Chương 1234: Hai Tương Lai
Nằm trên cái bè tạm bợ mà đang bị kéo xuyên qua màn sương bất tận bởi dòng chảy mạnh mẽ, Sunny đột nhiên bật cười ha hả.
“A. A, mình hiểu rồi...”
Tội Lỗi An Ủi tò mò liếc sang cậu.
“Nếu không ngại tao hỏi, mày hiểu gì vậy?”
Sunny im lặng một lúc.
“Không, chỉ là...tao đột nhiên nhớ lại một cuộc đối thoại cũ.”
Nhiều năm trước, trong nhà thờ đổ nát của Thành Phố Hắc Ám, Effie – người mà gần như là một người lạ vào lúc đó – đã nói với Sunny một thứ kì lạ.
Cô đã nói với cậu rằng thế giới Mộng Ảo không phải địa ngục, như mọi người tin rằng, mà là một thiên đường...một thiên đường tăm tối và tàn nhẫn, nhưng mà vẫn là thiên đường. Thứ thiên đường mà họ xứng đáng có được.
Bây giờ thì cậu đã biết nguyên nhân Effie nói vậy là vì cô bị mắc kẹt trong một cơ thể tan vỡ và bị giới hạn trong một chiếc xe lăn ở thế giới thức tỉnh, nhưng mà đã nhận được một cơ hội để trở nên khỏe khoắn và sống động ở thế giới Mộng Ảo...tuy nhiên, đó không phải nguyên nhân duy nhất.
Effie cũng tin rằng thế giới thức tỉnh là đang chết đi – không phải vì Ma Pháp, mà là vì những thứ bản thân nhân loại đã làm với môi trường sinh thái mà họ cần để sống sót. Nó có lẽ thậm chí đã chết đi nếu không nhờ những người Thức Tỉnh và những món quà mà họ đã nhận được từ Ma Pháp.
Thứ cuối cùng mà cô đã nói với cậu vào lúc đó...rằng một ngày nào đó, trong tương lai, nhiều người hơn sẽ bắt đầu xem thế giới Mộng Ảo là thiên đường, cũng như cô vậy.
‘Vậy rốt cuộc là như vậy, phải không?’
Nếu Sunny cố suy nghĩ thực tế về tương lai, thì sự hủy diệt của thế giới thức tỉnh không hẳn là sự hủy diệt của nhân loại. Nhân loại sẽ tiếp tục...nói chính xác hơn là phần nhỏ của nhân loại mà có thể đến được thế giới Mộng Ảo.
Có hàng trăm ngàn người Thức Tỉnh trên thế giới, vài trăm Bậc Thầy, và vài tá Thánh. Nhưng mà những con số đó sẽ sớm phồng lên...nếu Chuỗi Ác Mộng là một dấu hiệu, thì Ma Pháp Ác Mộng sẽ sắp bắt đầu trở nên điên cuồng lần nữa. Sẽ có một lượng người bị lây nhiễm phi thường trong những năm đến...vô số người Ngủ mới, vô số người Thức Tỉnh mới.
Cũng sẽ có thêm nhiều Bậc Thầy, và thậm chí thêm nhiều Thánh.
Kể cả nếu thế giới thức tỉnh bị nuốt chửng, những người này sẽ có thể tiếp tục sống trong một phần nhỏ của thế giới Mộng Ảo mà đã bị nhân loại chinh phục. Nhiều thứ sẽ bị đánh mất, nhưng mà những Thành Thị cũng không kém mức tự cung tự cấp quá xa. Đặc biệt là những Thành Thị vĩ đại như là Bastion và Ravenheart – những nơi đó thì đã như là những thành phố rồi.
‘Vậy...là như này? Đó là tương lai?’
Trong ba tỉ, chỉ có vài triệu sẽ sống sót?
Sunny nằm yên một lúc, nhìn chăm chú vào sương mù.
Tội Lỗi An Ủi cũng im lặng.
‘Ít nhất thì đó là tương lai những Đế Giả tin rằng sẽ xảy ra.’
Sunny đã từng nghe nói những Đế Giả từ lâu đã bỏ cuộc với thế giới thức tỉnh. Giờ, cậu hiểu rõ hơn tại sao, và vì thứ gì. Những đại gia tộc đã tập trung vào việc tạo ra một khu vực tiếp đến cho nhân loại từ lâu rồi, cắt ra một vùng đất có thể sinh sống bên trong thế giới Mộng Ảo.
