Nô Lệ Bóng Tối (Shadow Slave)

Chương 1263: Biển Máu



Chương 1263: Biển Máu

Thứ mà họ định làm đúng là có vẻ điên khùng. Đang có hai sinh vật Vĩ Đại chiến đấu ở một bên của con Rùa Đen, và Nephis muốn lặn xuống nước ở bên còn lại để cướp lấy chút thịt rùa.

Bởi vì cô đói.

Nhưng đương nhiên, đó thật sự không phải một kế hoạch quá điên rồ. Cô đã không đề nghị làm vậy vì một khát vọng rực cháy để lấp đầy bụng – mà là vì họ cần phải làm vậy. Họ càng đói lâu, thì họ sẽ càng trở nên yếu hơn. Họ càng yếu, thì cơ hội sống sót của họ sẽ càng trở nên mong manh hơn nữa.

Nephis lẫn Sunny đều không biết liệu họ sẽ có cơ hội nào tốt hơn như này để thu hoạch chút thịt của Rùa Đen, ngay khi Rắn Lam đang bị phân tâm. Thật ra, họ thậm chí không biết liệu bản thân có thể sống đủ lâu để tận hưởng thành quả của việc mạo hiểm này.

Nếu như con quái vật bướm chiến thắng, thì họ có lẽ sẽ sớm mất mạng. Nhưng mà họ không thật sự có thể làm gì với việc đó...nên, thứ duy nhất mà họ có thể làm là chuẩn bị cho khả năng còn lại hết sức có thể.

Nhăn nhó, Sunny nhìn đi và đá Tiểu Yêu ra khỏi đùi mình.

“Nguyền rủa...”

Rồi, cậu nghiến răng và bắt đầu leo ra khỏi khe đá.

‘Đói...cô ta đói...đói đúng không?! Đúng là...mình đã phạm phải tội lỗi gì trong kiếp trước mà những người phụ nữ gần mình đều tham ăn như này chứ?!’

Không hề hay biết về những tiếng than oán trong lòng cậu, Nephis theo sau.

Mất Sunny chỉ vài giây để leo ra khỏi dốc dựng đứng của khe đá sâu và lên đến bề mật rung chuyển của hòn đảo hắc ám. Nó rung động và lúc lắc, bị đẩy bởi sự dữ dội khủng khiếp của trận chiến mà đang diễn ra bên dưới làn sóng.

Không đến một giây sau đó, Thánh tiếp đất ngay gần đó, và một cái bóng rộng lớn bò ra từ hắc ám để biến thành hình dạng một con chiến mã tăm tối. Neph đến sau cùng, hơi chậm lại vì cần phải mang một cái vò hai quai dễ vỡ trong tay.

Tiểu Yêu được để lại ở khe đá tương đối an toàn, vì nó cơ bản là vô dụng trong tình huống hiện tại.

Sunny và Nephis liếc nhìn lẫn nhau và bắt đầu chạy nước rút mà không cần nói gì. Mục tiêu của họ là phần cuối của hòn đảo nơi cái đầu của Rùa Đen khổng lồ đang trôi nổi trong nước đỏ thắm.

Nó cũng là nơi mà Rắn Lam đã xuyên thủng bộ giáp bạc của con Quái Vật Vĩ Đại và đào vào da thịt nó, để lại một vết thương to lớn. Vì vảy của sinh vật cơ bản là không thể xuyên phá, thịt của nó chỉ có thể được thu hoạch từ bên trong một điểm như vậy.

Trong lúc họ đến gần nơi cái mái Rùa Đen bắt đầu dốc xuống, Sunny thở dài và hủy đi Vải Liệm Hoàng Hôn. Chỉ còn mỗi quần đùi trên người, cậu không để ý đến ánh mắt kì lạ của Neph và triệu hồi Đánh Bắt Linh Hoạt và Ngọc Trai Tinh Túy.

“...Tôi đã đổi vài món Ký Ức để dùng cho những trường hợp như này từ Nhà Đêm.”

Cô nhìn vài giây, rồi dời ánh mắt đi.

“Ồ.”

Trong lúc Đánh Bắt Linh Hoạt tự dệt ra từ những tia sáng, Sunny ném một ánh mắt về phía cơ thể mình và hơi nhíu mày. Cậu đã luôn thon gọn, và mặc dù cơ bắp của cậu đơn giản không chịu to lên quá nhiều, chúng đã căng như dây thép kể từ lúc ở Vùng Đất Lãng Quên.

