tổ đội năm người tiến vào một ngón tay thép thông qua khe nứt hẹp, biểu hiện của Sunny tối đi.
Có khoảng hai mươi người trú ẩn bên trong hắc ám mát mẻ của tòa tháp rỗng. Vài người trông như thể vừa mới trở lại từ việc thám hiểm những đồi cát, còn vài người khác thì đang bận rộn với đủ thứ việc - chuẩn bị thức ăn, xử lý những xác sinh vật chết thành những vật liệu có giá trị, vẽ bản đồ của khu vực xung quanh...
Mặc dù Theo Gót Đổ Nát đã bỏ lại nhóm người, những Vượt Bậc Giả ở đây vẫn không có vẻ chấp nhận từ bỏ cơ hội sống sót.
Có lẽ đó là vì đã có một người lên nắm quyền và đẩy họ về trước.
'Vậy là cô ta cũng đã sống sót...'
Morgan đã mất đi bộ giáp tấm tinh xảo của mình, và đang mặc một bộ tunic màu đen. Tấm áo khoác đỏ sẫm quấn quanh vai, ngã xuống mặt đất như một thác nước bằng máu.
Công Chúa Chiến Tranh có vẻ mệt mỏi và từ tốn. Không có vết thương gì trên cơ thể cô, nhưng mà sự sắc bén thường có trong ánh mắt chu sa thì đã kì lạ nhạt đi. Cô đang đứng ở trung tâm của tòa tháp rỗng, nghe những báo cáo từ các trinh sát.
Trong lúc năm người họ tiến vào, Morgan ngước đầu lên từ một tấm bản đồ da thô thiển và nhìn về phía họ với biểu hiện xa xăm. Rồi, ánh mắt cô lấp lóe.
"Em gái vẫn còn sống."
Giọng nói cô ta khô khàn và không cảm xúc.
Những trinh sát mơ hồ trong một giây, rồi quay người lại. Gương mặt họ trở nên kích động.
"Tiểu Thư Ngôi Sao Thay Đổi!"
"Là..."
Tuy nhiên, những lời nói của họ bị nhấn chìm bởi một tiếng hét vui vẻ:
"Ngố! Công chúa!"
Một thân hình to cao, cơ bắp mà có vẻ được đúc từ thép bóng lưỡng bước về phía họ với và khiến Sunny phải hứng chịu một cú vỗ vai động đất.
"Mọi người đến rồi!"
Dứt lời, Effie cười nhếch mép, và đột nhiên nắm lấy Nephis giật mình vào một cú ôm chặt.
"Cái...ờ...Effie, tôi không thở được..."
Nữ thợ săn thả Neph ra và nhìn hai người họ với những tia sáng nhảy múa trong ánh mắt.
"Cảm ơn thần thánh. Dù sao thì hai người cũng là Bậc Thầy! Tôi còn sợ rằng hai bóng ma tái nhợt các người sẽ đỏ chót và bị luộc chín khi đến được đây chứ..."
Thường thì, Sunny sẽ phản ứng theo cách thân thiện hơn, nhưng mà hiện tại, cậu không để ý đến Effie cho lắm.
Thay vì vậy, cậu đang cẩn thận quan sát những người Vượt Bậc khác mà có mặt ở trong ngón tay của găng tay khổng lồ.
Biểu hiện của cậu trung lập.
Nhưng tâm trí cậu thì...
'Chết tiệt thật.'
Dưới ánh mắt thư giãn của Sunny, những linh hồn của các người Vượt Bậc tỏa sáng rực rỡ.
Tuy nhiên, không phải toàn bộ.
Vài người che giấu một thứ hắc ám truyền nhiễm, tà ác bất tận...họ đã bị lây nhiễm thứ ung thư Hắc Hóa.
Trong hai mươi Bậc Thầy ở đây, bảy người không hề là Bậc Thầy.
Chúng đều là những vật chứa của cùng thứ sinh vật mà đã mang bộ da của Vượt Bậc Giả Xu.
'...Chúng ta đều sẽ chết, đúng không hả?'
Sunny chần chừ vài giây, rồi nhìn Effie.
"Chúng tôi ổn, nhưng còn cô? Nói thật lòng, tôi hơi bất ngờ...khi cô chưa ăn hết những người ở đây. Ý tôi là, biết cái khẩu vị của cô. Và chỉ là tôi hay sao, hay là cô lên cân vậy?"
Thời gian. Cậu cần câu thêm thời gian.
Effie chớp mắt vài lần và mỉm cười mềm mại...thường thì sẽ khiến Sunny rùng mình ở bất cứ tình huống nào khác.