Nguyên nhân của họ là nghiệt ngã và tàn nhẫn, những mà thực tế.
Sunny cựa quậy.
‘...Nhưng đó không phải tương lai khả thi duy nhất.’
Cũng có cái tương lai mà Nephis tin tưởng vào.
Nephis, người xem những Đế Giả như là những tội đồ và kẻ phản bội – không phải vì họ đã phá hủy gia đình cô, mà vì họ đã bỏ cuộc trong việc chống lại Ma Pháp.
Nếu như một người Đỉnh Cấp mới xuất hiện...nếu như người Đỉnh Cập đó chinh phục Ác Mộng Thứ Năm và trở thành Tôn Nghiêm...hay thậm chí Thần Thánh...thì ai dám nói tương lai sẽ như thế nào?
Có lẽ nếu một vị thần được sinh ra từ nhân loại, một phép mầu thần thánh sẽ cứu lấy mọi người.
Giấc mơ đó không ngọt ngào sao?
Chắc rồi, xác suất một việc như vậy xảy ra là không. Nó không hề thực tế chút nào cả. Nó là bất khả thi...chỉ là chút suy nghĩ viễn vông.
Tuy nhiên, Sunny không thể nhịn được mà cho phép bản thân đắm mình và giấc mơ viễn vông đó trong vài giây.
Cậu quay đầu, nhìn chằm chằm kí tự được khắc vào tấm gỗ cổ đại.
Ước.
Mặc dù cậu biết phép mầu sẽ không xảy ra, cậu vẫn ước gì nó sẽ.
Nhưng rồi...
Điều ước của bản thân Sunny là gì chứ?
Cậu...muốn tự do. Bất chấp mọi thứ, cậu vẫn muốn được tự do. Cậu muốn có lựa chọn, để làm chủ định mệnh của bản thân, chứ không phải nô lệ của nó.
Cậu cũng muốn mạnh mẽ. Đủ mạnh để phá vỡ xiềng xích của mình, để bảo vệ những người cậu yêu thương.
Cậu muốn sống một cuộc sống tốt.
‘Đến lúc ngừng suy nghĩ về hình ảnh to lớn và tập trung vào chính xác thứ cần phải làm ngay bây giờ.’
Đa phần những người mà cậu quan tâm hiện tại đang ở trong Ác Mộng này. Có vài người trong số đó là ở thế giới thức tỉnh, bao gồm Rain.
Nên, mục tiêu của cậu là khá đơn giản.
Đầu tiên, cậu phải sống sót.
Cậu cũng phải tìm bạn mình, và đảm bảo họ cũng sống sót.
Rồi, họ phải chinh phục Ác Mộng Thứ Ba và quay trở lại thế giới thức tỉnh.
Một vị thần có lẽ sẽ buông xuống từ cỗ máy để cứu lấy nhân loại, hoặc không...khả năng cao hơn là không. Dù sao đi nữa, nó sẽ không sớm xảy ra, nên ít nhất là trong vài năm kế đến, tình hình sẽ đi về phía tương lai mà những Đế Giả đã tưởng tượng.
Trong tương lai đó, giá trị của một vị Thánh sẽ là khổng lồ. Một vị Thánh sẽ không dễ dàng bị bỏ qua hay bắt nạt – thật ra, sẽ là ngược lại.
Nên, Sunny phải trở thành Thánh.
Đó là rất tiệt lợi, khi nghĩ đến việc cậu đã ở trong Ác Mộng Thứ Ba, và kết quả duy nhất khác với Vượt Giới Hạn là chết đi.
Thêm vào đó, là một vị Thánh, cậu sẽ có thể mang người – thậm chí người bình thường – đến thế giới Mộng Ảo. Nên, nếu thế giới thật sự tiêu tùng, cậu sẽ có thể cứu Rain và vài người khác khỏi sự hủy diệt đó.
Hoặc ít nhất là cho họ cơ hội được cứu.
‘Sống Sót. Vượt Giới Hạn.’
Hiện tại đó là mục tiêu của cậu. Và nếu cậu thành công...có lẽ những thứ khác cũng sẽ trở thành khả thi.
‘Trở nên mạnh mẽ. Sống cuộc sống tốt. Bảo vệ người mình yêu thương.’
Đánh bại định mệnh.
Tự do.
‘Quả là một điều ước xinh đẹp...’
Bị lời hứa ngọt ngào của tương lai như mơ kia và sự đung đưa nhẹ nhàng của sóng dẫn dắt, Sunny dần rơi vào giấc ngủ.