Nhưng mà giờ thì chúng đã trở nên hơi quá rõ ràng, như là điêu khắc vậy. Cơ bụng của cậu như là tấm ván giật quần áo...đó là không hề tốt. Cậu đã mất nhiều cân trong hành trình địa ngục xuyên qua Sa Mạc Ác Mộng và những ngày chịu đói trên xác con Rùa Đen. Cơ thể cậu chỉ còn da và cơ bắp, không còn chút mỡ nào.

Có nghĩa là nó sẽ sớm tự ăn lấy bản thân.

Vài người nam nỗ lực đạt đến thể hình như này, nhưng mà với Sunny, người lớn lên ở ngoại ô, đó là một dấu hiệu rất lo ngại.

‘Chúng ta thật sự cần lấy đống thịt đó.’

Trong lúc một bộ quần áo kì lạ được dệt ra từ lưới của ngư dân che phủ cơ thể trắng buốt của cậu, cậu phát hiện Nephis lại lén liếc nhìn cậu qua khóe mắt lần nữa, vì nguyên nhân gì đó.

Hơi khó hiểu, cậu nói:

“Triệu hồi cái...”

Nhưng cậu không phải nói thêm gì. Sợi dây hoàng kim quen thuộc đã hiện ra trong tay cô.

Họ cần lặn vào nước đỏ hỗn loạn để thu hoạch thịt quái vật, nhưng mà họ không cần phải làm vậy một cách ngu ngốc. Nếu có gì xảy ra, Sunny có thể nhanh chóng kéo họ ra khỏi thông qua bóng tối – nhưng mà, tìm đến một cái bóng để chìm vào dưới nước là không dễ. Và vì Dòng Sông Vĩ Đại đang hứng chịu trận chiến giữa Rắn Lam và con bướm quái vật, dòng chảy của nó có thể dễ dàng tách Sunny và Nephis ra khỏi nhau.

Cô ném một đầu của sợi dây hoàng kim về phía cậu, và cậu vội vàng thắt nó quanh eo và cô cũng làm vậy với đầu còn lại của nó.

Cùng lúc, ánh sáng xoáy quanh đôi chân thon thả của Neph và hình thành hai vòng chân bạc. Sunny mơ hồ nhìn chúng chăm chú một giây trước khi nhận ra công dụng của chúng chắc là tương tự với Đánh Bắt Linh Hoạt.

Cậu hơi ghen tị. Của cô không phải Ký Ức loại giáp, nên cô không cần phải hủy đi bộ tunic trắng...

‘A. Mình cũng muốn được tài trợ bởi một vị Thánh cảm thấy tội lỗi...’

Cầm cây cung đen, Thánh vào vị trí mà cho cô tầm nhìn hoàn hảo của cái đầu con quái vật đã chết và nước sôi sục quanh đó. Nhiệm vụ của cô là bảo vệ...hay ít nhất là cố gắng bảo vệ họ nếu rắn và bướm kia có đến.

Ác Mộng không thể giúp cô nếu con trước đến, nhưng mà nếu là con sau, thì tốc độ của nó sẽ giúp Thánh bằng cách dẫn con bướm bay đi. Cái vò hai quai được đặt bên cạnh họ.

Sunny và Nephis nhìn nhau một lần cuối, rồi lao về trước và cùng lúc nhảy xuống.

Gió huýt bên tại cậu. Vài giây sau đó, Sunny đánh vào nước đỏ sẫm và ngay lập tức bị nó nuốt chửng.

Như là cậu đã lặn vào một biển máu.

Mọi thứ quanh cậu mờ đục và đỏ. Bất chấp những cố gắng của mình, Sunny tạm thời bị rối loạn, nhưng mà lấy lại phương hướng sau khi cảm nhận một cú kéo từ sợi dây hoàng kim. Cậu tìm thấy Neph với giác quan bóng, và theo sau cô khi thấy cô bơi về trước với chủ đích.

Dù sao thì cô đã từng làm việc này một lần. Mặc dù phải công nhận...lúc đó đã không có hai Sinh Vật Ác Mộng Vĩ Đại tạo ra một cơn bão gần đó...

‘Chúng ta cần phải nhanh.’

Hô hấp với sự giúp đỡ của Ngọc Trai Tinh Túy, Sunny bơi xuyên qua nước đỏ của Dòng Sông Vĩ Đại.