Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1261: Bươm Bướm Vỗ Cánh



Chương 1261: Bươm Bướm Vỗ Cánh

Có một chấm đen trên bầu trời, ở phía xa, chậm rãi di chuyển về phía hòn đảo tăm tối. Ban đầu, Sunny cảm thấy một tia hi vọng thắp lên trong tim mình khi cậu nhớ đến một tình huống tương tự trong quá khứ.

Lần đó, chấm đen đó hóa ra là Kai.

Nhưng mà lần này...

Lần này, trực giác của cậu đang kéo chuông báo động, và một cảm giác sợ hãi lạnh giá len lỏi ra từ đâu đó để nắm lấy cậu trong móng vuốt băng lãnh.

Ngồi trên Ghế Bóng Tối với chân bắt chéo, Sunny tựa ra sau và thở dài.

“...Cứt thật.”

Dứt lời, cậu nổ tung với cả đống hành động.

Đầu tiên, Sunny hủy đi cái ghế quý báu của mình và lao về phía giữa hòn đảo. Cùng lúc, cậu gửi một mệnh lệnh đến tâm trí Thánh.

Nephis và cô hiện đang có một trận đấu kiếm dữ dội. Ánh sáng và hắc ám quyện vào nhau thành một cơn lốc lung linh của thép sắc bén, và hình dạng của hiệp sĩ mã não duyên dáng tương phản rõ ràng với bộ tunic trắng trôi chảy và làn da thạch cao của đối thủ thon thả của cô.

Theo mệnh lệnh của Sunny, Thánh đứng yên. Mũi kiếm của Neph ngừng lại trong tích tắc sau đó, lơ lửng trước khe hở trên mũ giáp cô chỉ vài milimet.

Nephis cau mày, rồi thu kiếm lại và nhìn quanh.

Có một cái bóng trên một mỏm đá nhô ra khỏi mặt đất cách đó vài mét. Nó có vẻ thuộc về một chàng trai, và hiện đang vẫy tay và chỉ về phía bầu trời.

Cô nhanh chóng quay người và ngước lên, rồi lao đi sau đó một giây.

‘Xong việc đó...’

Chạy nhanh nhất có thể, Sunny nhảy qua một vũng nước đục và tiếp đất gần một mảnh bạc hoen ố bị ăn một nửa. Hình dạng gầy gò của Tiểu Yêu đang ở gần đó, nằm trên mặt đất với nụ cười vui sướng trên gương mặt ma quỷ của nó. Tay nó đang xoa lấy cái bụng phình lên như bong bóng.

“Đứng dậy đi cậu bạn!”

Con quỷ tham ăn mở mắt và mơ hồ nhìn chăm chú Sunny, rồi ngượng nghịu cố đứng dậy. Nhưng mà, bị cái bụng đầy nhóc làm mất thăng bằng, Tiểu Yêu lại nhanh chóng ngã xuống.

“Ài, không có thời gian cho vụ này!”

Sunny nghiêng xuống, nắm lấy con quỷ nhỏ đang yếu ớt giãy dụa, và nâng nó lên vai.

‘Cái...quái gì...’

Thằng khốn nhỏ con này đã nuốt bao nhiêu chứ?!

Kể cả với sức mạnh của một Bạo Chúa Vượt Bậc, Sunny vẫn đang chật vật để mang theo Tiểu Yêu. Gân cậu phồng lên, và một biểu hiện bối rối hiện lên mặt cậu. Ra lệnh cho những cái bóng quấn vào cơ thể cậu, cậu kêu lên và tiếp tục chạy.

Chục giây sau đó, Sunny đến mép của khe đá quen thuộc và vô tâm vứt con quỷ nhỏ xuống đó. Rồi, cậu ném một ánh mắt nữa về phía bầu trời và phát hiện chấm đen kia đã đến gần hơn, rồi tự mình nhảy vào khe đá đó.

Không lâu sau đó, Nephis đã ở bên cạnh cậu, hai người đè vào bức tường của khe đá và cố gắng khiến hô hấp của bản thân bình tĩnh lại. Thánh và Quỷ đang ở gần đó, người trước bình tĩnh đứng đó, kẻ sau ôm lấy đùi Sunny.

Ác Mộng cũng ở đó, ẩn mình sâu trong hắc ám ở dưới đáy khe đá trong dạng bóng tối.

