Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1222: Ngược Lại Mọi Hi Vọng



Chương 1222: Ngược Lại Mọi Hi Vọng

Nắm đấm của Bậc Thầy Muôn thú vẫn còn nhô ra từ ngực sinh vật kia, nhưng mà trong giây kế tiếp, cô xé nó ra, gần muốn hoàn tàn xé rách cái xác kia.

Cô có vẻ giận dữ...thật sự giận dữ.

"Sao ngươi dám giơ tay lên với em gái ta chứ..."

Trước khi sinh vật kinh tởm kia có thể tái tạo trở lại, vị Thánh xinh đẹp đá nó, khiến cái xác tan nát bay ra sau. Nó rơi trên cát cách đó khoảng chục mẹt, hơi co giật, rồi đứng dậy, đã trở nên lành lặn lần nữa.

Hai người họ đứng đối diện nhau, nhìn chằm chằm kẻ địch. Sinh vật kia đẫm máu và tàn tạ, nhưng mà bình tĩnh đến ghê rợn. Có một nụ cười trên môi nó.

Bậc Thầy Muôn Thú trông cũng tàn tạ không kém, gương mặt xé rách và nhuộm màu máu. Biểu hiện cô âm u và đầy sự phẫn nộ lạnh lẽo.

Cô nghiến răng và phun ra:

"Ta sẽ không cho thấy từ bi."

Cái xác nhìn cô ta chăm chú với một nụ cười.

Rồi, nó đột nhiên lên tiếng.

Nghiên đầu, cái xác hỏi:

"...Từ bi là gì?"

Biểu hiện của Thánh hơi thay đổi.

'Cái quái gì...tại sao họ lại nói chuyện...'

Sunny cố gắng đứng dậy và chỉ thành công nhờ dùng Tội Lỗi An Ủi làm gậy chống. Cậu đang khó khăn hô hấp, nhưng không sao...là một chuyên gia về chấn thương thể chất, Sunny đánh giá tình trạng hiện tại của bản thân là không đe dọa đến tính mạng.

Hiện tại.

Cậu không thật sự hiểu được tại sao Bậc Thầy Muôn Thú lãng phí thời gian đe dọa một sinh vật Vĩ Đại thay vì tấn công nó, nhưng mà ít nhất thì như vậy cho cậu chút thời gian để đánh giá tình hình.

Những thành viên còn lại của nhóm người sống sót...đều còn sống. Không ai trong số họ đã chết, từ những gì cậu thấy được. Nói như vậy, nhưng mà toàn bộ họ đã bị thương nghiêm trọng. Chỉ có Morgan và Thánh là trông như thể có thể tiếp tục chiến đấu...và Effie nữa, mặc dù gương mặt cô có biểu hiện đau đớn. Nhưng với sự kiệt sức và tàn tạ của họ, cậu không cho rằng họ sẽ giúp gì được nhiều.

Sunny cũng không thể làm nhiều cho lắm.

Tình trạng của Neph...là không rõ.

'Bậc Thầy Muôn thú có thể tự mình giải quyết dứt điểm sinh vật kia?'

Trong giây kế tiếp thì, câu hỏi đó trở nên vô nghĩa. Sunny đã nhận được câu trả lời cho câu hỏi tại sao nữ ác ma xinh đẹp lại lãng phí thời gian trò chuyện với sinh vật kia.

Cô đã không lãng phí thời gian. Mà là đang trì hoãn.

Trong lúc ánh mắt trời chiếu xuống từ bầu trời chói lòa trở nên sáng hơn nữa, một hình dạng làm từ ánh sáng thuần khiết tấn công vật chứa của Hộ Vệ Vĩ Đại từ đằng sau. Cùng lúc, Bậc Thầy Muôn Thú lao về trước.

'Hiệp Sĩ Mùa Hạ!'

Không phải một vị Thánh, mà là hai. Hai người Vượt Giới Hạn của Gia Tộc Song và Gia Tộc Valor có vẻ như đã tạm thời liên minh.

Một tiếng thở dài khô khàn thoát khỏi môi Sunny. Cậu triệu hồi kí tự và nhìn chúng để đảm bảo Nephis vẫn còn sống. Sau khi làm vậy, cậu lùi lại một bước và ngã xuống mặt cát nóng rực.

Nhắm mắt lại, Sunny cho phép cơn đau đớn tràn qua mình. Cậu chỉ trông chừng trận chiến đang diễn ra thông qua bóng tối, căng thẳng và dè chừng.

Vật chứa của Hộ Vệ Cổng...là một đối thủ khủng khiếp, ngay cả với hai vị Thánh. Nhưng mà, bất chấp sức mạnh và sự lì lợm kì cục của nó, nó không có vẻ có thể chống lại hai người họ.

Có lẽ tình hình sẽ khác nếu đây là hai người Vượt Giới Hạn nào khác, nhưng mà Bậc Thầy Muôn Thú và Ngài Gilead đều là nhân vật xuất chúng. Đặc biệt là Bậc Thầy Muôn Thú - cậu phát hiện những vết thương mà cô gây ra là khiến cái xác lâu hơn để lành lại. Vài cái vẫn không bị khôi phục, như thể có gì đó ngăn không cho phép chúng làm vậy.

