Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1223: Mục Tiêu Khác Nhau



Chương 1223: Mục Tiêu Khác Nhau

Mặt trời đang dần lặn xuống dưới cát trắng của sa mạc, và nhiệt độ giết người mà đã tra tấn họ dần tiêu tan, nhanh chóng bị thay thế bởi một cơn lạnh khủng khiếp. Và sự kinh hoàng ớn lạnh của đêm đang đến gần.

Nhóm người tàn tạ đi về phía một tàn tích cao to. Hai vị Thánh đang cầm cự tốt, nhưng mà những người Vượt Bậc thì ở trong tình trạng ghê gớm - toàn bộ họ mang theo những vết thương kinh khủng, và mỗi bước đi đều là tra tấn. Healer duy nhất trong số họ đang bất tỉnh, và những Ký Ức có khả năng chữa trị mà vài người họ sở hữu là không đủ quyền lực để giải quyết vô số những vết thương nghiêm trọng như này, ít nhất là không thể ngay tức thì.

Jet trông hơi tốt hơn kể từ trận chiến với đám vật chứa của Hộ Vệ - cô đã có thể giết một Sinh Vật Ác Mộng mà mai phục họ trong lúc đi trong sa mạc, và hấp thụ chút hồn tinh. Dù vậy, chỉ liếc nhìn cơ thể tan nát của cô cũng hơi ớn lạnh.

Đôi tay của Seishan quấn trong vải, và mặc dù những vết thương của cô đã được chữa trị, cô chỉ có thể bước đi nhờ dựa vào Bậc Thầy Muôn Thú. Kai đang lơ lửng trên cát với gương mặt tái nhợt - đòn đánh sinh vật Vĩ Đại đã khiến cột sống hắn bị thương tổn, và mặc dù không bị liệt, cung thủ vẫn ở trong cả biển đau đớn.

Effie thì đang cà nhắc thấy rõ, còn Morgan thì có vẻ hoàn toàn cạn kiệt và yếu ớt.

Còn về Sunny...người ta đôi lúc hay nói trông cậu giống một con búp bê, nhưng nếu đó là đúng, thì hiện tại cậu trông giống một con búp bê rách rưới mà đã bị bỏ quên nhiều thập kĩ rồi đã bị một hai con vật gặm nhấm lấy.

'A...đau thật mà.'

Cậu đang đau, nhưng mà cơn đau là có thể chịu được. Ít nhất thì năm cái bóng đã lần nữa cường hóa cậu - với sự giúp đỡ của chúng, cậu có thể trải qua hành trình khó khăn này không quá nhiều rắc rối.

Thánh đang bế lấy Nephis, người mà vẫn bất tỉnh. Bộ giáp và quần áo hư hại của Neph đã bị hủy diệt bởi ngọn lửa thiêu đốt, nên cô đang được quấn trong tấm áo khoác màu sóng biển của Cassie. Bản thân cô gái mù thì đang đi đằng sau hiệp sĩ trầm mặc, bên cạnh Sunny. Cô là người duy nhất trong nhóm mà trông kiệt sực và mệt mỏi vì nhiệt độ, nhưng không tơi tả. Nhưng mà rồi, Cassie cũng đã ở giữa trận chiến của hai đại gia tộc. Nhiều người Thức Tỉnh, sinh vật nô lệ, và Bậc Thầy của Gia Tộc Song đã cố gắng giết cô, chỉ để chết trong tay cô. Bộ giáp của cô đầy những vếp móp méo và rướm đầy máu khô, nên không có gì tươi tắn hay lộng lẫy về vẻ ngoài của cô cả.

Sunny liếc nhìn cô, rồi khẽ nói:

"Tiện thể...cô đến vừa kịp lúc. Cảm ơn."

Cassie im lặng một lúc, rồi lắc đầu.

"Không cần cảm ơn mình. Chỉ là trùng hợp may mắn mà thôi."

Cậu mỉm cười.

'Ừ, không có đâu. Cơ hội đó chắc là không phần trăm.'

Sunny quan sát gương mặt tinh tế của cô, rồi hỏi:

"Cô đã biết, phải không?"

Cassie nhướng mày.

"Biết gì?"

Biểu hiện cậu tối đi.

"Về những Cổng. Đó là tại sao cô nói tôi nhắn tin với Rain...cô biết rằng chúng ta sẽ bị kẹt ở sa mạc chết tiệt này một thời gian rất, rất dài. Cô cũng đã biết rằng Nam Cực sẽ bị phá hủy."