Cuối cùng, một cái vò hai quai xinh đẹp làm từ đất sét trắng đang đứng trên mặt đất trước mặt họ, bề mặt nó được trang trí với những họa tiết mê hoặc. Đó là một món Ký Ức khác mà Hiệp Sĩ Mùa Hạ đã đưa cho Nephis, và mục đích của nó là để che giấu sự hiện diện của họ.

...Thần thánh mới biết liệu cái vò sẽ có hiệu quả hay không.

Trong năm cái bóng của Sunny, một cái sẽ phải xung phong rời khỏi khu vực ảnh hưởng của nó để làm trinh sát.

Ừ thì...có lẽ “xung phong” không phải từ đúng.

Vì cái bóng ảm đạm gần đây đã phải làm vài công việc nguy hiểm, và thằng ngu vui vẻ kia không phải người mà Sunny sẽ tin tưởng giao nhiệm vụ quan trọng cho, tên thâm niên tiếp đó phải đi. Vậy nên, tên ớn lạnh hiện đang núp cách khe đá vài mét, như kẻ biến thái nhìn chăm chú bầu trời.

Tội Lỗi An Ủi đang ở cùng nó với biểu hiện nhàm chán trên mặt.

Những tia sáng xoáy quanh tay Sunny hình thành một cây sáo lục bảo, và cậu che phủ họ với một vòm yên lặng. Rồi, cậu thở ra một hơi run rẩy.

“Tôi...tôi thấy nó.”

Nephis chăm chú nhìn cậu, rồi hỏi bằng giọng khẽ:

“Là gì?”

Sunny không nói gì vài giây.

Chậm chạp, biểu hiện của cậu trở nên nghiệt ngã.

“Là một...con bướm.”

Quả thật, một con bước đang bay xuống phía hòn đảo. Từ phía xa, nó trông như một sinh vật hư ảo và xinh đẹp. Nhưng trong lúc nó đến gần hơn, Sunny không nhịn được mà rùng mình.

Cánh của con bướm là đen, nhưng cơ thể và bụng dưới của nó thì trắng như xương. Nó có sáu chân dài, có vẻ mảnh mai mà ở cuối là những mũi nhọn, và hai con mắt khổng lồ hàng ngàn phần tử như những quả cầu thuần túy là hắc ám. Giữa chúng là một cái mũi dài, đen bóng, hiện đang cong vòng như là vòi voi. Hai cái ăng ten mọc ra từ đầu nó, bị đẩy ngược ra sau bởi gió.

...Ngoài đó ra, con bướm ít nhất là cả trăm mét.

Nó vừa xinh đẹp tuyệt vời vừa kinh tởm sâu sắc. Nhưng mà, hơn nhất cả, nó đáng sợ khủng khiếp.

Sunny nghiến răng.

“Là một Quái Vật Vĩ Đại nữa.”

Tim cậu đang đập nhanh hơn trong lồng ngực, và lưng cậu thì đẫm mồ hôi lạnh.

‘Tuyệt vời. Đúng là tuyệt vời! Đúng là...vĩ đại mà...”

Bên cạnh cậu, Nephis cau mày.

“Vậy còn...”

Con bướm quái vật kia rõ ràng là định đậu lên hòn đảo, nhưng mà vào lúc đó, nước đỏ sẫm tách ra, và cái đầu của Rắn Lam nhô lên không trung. Bị ánh mắt đục ngầu, điên dại của nó xuyên thủng, con Quái Vật Vĩ Đại đột nhiên có vẻ dè chừng.

Nó di chuyển cánh và hơi thay đổi hướng bay, vòng quanh cái xác Rùa Đen từ trên cao thay vì lao xuống và đáp lên đá đen. Cặp mắt khổng lồ của con bướm nhắm về phía con rắn cổ đại, và ăng ten của nó co giật có nhịp điệu.

Quái Thú Vĩ Đại của dòng sông nhe ra răng nanh đẫm máu và phát ra tiếng rống phẫn nộ, như thể thông báo chủ quyền của nó đối với cái xác rùa khổng lồ này.

‘Con rắn già bệnh hoạn này...’

Con rắn thật sự không muốn sống? Tại sao nó cứ phải thách thức những Quái Vật Vĩ Đại?

‘Mình thật sự ngon đến vậy sao?!’

Sunny không biết con bướm khổng lồ đang suy nghĩ gì, nhưng mà một thứ là chắc chắn.

Nó không thích sự thách thức của con rắn. Không thích chút nào cả...