Và cũng có gì khác nữa...

Sunny cảm giác có cái bóng thứ tư đứng ở xa. Thon thả, tinh tế...và quen thuộc.

'Cassie?'

Vậy ra Cassie là người đã dẫn hai vị Thánh đến giúp đỡ họ.

Sunny cảm giác sự căng thẳng như được rút ra khỏi cơ thể tàn tạ của mình.

...Theo thời gian, cái xác có vẻ trở nên lờ đờ hơn. Những đòn tấn công của nó mất đi góc cạnh, và có vài giọt máu rơi xuống từ mũi nó. Bậc Thầy Muôn Thú không chỉ chiến đấu với nó, mà còn oanh tạc sinh vật kia với những đòn tấn công tinh thần mạnh mẽ.

'Mình nghĩ...họ thật sự có thể làm được...'

Nhưng trước khi họ có thể, ngọn lửa trắng thiêu hủy đột nhiên yếu đi, và rồi biến mất. Hai cái bóng lộ ra giữa đống cát tan chảy và thủy tinh đen bóng - một tan vỡ và bất động, một đứng trên cái còn lại. Rồi, nguồn gốc của cái bóng thứ hai lung lay và ngã xuống.

Vật chứa còn lại đang mất càng lúc càng lâu để khôi phục những vết thương của nó. Hai vị Thánh tấn công không ngừng nghỉ, bài bản tấn công dữ dội. Sunny không thể nhìn thấy, nhưng mà cảm giác được hình dạng và vị trí của những cái bóng thay đổi ở tốc độ chóng mặt.

Chậm chạp...tra tấn...nhịp điệu đó chậm lại.

Và rồi, đến một lúc nào đó, một trong cái bóng đó trở nên nông cạn và trống rỗng.

Vật chứa của Hộ Vệ Cổng đã bị biến thành một đống da thịt không nhận ra được.

Trận chiến đã là không dễ đối với Bậc Thầy Muôn Thú và Hiệp Sĩ Mùa Hạ, nhưng mà cả hai người họ vẫn còn đứng.

Sunny nghiến răng, rồi mở mắt và chậm chạp ngồi dậy.

...Ngay khi sinh vật chết đi, Bậc Thầy Muôn Thú xoay người và đi về phía Seishan. Quỳ bên cạnh con quái vật xấu xí, nữ ác ma xinh đẹp dịu dàng đặt tay lên vai cô và mỉm cười.

"Chỉ ở đây, Seishan. Chị đến kịp lúc."

Trước mặt cô, sinh vật quái vật chậm rãi trở nên nhỏ hơn, biến trở lại thành cô gái xinh đẹp tuyệt mĩ với làn da xám trơn tru. Cơ thể cô bầm dập và tan vỡ, nhưng mà vẫn còn sống, và thậm chí là còn tỉnh táo, mặc dù chỉ vừa đủ mà thôi.

Bậc Thầy Muôn Thú thì thầm vài lời nữa với em gái mình, rồi đứng dậy.

Ánh mắt cô ta chậm rãi chuyển đến phía Morgan, người đang quỳ trên cát cách đó vài chục mét. Nụ cười biến mất khỏi môi cô. Ánh mắt của vị Thánh xinh đẹp...

Không hứa hẹn gì tốt cả.

Sunny rùng mình, đột nhiên nhớ lại làm sao toàn bộ họ đã rơi vào nơi sa mạc nguyền rủa này ngay từ đầu.

Ba Cổng Cấp Độ Bốn có lẽ đã mở ra ở Nam Cực, nhưng mà hai đại gia tộc...

Vẫn đang chiến tranh.

Sunny sẽ không chen vào giữa Bậc Thầy Muôn Thú và Morgan, mà có muốn thì cậu cũng không làm được gì.

Nhưng mà Nephis cũng ở đây, đang nằm bất tỉnh trong vòng thủy tinh đen.

Và cô cũng là con gái của Kiếm Đế, mặc dù đó chỉ là nhận nuôi.

'Chết tiệt cả mà...'

Nhưng không cần làm gì cả, vì khi Bậc Thầy Muôn Thú lạnh lẽo nhìn về phía Morgan, một bóng người cao trong bộ giáp tàn tạ đột nhiên xuất hiện trước Công Chúa Chiến Tranh, chặn lại ánh mắt ngột ngạt của vị Thánh xinh đẹp.

Hiệp Sĩ Mùa Hạ nhìn chăm chú Bậc Thầy Muôn Thú và yên lặng lắc đầu.

"Đừng có nghĩ đến việc đó."

Một nụ cười nguy hiểm hiện lên môi cô. Nữ ác ma xinh đẹp nhướng một bên lông mày tuyệt mĩ và nói với tia thách thức:

"...Nếu ta nghĩ?"

Gương mặt Ngài Gilead duy trì sự bình tĩnh.

"Ta sẽ giết cô."

Bậc Thầy Muôn Thú giữ ánh mắt với ông ta vài giây, rồi quay đi và bật cười.

"...Có lẽ lần sau vậy."

Liếc nhìn mặt trời đang lặn, cô nâng giọng và gọi:

"Đi nào! Mọi người còn sống, đứng dậy. Chúng ta cần tìm nơi trú ẩn trước khi đêm đến."