Cô gái mù quay đầu, và cậu nhìn đôi mắt xanh dương xinh đẹp đó. Biểu hiện của cô bình tĩnh.

"Mình không biết gì cả."

Sunny khịt mũi.

"Ừ...chắc rồi. Vậy cô cũng không biết chuyện gì sắp xảy ra?"

Cassie quay đi và nhún vai.

"Ồ, không. Cái đó thì mình biết."

Cô yên lặng vài giây, rồi gật đầu về phía Bậc Thầy Muôn Thú và Ngài Gilead.

"Họ sẽ bỏ rơi chúng ta."

Sunny nhìn cô ta chăm chú một chút, rồi bật cười và quay đi.

"Nói vậy cũng nói."

Không cần là một nhà tiên tri để biết được hai vị Thánh mà Cassie đã mang đến sẽ để lại những thành viên của tổ đội. Họ đã giúp Sunny và những người còn lại bằng cách cho phép họ sống sót...Nhưng cả Bậc Thầy Muôn Thú lẫn Ngài Gilead đều có ưu tiên của mình. Bậc Thầy Muôn Thú thì là Seishan. Còn Ngài Gilead, thì là Morgan...và, có lẽ, Nephis. Đó là nguyên nhân họ đã không rời khỏi sa mạc ngay sau khi thoát khỏi chiến trường.

Cả hai vị Thánh có thể trở lại thế giới thức tỉnh bất cứ lúc nào - họ chỉ cần một nơi an toàn và chút thời gian để kích hoạt điểm ràng buộc của mình. Nhưng một khi làm vậy, họ sẽ không thể quay trở lại góc này của Sa Mạc Ác Mộng mà không trước hết đến gần ba Cổng khổng lồ kia. Vấn đề là họ không thể mang quá nhiều người cùng mình. Sunny biết giới hạn của Bậc Thầy Muôn Thú là hai - cô đã đưa cả Seishan lẫn Vượt Bậc Giả Bast đến Đông Nam Cực. Nhưng mà đa số những vị Thánh chỉ có thể mang một người giữa hai thế giới.

Dù sao đi nữa, đa số người ở đây sẽ bị bỏ lại.

'Làm gì đây, làm gì đây...'

Sunny nỗ lực suy nghĩ một giải pháp, nhưng mà quá mệt mỏi để hình thành những ý nghĩ phức tạp. Sau khi im lặng một lúc, cậu hỏi:

"Vậy còn Thánh Tyris? Cô có biết cô ta ở đâu?"

Cassie chậm chạp lắc đầu.

"Bọn mình không nhìn thấy dấu hiệu gì của cô ấy sau khi tiến vào thế giới Mộng Ảo. Theo Dõi Thầm Lặng cũng vậy. Sa mạc là bao la...cơ hội là, họ đã bị mang đến một nơi cách xa chúng ta. Thủy Triều Bầu Trời sẽ có thể thoát khỏi Hộ Vệ Cổng, nhưng mà cô ấy đã quá kiệt sức ở cuối trận chiến. Cô ấy có lẽ đã buộc phải chạy trốn trở lại thế giới thức tỉnh."

Sunny cảm thấy hơi thất vọng khi có ít hi vọng cho việc nhận được giúp đỡ từ Thánh Tyris. Nhưng cùng lúc, cậu cũng vui khi biết rằng cô ta có thể đã rút lui khỏi Sa Mạc Ác Mộng. Ít nhất thì đó có nghĩa là cô ta vẫn còn sống. Cả gia tộc của cô ta cũng đang ở Nam Cực - cân nhắc đến những sinh vật Vĩ Đại giờ đang lang thang ở Góc Nam, Thủy Triều Bầu Trời là người duy nhất có thể đảm bảo an toàn của họ. Cô mang theo trọng trách nặng nề, khi nghĩ đến những hành động của cô là thứ khiến gia tộc Lông Vũ Trắng bị đày đến lục địa lạnh giá này. Và cô đã làm những việc đó để cứu Sunny và Cassie.

Cậu thở dài.

'Mình hi vọng Thánh Tyris và Bậc Thầy Roan có thể rời khỏi Nam Cực.'

Và Kim...và hàng triệu dân thường mà vẫn chưa được sơ tán, cũng như những binh lính của Quân Đội Sơ Tán.

Còn Sunny và những người còn lại thì không thể làm gì để giúp đỡ họ, không còn có thể nữa.

Giờ, mục tiêu của họ là thoát khỏi Sa Mạc Ác Mộng.

...Cậu không biết mục tiêu nào là nguy hiểm hơn.