"Cứ tiếp tục nói chuyện đi. Tôi sẽ ăn cậu đầu tiên."
Cùng với cô, họ đi về phía Morgan. Trong lúc họ làm vậy, bầu không khí bên trong tòa tháp rỗng đột nhiên trở nên hơi lạnh lẽo hơn.
"Song Seishan."
Giọng nói của Morgan bằng phẳng.
Seishan đón gặp ánh mắt xuyên thấu của cô với sự trang nhã của một người mà đã sống sót một thập kỷ trong địa ngục của Vùng Đất Lãng Quên. Câu trả lời của cô cũng từ tốn tương tự:
"Morgan."
Hai người họ nhìn nhau chằm chằm với sự mãnh liệt đáng sợ.
Kai ho khan và chuyển từ chân này sang chân kia. Sunny chần chừ, rồi gửi một tinh nhắn tinh thần cho hắn:
[Tại sao không nói chúng tôi biết Morgan ở đây?]
Cung thủ nhìn cậu và bất lực nhún vai.
[Cô ta chắc là đã đến sau khi mình rời khỏi để tìm kiếm người sống sót. Sáng nay cô ta không có ở đây...sẽ không có rắc rối, đúng không hả? Hai người họ sẽ nhìn ra lý lẽ...chắc chắn...]
Một luồng gió bạo lực thổi vào tòa tháp rỗng, và kim loại cổ đại rên rỉ.
Morgan lắc đầu.
"Chúng ta sẽ đặt mâu thuẫn sang một bên, vào lúc này. Trở lại thế giới thức tỉnh trước khi làm gì nông nổi."
Seishan chậm rãi gật đầu.
"Đồng ý."
Cô không có vẻ bối rối trước viễn cảnh phải đối mặt Công Chúa Chiến Tranh trong một trận chiến. Sunny không hoàn toàn chắc Seishan hiện tại mạnh mẽ cỡ nào - dù sao thì, cô ta đã Vượt Bậc trễ hơn đa số người ở đây. Ngược lại, cô lớn tuổi hơn và đã tích lũy nhiều hơn hẳn kinh nghiệm trong Thành Phố Hắc Ám.
Nhưng mà không quan trọng.
Đêm hôm qua, sức mạnh tổng hợp của Seishan, Sunny, Jet, và Thánh đã chỉ vừa đủ để khiến một vật chứa của Hộ Vệ Cổng chậm lại chỉ vài giây.
Và bây giờ, họ bị bao vây bởi bảy thứ giống vậy.
Morgan có vẻ không biết họ đang ở trong tình cảnh hiểm nghèo đến cỡ nào...không ngạc nhiên. Thật ra thì, Sunny và Jet mới là kẻ kì quặc khi có thể nhìn xuyên ngụy trang của một sinh vật Vĩ Đại. Cả hai Phân Loại của họ đều là độc nhất và cực kì hiếm có - sẽ là khá bất khả thi để cho rằng có ai khác ở Sa Mạc Ác Mộng sở hữu những khả năng tương tự.
Có lẽ Cassie có thể...nhưng mà cô ấy không có ở đây.
Lồng ngực Sunny đột nhiên co lại khi nghĩ về cô gái mù.
Cô ta bây giờ ở đâu? Cô ấy đã có thể thoát khỏi cảnh tàn sát kia?
Còn Morgan lúc này thì đã nhìn về phía Nephis.
"Chị phải chúc mừng em gái. Ồ, và đương nhiên là Bậc Thầy Sunless. Giết Nanh Thảm Khốc...quả là một bất ngờ dễ chịu. Tôi nên nghĩ về cách thưởng cho hai người."
Cô ta quay sang Sunny, giữ im lặng một giây, rồi đột nhiên mỉm cười.
"...Nhưng mà tôi hi vọng cậu sẽ không lại yêu cầu một trận đấu với tôi lần nữa, Bậc Thầy Sunless. Môi trường ở đây là không như mơ như là lần trước đó tôi phải thưởng cho cậu."
Trong lúc Nephis, Seishan, Effie và Jet nhìn Sunny với ánh mắt kì lạ, cậu hắng giọng và nặn ra một nụ cười.
"Không, không. Tôi sẽ không dám yêu cầu một việc khiếm nhã như vậy...lần nữa..."
Cùng lúc, cậu dùng Phước Lành Hoàng Hôn để yên lặng nói chuyện với Morgan:
Mỉm cười dễ chịu, cậu nói:
[Làm theo lời tôi nói nếu cô không muốn chết.]